Chu Nguyên nhìn ba người đã xoay lưng chuẩn bị đi, thản nhiên nói:
- Muốn đi thì cứ đi thôi. Dẫu sao Thiên Uyên Vực cũng không cần hạng người đầu đường xó chợ đến đây muốn kiếm chác chỗ tốt.
Hàn Kim Hạc dừng lại bước chân, lạnh lùng nhìn Chu Nguyên. Mặc dù hắn biết lời này của Chu Nguyên là đang nói khích ba người mình, nhưng lại không thể bỏ mặc. Bởi vì một khi lời này của Chu Nguyên truyền ra ngoài, thì không thể nghi ngờ là danh dự của ba người mình sẽ bị ảnh hưởng không nhỏ.
Thế là hắn cười lạnh, nói:
- Trò cười, mặc dù chúng ta không dám nói là đã có thể vô địch trong Thiên Dương cảnh của Thiên Uyên Vực, nhưng trừ mấy người như trưởng lão Tần Liên ra, thì chỉ sợ trong khắp Thiên Dương cảnh của Thiên Uyên Vực này còn chưa có ai có thể khiến cho chúng ta phải e ngại.
- Đương nhiên… trong mấy người kia thì chưa chắc đã có Nguyên lão Chu Nguyên ngươi.
- Nếu như không phải là vì thân phận Nguyên lão của ngươi, mà chỉ bằng vào chiến tích thắng Lục Khánh thì… - Nói tới đây, hắn hơi dừng lại. Mặc dù không nói hết, nhưng ý tứ đã quá rõ ràng.
- Làm càn! – Trong con ngươi Tần Liên hiện lên vẻ lạnh lẽo, quát lên một tiếng.
Chu Nguyên khoát tay áo, ngăn lại Tần Liên, chậm rãi đứng dậy, nói:
- Liệu có phải là đầu đường xó chợ hay không, thì cũng không dựa vào miệng là nói được. Kiểm tra một chút thì chẳng phải là biết rồi à?
Lần này rốt cuộc ba người Hàn Kim Hạc đều xoay người lại, mang theo ánh mắt quái dị nhìn chằm chằm Chu Nguyên. Bởi vì ý tứ của hắn là muốn đích thân ra tay đo đạc câng lượng của ba người mình?
Khóe miệng Hàn Kim Hạc nở rộ ra nụ cười thản nhiên, giọng mang theo vẻ mỉa mai, nói:
- Nguyên lão Chu Nguyên, đừng nói là “ngài” muốn làm trò “người giả bị đụng”*, sau đó lấy cớ đó bắt chúng ta phải ở lại đấy chứ? Nếu thật thế, một khi chuyện truyền đi thì cũng không tốt lắm đâu.
*người giả bị đụng: chỉ những người chuyên môn chờ có xe ô tô sang trọng đi qua thì lao ra, giả vờ bị đụng phải, sau đó bắt chẹt tiền. Trong bối cảnh truyện đương nhiên không có ô tô, nhưng mang ý nghĩa tương tự.
Tuy rằng trước đây Chu Nguyên từng đánh bại Lục Khánh, cũng coi là chiến tích không tệ, nhưng tên Lục Khánh kia còn chẳng ở cùng cấp bậc với ba người bọn hắn.
Chu Nguyên cũng không để ý tới ba người tỏ vẻ chê cười, chỉ bình thản nói:
- Muốn kiểm tra cũng đơn giản thôi. Chỉ cần các ngươi có thể chống chịu, một bước không động dưới uy áp nguyên khí của ta, thì coi như là các ngươi thắng. Đến lúc đó thì dù các ngươi có muốn vị trí đội trưởng thì ta cũng sẽ cân nhắc.
Tần Liên nghe vậy, không khỏi hơi kinh hãi. Chu Nguyên nói gì vậy? Vậy mà muốn dùng uy áp nguyên khí để chấn nhiếp ba người?
Đến tột cùng thì hắn dự định làm cái gì?
Không chỉ là nàng, ba người Hàn Kim Hạc cũng đồng thời ngẩn ra, chợt giận dữ nói:
- Nguyên lão Chu Nguyên, ngươi đang cố tình nhục nhã chúng ta đấy à?
Dựa theo thông tin truyền ra, thì mặc dù danh tiếng của Chu Nguyên là rất vang dội trong Hỗn Nguyên Thiên, nhưng dẫu sao hắn mới bước vào Thiên Dương cảnh có hạn thời gian mà thôi. Trước đây có thể đánh bại Lục Khánh cũng là vì mượn nhờ một loại ngoại lực nào đó.
Mà ba người Hàn Kim Hạc, thì bất kể là ai, đều có thực lực hơn xa Lục Khánh.
Thế nên dẫu Chu Nguyên có nói muốn đấu với từng người, thì còn khó nói là có thắng được hay không, chứ nói chi là muốn dùng uy áp nguyên khí để chấn nhiếp ba người mình?
Oanh!
Nhưng mà Chu Nguyên lại lười nói nhảm thêm với ba người, sắc mặt hững hờ, bước ra một bước, trong nháy mắt đó, hai vòng Lưu Ly Thiên Dương hiện lên tại sau lưng, nội tình nguyên khí 1,8 tỷ bộc phát mà ra.
Ầm ầm!
Toàn bộ hư không đều rung động kịch liệt.
Một cơn gió lốc nguyên khí bộc phát mà ra, một luồng uy áp kinh khủng tràn ra bốn xung quanh.
Chứng kiến uy lực của luồng uy áp ấy, sắc mặt của Tần Liên cùng ba người Hàn Kim Hạc đều biến đổi.
- Thiên Dương cảnh trung kỳ?!
- Nội tình 1,8 tỷ nguyên khí?!
Trong đôi mắt của Tần Liên tràn đầy vẻ chấn kinh. Nàng chấn kinh vì Chu Nguyên lại đột phá, đồng thời cũng chấn kinh vì nội tình khủng bố của Chu Nguyên lúc này…
Đây là lần đầu tiên trong đời mà nàng nhìn thấy có người chỉ ở Thiên Dương cảnh trung kỳ mà nội tình đã lên tới 1,8 tỷ nguyên khí thế này.
Đây đã có thể so sánh với rất nhiều Thiên Dương cảnh hậu kỳ đỉnh tiêm rồi!
Trong mắt ba người Hàn Kim Hạc cũng toát ra vẻ kinh hãi. Trong ba người, thì thực lực của Hàn Kim Hạc là mạnh nhất, nội tình nguyên khí đạt tới 1,9 tỷ. mà Tiết Thanh Mai cùng Vương Túc thì yếu hơn, chỉ chừng 1,8 tỷ.
Nhưng vì phẩm chất nguyên khí của ba người đều không bằng Chu Nguyên, thế nên khi uy áp nguyên khí của nội tình 1,8 tỷ của Chu Nguyên phóng xuất ra, thì cả ba đều lập tức cảm nhận được một luồng áp lực khủng bố bao phủ mà tới.
Sàn nhà dưới chân bọn họ đã bắt đầu vỡ vụn.
- Sao lại thế này… - Trong lòng ba người đều dâng lên sóng gió ngập trời, điển cuồng vận chuyển nguyên khí, cắn răng chống cự lại uy áp đang ầm ầm lao tới kia.
Ánh mắt Chu Nguyên tràn đầy lạnh lẽo. Hắn cũng biết ba người này vô cùng kiêu ngạo, nếu dùng thủ đoạn bình thường là không trấn áp được. Thế nên vừa bắt đầu hắn đã khiêu khích ba người, làm cho bọn hắn nổi giận. Sau đó chỉ cần xuất thủ đạp nát cơn nổi giận của bọn hắn, thì tùy theo đó sự kiêu ngạo kia cũng sẽ phải thu liễm đi.
Chu Nguyên nắm tay một cái, văn Tấn Thăng trong Thiên Nguyên Bút được khởi động.
Thế là, chỉ thấy hai vầng Lưu Ly Thiên Dương sau lưng Chu Nguyên bắt đầu sáng chói lên, nội tình nguyên khí cũng bắt đầu dâng lên.
1,9 tỷ!
2,0 tỷ!
2,1 tỷ!
Uy áp nguyên khí kinh khủng không ngừng tăng cao, sự kinh hãi trong mắt ba người Hàn Kim Hạc càng nồng đậm, thậm chí ngay cả Tần Liên cũng không khỏi vận chuyển nguyên khí chống cự lại ảnh hưởng. Cho dù Chu Nguyên cũng không nhằm về phía nàng, nhưng là chỉ từng tia uy áp tràn ra kia cũng đã khiến cho nàng cảm thấy hơi khó chịu rồi.
Ánh mắt nàng nhìn chăm chú vào Chu Nguyên, đôi đồng tử lấp lóe.
Trong thời gian này, Tần Liên cũng được nhận sự bồi dưỡng trọng điểm ở Thiên Linh Tông. Thậm chí cả tông chủ Huyền Côn cũng dành thời gian chỉ dạy cho nàng rất nhiều. Thế nên nội tình nguyên khí của nàng mới tăng từ 2,1 tỷ lúc trước lên tới 2,3 tỷ.
Nhưng mức độ tăng lên ấy, đem ra so với yêu nghiệt như Chu Nguyên, thì quả là không đáng nhắc tới.
Trong đại sảnh, thân thể ba người phải gánh chịu uy áp nguyên khí càng ngày càng mạnh, đã bắt đầu vang lên những tiếp kẽo kẹt, sự hoảng sợ trong mắt càng ngày càng mạnh.
Bọn hắn cảm giác thân thể đã đến cực hạn.
Thế nhưng uy áp nguyên khí của Chu Nguyên vẫn còn tiếp tục tăng lên, chưa tới cuối cùng.
Ánh mắt Chu Nguyên đạm mạc nhìn ba người, một chân đột nhiên đạp mạnh, nội tình nguyên khí cũng đột nhiên vọt lên thêm 200 triệu, trực tiếp đạt tới mức độ 2,3 tỷ!
Đây đã là ngang hàng với Tần Liên rồi!
Oanh!
Giờ khắc này, rốt cuộc ba người Hàn Kim Hạc không thể chống cự được nữa, rên lên một tiếng, khóe miệng tràn ra vết máu, không dám chống đỡ, thân hình chật vật lùi lại phía sau.
Ngay khi bọn hắn vừa lui lại, hai vầng Lưu Ly Thiên Dương sau lưng Chu Nguyên cũng biến mất, uy áp nguyên khí đáng sợ kia cũng biến mất không còn.
Cảm giác tựa như cơn uy áp tựa như bão táp kia vốn chỉ là ảo giác, chưa từng xuất hiện vậy.
Nhưng những người ở nơi đây đều hiểu, đó cũng không phải là ảo giác…
Cho dù là Tần Liên cũng không khỏi động dung. Nàng không ngờ nội tình nguyên khí của Chu Nguyên đã có thể lên tới ngang hành với mình. Hơn nữa, nàng còn cảm giác được mức độ 2,3 tỷ này còn chưa phải là cực hạn của Chu Nguyên.
Có lẽ là tên này lo lắng mặt mũi của nàng, mới không tiếp tục tăng lên mà thôi.
Trong nội tâm của Tần Liên tràn đầy cảm xúc thán phục, sau đó mang theo vẻ thương hại nhìn ba người Hàn Kim Hạc đã bị dọa sợ ở kia.
Có thể nói, sau lần này, ba tên kiêu ngạo này đã bị Chu Nguyên chỉnh đến mức ngoan ngoãn rồi đây.