Trong khi Chu Nguyên còn đang phải ứng phó với trạng thái hiếu chiến của Tần Liên, thì ba người Hàn Kim Hạc đã trở về đến tầng lầu tụ tập lúc trước.
Mấy trăm tên tán tu đang chờ ở chỗ này, thấy bọn hắn đi ra thì không khỏi xông tới.
- Hàn ca, thế nào rồi? Có lấy được vị trí đội trưởng của Thiên Uyên Vực không?
Hàn Kim Hạc nhìn đám người, lạnh nhạt nói”
- Mọi người cứ việc yên tâm. Xem ra Thiên Uyên Vực cũng rất xem trọng chúng ta. Vì quyền lợi của mọi người, ta cũng tranh luận nửa ngày trời với Nguyên lão Chu Nguyên đấy!
- Nguyên lão Chu Nguyên? Hắn cũng tới đây rồi? – Rất nhiều tán tu không nhịn được hô lên. Mặc kệ thực lực của Chu Nguyên thế nào, nhưng thân phận của hắn cũng đủ để khiến người ở đây phải rụt rè. Dù sao nơi đây cũng là địa bàn của Thiên Uyên Vực.
Hàn Kim Hạc cười gật đầu, nói:
- Nguyên lão Chu Nguyên quả là danh bất hư truyền. Ba người chúng ta còn từng so tài với ngài ấy một chút, thật sự là khiến cho người ta nhìn mà than thở. Ta tin tưởng, dưới sẽ lãnh đạo của ngài ấy cùng đội trưởng Tần Liên, đội ngũ Thiên Uyên Vực sẽ lấy được thành tích không tệ trong cuộc chiến tại Cổ Nguyên Thiên tới đây. Coi như là chúng ta tìm đến đúng chỗ rồi.
Vừa nghe Hàn Kim Hạc nói vậy, những tán tu ở xung quanh lập tức lộ vẻ mặt kinh sợ. Ba người Hàn Kim Hạc cùng liên thủ luận bàn với Chu Nguyên rồi? Phải biết với thực lực như của ba người mà liên thủ lại, thì dù là có đối mặt với người được công nhận là mạnh nhất trong Thiên Dương cảnh của Thiên Uyên Vực bây giờ là Tần Liên thì cũng có thể đấu một trận. Không phải trước đây vẫn nghe nói vị Nguyên lão Chu Nguyên vẫn chỉ là Thiên Dương cảnh sơ kỳ thôi sao?
Mà nghe ý của Hàn Kim Hạc, có vẻ khá là tôn sùng thực lực của vị nguyên khí này?
Rất nhiều tán tu lộ ra ánh mắt kinh ngạc, nhưng cũng không quá nghi ngờ lời nói của Hàn Kim Hạc. Dù sao rất dễ để kiểm chứng chuyện này. Mà nếu đúng như vậy, tức là chỉ trong vòng mấy tháng, thực lực của vị Nguyên lão Chu Nguyên này lại tăng cường cực lớn rồi?
Đây cũng không phải là chuyện không thể. Dù sao hắn là đệ tử thân truyền của Đại Tôn Thương Uyên, bây giờ trong Thiên Uyên Vực lại còn có thêm Đại Tôn Chuyên Chúc tọa trấn, với thân phận là đại sư huynh, không có khả năng không chỉ điểm Chu Nguyên một chút.
Vừa nghĩ tới đây, rất nhiều tán tu không khỏi cảnh tỉnh bản thân bớt phóng túng đi một chút. Thân là tán tu, bọn hắn càng thêm hiểu rõ thế nào là cường giả vi tôn.
- Ha ha, nếu đã có Nguyên lão Chu Nguyên cùng đội trưởng Tần Liên dẫn dắt, ba người chúng ta cũng không tiện đi tranh chấp chức vị này nữa. Cũng mau Nguyên lão Chu Nguyên coi trọng, để cho chúng ta đảm nhiệm chức vị phó đội trưởng, chuyên môn phụ trách các tán tu. Bây giờ, mọi người có thể tới báo danh với chúng ta, đợi hình thành đội ngũ, sẽ được báo lên cho Nguyên lão Chu Nguyên. – Hàn Kim Hạc hời hợt nói.
Hai người Tiết Thanh Mai, Vương Túc nghe vậy cũng không khỏi hơi đỏ mặt, rõ ràng là bọn hắn bị Chu Nguyên giáo huấn, nhưng theo như lời Hàn Kim Hạc nói ra lại hoàn toàn thành một nghĩa khác.
Nhưng những tán tu kia cũng không để ý nhiều, đều vui vẻ vô cùng. Theo bọn hắn nghĩ, phó đội trưởng cùng đội trưởng cũng không kém nhiều. Dù sao đi theo người cùng là tán tu như ba người Hàn Kim Hạc, vẫn tốt hơn là so với người khác.
Ở một bên, có một số tán tu từ đầu đến cuối cũng không dính vào chuyện ba người Hàn Kim Hạc đòi hỏi vị trí đội trưởng, giờ nghe hắn nói vậy cũng thở phào một hơi. Trong nội tâm, những người này đều không đồng ý cách làm đòi hỏi vị trí đội trưởng của ba người, sợ hành vi của bọn hắn sẽ ảnh hưởng tới ích lợi của tự thân. Nhưng cũng may là tình huống xấu nhất khi đàm phán không thành cũng không xuất hiện.
Nhưng thân là người ngoài cuộc, nhìn cảnh trước mắt, những người này lại như nhìn ra cái gì.
Ai cũng hiểu Hàn Kim Hạc vốn là kẻ vô cùng kiêu ngạo. Bây giờ lại tỏ thái độ tôn sùng Chu Nguyên như vậy, chỉ có thể chứng minh một chuyện. Đó là trong khoảng thời gian ngắn ngủi khi ba người đi gặp Chu Nguyên kia, niềm kiêu hãnh của bọn hắn đã bị Chu Nguyên đè ép đánh nát sạch sẽ.
Điều này khiến cho trong lòng những người này không khỏi mừng rỡ.
Nếu thật như thế, vậy có khi trong lần tranh đấu tại Cổ Nguyên Thiên này, nói không chừng đội ngũ Thiên Uyên Vực sẽ trở thành một trong những đội ngũ chủ lực của Hỗn Nguyên Thiên cũng nên…
Sau khi thông tin ba người Hàn Kim Hạc chính thức gia nhập đội ngũ thi đấu của Thiên Uyên Vực được tuyên bố, thì đám tán tu đang chờ đợi ở bên ngoài Phượng Tê lâu cũng thu hồi tâm tư chờ xem trò vui, đồng thời cũng bắt đầu hiếu kỳ là đã có chuyện gì xảy ra.
Bởi vì theo một số tin tức ngầm, thì ba người Hàn Kim Hạc đưa ra lựa chọn thế này chỉ sau khi đi gặp vị Nguyên lão Chu Nguyên kia.
Mà rõ ràng là ba người Hàn Kim Hạc cũng không hề đòi hỏi được vị trí đội trưởng như dự tính ban đầu…
Người biết chuyện đều có thể suy đoán ra, chắc hẳn ba người Hàn Kim Hạc chạm mặt với vị Nguyên lão Chu Nguyên kia, sau đó rơi xuống hạ phong, bằng không thì với tính cách kiêu ngạo như bọn họ thì đâu chịu xử sự khéo léo như thế?
Điều này làm cho không ít tán tu không khỏi tấm tắc lạ kì. Xem ra vị Nguyên lão Chu Nguyên này cũng không hề đơn giản như bản thân vẫn tưởng.
Ban đầu, đa số người đều không quá có cảm tình với vị Nguyên lão ngồi ở vị trí cao, lại có thực lực chỉ mới Thiên Dương cảnh sơ kỳ này. Dù sao một người mà còn phải dựa vào ngoại lực để đánh bại được kẻ như Lục Khánh nay lại nhận chức vị đội trưởng dẫn đội thì quả là khiến cho người ta khó có thể an tâm.
Nhưng sau sự kiện này, lo lắng kiểu này đã giảm bớt rất nhiều. Dù sao chẳng ai là kẻ ngu, ngay cả ba kẻ cứng đầu như Hàn Kim Hạc đều bị thu phục, đến giờ phút này ai còn dám khinh thường thực lực của Chu Nguyên thì quả là quá ngu.
Thế là, một số tán tu vốn vẫn còn đang dự định đứng ngoài quan sát nay cũng hạ quyết tâm…
Kết quả là số người xông qua Phượng Tê lâu trong mấy ngày sau đó tăng vọt lên.
- Đã có thông tin chính thức. Ba ngày sau, thế lực khắp nơi của Hỗn Nguyên Thiên sẽ hội tụ lại Thiên Trụ phong, tiến hành thỏa luận công việc chuẩn bị cho cuộc chiến tại Cổ Nguyên Thiên.
- Mà ngày mà Cổ Nguyên Thiên mở ra cũng là thời điểm một tháng sau đó. Trước thời gian này, nội bộ Hỗn Nguyên Thiên nhất định phải thống nhất được ý kiến bước đầu.
Trong đại sảnh, Chu Nguyên ngồi tại vị trí chủ vị, ở hai bên là mười mấy thân ảnh, ai nấy đều tỏa ra khí thế bất phàm. Trong những người này, ngoại trừ các thành viên của Thiên Uyên Vực như Tần Liên, Biên Bất Cập, Mộc U Lan, còn có các tán tu mới được mời chào tới như Hàn Kim Hạc, Tiết Thanh Mai, Vương Túc.
Đám người nghe Chu Nguyên nói xong, sắc mặt trở nên nghiêm túc hơn.
Hỗn Nguyên Thiên bắt đầu tập kết lực lượng, cuộc chiến tại Hỗn Nguyên Thiên đã không còn xa.
Chưa ai ở đây từng được tham gia cuộc chiến ở quy mô lớn như trận tại Cổ Nguyên Thiên này. Dù là Đại hội Cửu Vực trước đây cũng khó có thể so sánh. Trong cuộc chiến tới đây này, sẽ có những nhân vật ở cấp độ cao nhất của Thiên Nguyên giới tham gia. Có thể tưởng tượng lúc đó sẽ là kịch liệt cùng nguy hiểm dường nào.
Mà kết quả của cuộc chiến tại Cổ Nguyên Thiên cũng sẽ tạo ra ảnh hưởng cực lớn, càng nhiều Tổ khí tràn vào sẽ làm cho nồng độ nguyên khí trong toàn bộ một Thiên Vực càng tăng lên.
Đây cũng là chuyện quan trọng liên quan trực tiếp tới mỗi người. Thế nên chỉ cần thân là người của cùng một Thiên Vực, thì mặc kệ trước đó có căm thù nhau tới mức nào, đến lúc này, tất cả các thế lực đều phải đoàn kết lại. Đương nhiên, lục đục, lừa gạt lẫn nhau là không thể tránh khỏi, nhưng xét trên cái nhìn đại cục thì tất cả đều cần đi về một hướng.