Khi Quan Thanh Long can thiệp, ép Vương Huyền Dương phải yên tĩnh lại, thì thế lực các nơi cũng biết điều thu hồi ánh mắt xem trò vui, tập trung lại tại trên bàn tròn màu đen kia.
Đến bây giờ, hội nghị mới coi như chính thức bắt đầu.
Không ít ánh mắt tụ lại tại trên thân Quan Thanh Long. Dù trước đó cũng chưa có quyết định ai là người chủ trì, nhưng hiển nhiên mọi người đều cho rằng chỉ có vị thiên kiêu đứng đầu bảng Thiên Dương này mới có đủ uy vọng.
Dưới cái nhìn của mọi người, Quan Thanh Long cũng trầm tĩnh lại, chậm rãi nói:
- Chắc hẳn các vị ở đây đều đã được nghe qua một số thông tin về cuộc chiến tại Cổ Nguyên Thiên tới đây rồi.
- Có thể nói cuộc chiến tại Cổ Nguyên Thiên, cũng chính là cuộc chiến giành Tổ khí.
- Trong Cổ Nguyên Thiên có sinh ra Tổ khí, khí này huyền diệu khó lường, dù là Thánh Giả cũng không thể tạo ra được… Mục tiêu tranh đoạt cuối cùng của chúng ta chính là chín đạo chủ mạch Tổ khí ở sâu trong Cổ Nguyên Thiên kia.
- Tuy nhiên đây là mục tiêu cuối cùng nhất. Bởi vì ngoại trừ chín đạo chủ mạch Tổ khí thì còn có rất nhiều chi mạch Tổ khí sinh ra từ chúng nữa. Chúng ta cũng cần phải tranh đoạt những chi mạch này.
Trong thạch điện, âm thanh của Quan Thanh Long quanh quẩn, tất cả mọi người đều nghiêm nghị lắng nghe. Ở nơi này có rất nhiều người không đến từ Cửu Vực, thế nên cũng không biết quá nhiều về Chư Thiên khí vận chi tranh. Dù sao lần gần nhất mà cuộc chiến này diễn ra cũng là cách nay cả ngàn năm rồi. Trong suốt khoảng thời gian này, không thiếu những thế lực lớn dần dần tiêu vong, tan thành mây khói.
Trong đầu Chu Nguyên cũng đang nhớ lại những thông tin tình báo về Cổ Nguyên Thiên.
Trong những chi mạch Tổ khí này cũng có ẩn chứa Tổ khí, nhưng hiển nhiên là lượng chứa đựng kém xa so với chín đạo chủ mạch Tổ khí.
Đổi lại, số lượng chi mạch Tổ khí lại rất nhiều, thế nên nếu có thể chiếm cứ được càng nhiều, gom góp lại cũng sẽ được một lượng Tổ khí khả quan.
Thậm chí, nếu nói theo một ý nghĩa nào đó thì những chi mạch Tổ khí này còn hấp dẫn đại đa số thành viên tham dự hơn là những chủ mạch Tổ khí kia. Bởi vì Tổ khí trong chi mạch ít cuồng bạo hơn, thế nên thậm chí người tham dự có thể giữ lại một chút cho mình dùng.
Phải biết Tổ khí vô cùng thần diệu cùng khó lường. Dù chỉ là một sợi nhỏ, chỉ tính riêng độ tinh khiết thôi, thì đã sánh ngang với nguyên khí phải mất 100 ngày tinh luyện ở Hỗn Nguyên Thiên rồi.
Càng nghe thấy có lời đồn, rằng trong chi mạch Tổ khí có dựng dục ra được rất nhiều đồ vật thần diệu. Trong đó thậm chí có vật bởi vì được Tổ khí nuôi dưỡng dài lâu, dần sinh ra linh tính, có khả năng hóa thành Thánh Bảo.
Nếu như có thể đạt được những vật như thế này, vậy quả là có ích lợi cực lớn với đường tu hành tương lai.
Đây, cũng chính là cơ duyên của Cổ Nguyên Thiên.
- Tai thời gian đầu, chín đầu chủ mạch Tổ khí sẽ luôn ở vào trạng thái ẩn thân. Cách duy nhất để làm cho chúng xuất hiện là không ngừng khai thác các chi mạch Tổ khí, dẫn hướng chúng chảy về các Thiên Vực, từ đó làm lượng Tổ khí trong Cổ Nguyên Thiên bị xói mòn, dẫn tới cuối cùng chín đạo chủ mạch xuất hiện… - Âm thanh trầm ổn của Quan Thanh Long vang vọng toàn trường.
- Thế nên, trong giai đoạn đầu này, mục tiêu của tất cả đội ngũ khi tiến vào Cổ Nguyên Thiên là chiếm cứ càng nhiều chi mạch Tổ khí càng tốt.
- Chắc hẳn mọi người đều đã biết, chúng ta sẽ gặp phải đối thủ cạnh tranh…
- Tạm không nhắc tới Thánh tộc, chỉ riêng trong năm đại Thiên Vực của chư tộc thôi, thì bốn Thiên Vực khác đều không phải là hạng dễ trêu. Vì khai thác chi mạch cướp đoạt Tổ khí, chúng ta và bọn họ đều sẽ trở thành đối thủ cạnh tranh. Cho nên nếu có gặp phải, sẽ không tránh khỏi phải chiến đấu.
- Trong bốn Thiên Vực này, có Càn Khôn Thiên và Vạn Thú Thiên là mạnh nhất. Thực lực của bọn họ khá gần với Hỗn Nguyên Thiên ta. Về phần Ngũ Hành Thiên và Thương Huyền Thiên thì yếu hơn, nhưng cũng không thể khinh thường.
Nghe thấy nhắc tới Thương Huyền Thiên, Chu Nguyên không khỏi gãi đầu, hơi bất đắc dĩ, mảnh đất quê quán này của hắn đúng là yếu nhất trong năm đại Thiên Vực.
Về phần Càn Khôn Thiên, thì là Thiên Vực từng tranh đoạt vị trí Thiên mạnh nhất trong năm Thiên chư tộc cùng với Hỗn Nguyên Thiên, tuy rằng về sau bị thua, nhưng thực lực lại là không thể khinh thường.
Mà Vạn Thú Thiên thì khá là thú vị, bởi vì chú tể của Thiên Vực này chính là Nguyên thú. Có thể nói có tới sáu phần Nguyên thú trong Chư Thiên tụ tập ở Thiên này, không thiếu giống loài trong đây có huyết mạch của Thánh Thú.
Phàm là Nguyên thú, chỉ cần bước vào lục phẩm, sẽ triệt để lột xác, linh trí mở rộng, không hề kém hơn chủng tộc khác. Thế nên tính tổng hợp thực lực thì Vạn Thú Thiên là Thiên có thực lực cực kì khủng bố.
Trong thạch điện, đám người đều lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, đây đầu là cường địch, trong đó thậm chí có thế lực có thể khiêu chiến được Cửu Vực. Nếu như gặp phải trogn Cổ Nguyên Thiên thì cũng sẽ tạo thành uy hiếp cực lớn cho bên mình.
Hơn nữa… một khi tiến vào Cổ Nguyên Thiên thì sẽ không còn có bất cứ phương pháp bảo hộ nào nữa.
Nếu như ở Đại hội Cửu Vực như trước, thì ít nhất trong tay mọi người còn có ấn ký hộ thân, nếu gặp phải nguy hiểm chí mạng, chỉ cần bóp nát liền có thể thoát đi, giữ được tính mệnh.
Nhưng Cổ Nguyên Thiên lại khác, không gian nơi đây vô cùng thần diệu, dù là Thánh Giả cũng khó có thể chen tay vào, thế nên tất cả mọi người đi vào đây đều phải dựa vào bản linh của mình mà sống. Một khi không cẩn thận, bỏ mình ngã xuống là chuyện thường.
Chỉ tính riêng điểm này cũng đã khiến mọi người đủ hiểu trận Chư Thiên khí vận chi tranh này sẽ huyết tinh tới mức nào.
- Nãy giờ chỉ nói tới năm đại Thiên của chư tộc…
Nói tới đây, Quan Thanh Long hơi dừng lại một chút, trên khuôn mặt xưa nay trầm ổn nay cũng lộ ra cảm xúc khó tả:
- Hẳn mọi người cũng biết, người của năm Thiên còn chưa phải là uy hiếp lớn nhất. Mà kẻ địch sinh tử thực sự là người Thánh tộc của bốn Thiên Vực kia!
Vừa nhắc tới Thánh tộc, bầu không khí trong thạch điện liền trở nên nặng nề hơn nhiều. Trong mắt không ít người còn hiện lên vẻ sợ hãi.
Đó là chủng tộc mạnh mẽ nhất của Thiên Nguyên giới.
Đối mặt với bọn hắn, không có bất cứ bộ tộc nào có thể bình tĩnh được. Nếu không phải chư tộc kịp thời liên thủ, thì chỉ sợ ngay từ thời Thượng Cổ, Thánh tộc đã thống trị Thiên Nguyên giới, nô dịch các tộc còn lại rồi.
Nếu như nói, người chư tộc của năm đại Thiên gặp nhau, thì vẫn còn có khả năng thỏa hiệp đã tránh tổn thương, thì khi gặp người Thánh tộc… chính là chỉ có đường đấu đến ngươi chết ta sống.
Không có thỏa hiệp, chỉ có sinh tử.
Bàn tay Chu Nguyên vuốt nhẹ trên lan can ghế lạnh buốt, vẻ mặt ngưng trọng. Hắn cảm giác trận Chư Thiên khí vận chi tranh này đã có thể xem như một trấn chiến tranh giữa các chư Thiên cỡ nhỏ rồi.
- Mặc dù cường địch đông đảo, nhưng chúng ta cũng có cùng chung mục tiêu, cướp đoạt lấy càng nhiều Tổ khí, toàn bộ Hỗn Nguyên Thiên sẽ được ích lợi.
Đương nhiên lời này chỉ là lời khách sáo. Đúng là dẫn chi mạch Tổ khí vào Hỗn Nguyên Thiên thì sẽ khiến cho nguyên khí thiên địa trong Hỗn Nguyên Thiên trở nên nồng đậm hơn, nhưng mục đích thực tế của các thế lực ở đây vẫn cứ là dẫn dắt càng nhiều Tổ khí vào phạm vi thế lực nhà mình trước đã.
Nếu như đem một đạo chi mạch Tổ khí chia ra làm mười phần, thì người điều khiển chi mạch có thể chia lấy tới sáu phần Tổ khí tràn vào phạm vi thế lực của mình, còn lại bốn phần thì là bởi vì không thể khống chế được, để kệ nó chảy ra các nơi khác của Hỗn Nguyên Thiên.
Thế nên, đối với vấn đề chi mạch Tổ khí này, thì bản thân các thế lực trong Hỗn Nguyên Thiên cũng có mối quan hệ cạnh tranh.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, dù là chỉ có bốn phần Tổ khí tràn cho các nơi khác, nhưng như thế cũng còn hơn là để cho các Thiên Vực khác chiếm lấy. Đây cũng là nguyên nhân mà các thế lực khắp nơi vẫn còn bình tĩnh ngồi lại nơi đây.
Âm thanh nhàn nhạt của Quan Thanh Long lại vang lên:
- Mà mục đích cuối cùng nhất của hội nghị ngày hôm nay, chính là đưa ra được một cái hiệp nghị cho thế lực các nơi, nội dung hiệp nghị này chỉ có bốn chữ, đó là… đoàn kết cùng nhau!
Đại biểu các thế lực không khỏi gật đầu. Đây cũng là mục đích mà bọn họ có mặt ở đây!
Lúc này, Vương Huyền Dương đột nhiên cười híp mắt, nói:
- Đoàn kết cùng nhau, chỉ là khi đối mặt với các Thiên Vực khác. Vậy còn tranh đấu trong nội bộ thì sao?
Khi nói, ánh mắt của hắn còn liếc qua chỗ Chu Nguyên một cái.
Quan Thanh Long cười nhạt nói:
- Tranh đấu nội bộ không nằm trong phạm vi có hiệu lực của hiệp nghị này, nếu có xảy ra thì các bên dựa vào bản lĩnh tự thân.
Nghe vậy, Vương Huyền Dương chập quạt xếp lại, cười nói:
- Thế là tốt rồi.
Chu Nguyên cũng không phát biểu gì, cũng không để ý tới ánh mắt lạnh lẽo của Vương Huyền Dương. Chỉ là sâu trogn đồng tử hắn cũng lướt qua một vòng hàn mang. Nếu là tên Vương Huyền Dương này biết điều thì còn tốt, nhưng nếu còn muốn gây chuyện, thì hắn cũng không để ý nội đấu một trận, thu lấy một bộ tử thi…
Sau khi phát biểu xong, bàn tay Quan Thanh Long nhấn nhẹ lên bàn tròn màu đen một cái, chỉ thấy mặt bàn bỗng sáng lên, rất nhiều văn tự bay ra, sắp xếp lại thành một bản hiệp nghị đơn giản.
- Nếu mọi người không có ý kiến gì, thì hãy đặt tay làm dấu đi.
Nói xong, hắn đã vương tay đè xuống, để lại một dấu bàn tay trên mặt bàn.
Đùng đùng.
Xung quanh bàn trong màu đen, người đại biểu của thế lực các nơi cũng nhao nhao đè tay xuống, để lại từng dấu tay.
- Mọi người, cuộc chiến tranh này có ảnh hưởng rất lớn… Cho nên, vì Hỗn Nguyên Thiên ta! – Âm thanh trầm thấp của Quan Thanh Long quanh quẩn trong đại điện.
- Vì Hỗn Nguyên Thiên!
Mọi người cũng đồng thanh hô lên, nhiệt huyêt sôi trào.
Mà lúc này, Chu Nguyên cũng đưa tay đè xuống…
Khóe miệng hắn hơi cong lên, thì thầm:
- Vì… nàng!