Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1177 - Chương 1176: Mở Màn

Chưa xác định
Chương 1176: Mở màn

Ầm ầm!

Khi trên không trung của dãy Thiên Trụ phong truyền ra tiếng nổ vang như sấm, thì đội ngũ của thế lực khắp nơi đang chờ đợi dưới chân núi cũng đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt mang theo vẻ kinh nghi cùng mừng rỡ nhìn lên đỉnh núi giấu trong mây mù.

Rốt cuộc cũng có động tĩnh rồi!

Dưới cái nhìn soi mói của mọi người, tầng mây nặng nề bao phủ quanh đỉnh Thiên Trụ phong không biết bao năm bắt đầu khuấy động, ba động không gian mang theo từng đợt cương phong kinh khủng tràn ra xung quanh, những nơi đi qua, hết thảy sinh cơ đều bị xoắn nát.

Đó là phong tai, thiên tai nổi tiếng của Thiên Trụ phong.

- Khởi động kết giới!

Dưới chân núi, từ liên miên doanh địa vang lên vô số những tiếng hét to.

Ngay sau đó, từng cái lồng sáng kết giới bắt đầu dâng lên, bao phủ từng tầng từng tầng trên không trung.

Cương phong vô biên va chạm với kết giới, không ngừng xé nát, nhưng cũng may là thế lực khắp nơi chuẩn bị đầy đủ, nên vẫn có từng vòng kết giới kịp thời dâng lên, đồng thời còn có cường giả ra tay, điều động nguyên khí tấn công phá tan từng cơn cuồng phong kia.

Chỉ là phong tai tựa như vô biên vô tận, làm cho đội ngũ các nơi không dám dừng tay, cố gắng chống cự lấy.

Thế là trong lúc nhất thời, Thiên Trụ phong vốn vẫn luôn bình tĩnh nay lại bắt đầu hỗn loạn lên.

Chỗ doanh đia của mấy người Chu Nguyên cũng có kết giới bảo vệ. Hắn ngẩng đầu nhìn mặt lồng kết giới đang gợn sóng liên tục trên đầu, sắc mặt hiện vẻ ngưng trọng. Đối mặt với cương phong nguy hiểm bực này, dù là cường giả Thiên Dương cảnh, một khi bị lạc vào trong đó cũng khó có thể kiên trì lâu, đến lúc nguyên khí tự thân bị tiêu hao hết thì cũng là thời khắc thân thể bị xoắn nát.

- Thảo nào mà trước nay không người dám bước vào khu vực quanh Thiên Trụ phong này…

Chu Nguyên cảm thán trong lòng. Đối mặt với lực lượng khủng bố của tự nhiên, đừng nói là Thiên Dương cảnh, dù là cường giả Nguyên Anh cảnh cũng phải kiêng kị tránh lui. Chỉ sợ là chỉ có cường giả Pháp Vực mới có thể có sức loại trừ.

- Không biết phong tai sẽ kéo dài bao lâu? – Tần Liên ở bên cạnh không nhịn được nói.

Chu Nguyên quan sát tầng mây lúc này đã bị xoắn nát ra một cái hố sâu không thấy đáy trên đầu, sâu trong đôi mắt đang có Thánh Văn vận chuyển, chính là Phá Chướng Thánh Văn.

Loại bỏ hư ảo!

Thế là tầng mây nặng nề kia bắt đầu trở nên trong suốt, đỉnh núi Thiên Trụ phong cũng hiện ra trong tầm mắt. Chỉ thấy hư không ở nơi đó đang bắt đầu vặn vẹo cực độ, mà ở gần đó có chín bóng người vĩ ngạn như ẩn như hiện. Tựa hồ bọn họ đang thi triển vĩ lực, đánh vỡ không gian vặn vẹo kia.

Đó là chín vị Đại Tôn cảu Hỗn Nguyên Thiên.

Hẳn là bọn họ đang định đánh vỡ không gian, liên thông Cổ Nguyên Thiên…

Mà đầu nguồn của phong tai cũng là vì ảnh hưởng do hành động của nơi đó.

“Chờ đến lúc chín vị Đại Tôn khơi thông được đường hầm không gian, thì phong tai sẽ rút đi thôi.”

Chu Nguyên hít sâu một hơi, ánh mắt dần dâng lên chiến ý hừng hực. Hắn vô cùng chờ mong những cuộc chiến sắp đụng phải tại Cổ Nguyên Thiên. Bởi vì chỉ có giao chiến với càng nhiều đối thủ đỉnh tiêm, bản thân hắn mới có thể càng thêm tiến bộ.

- Nghe lệnh, tất cả đội ngũ tập kết, có lẽ vỡ kịch sắp sửa mở màn rồi!

Tần Liên nghe vậy, lập tức quay người tuyên bố mệnh lệnh ra ngoài.

Chu Nguyên đứng chắp tay, chăm chú nhìn vào sâu trong tầng mây.

Ầm ầm!

Tiếng sấm rền truyền ra từ trong tầng mây kéo dài tới một canh giờ liên…

Tới lúc thế lực khắp nơi chống chịu phong tai cực không thể tả, thì rốt cục tiếng sấm vang kia cũng dần dần lắng lại. Ngay sau đó, dường như có một lực lượng vĩ đại nào đó quét ngang xuống, ở những nơi đi qua, tất cả cương phong đều tan thành mây khói.

Thậm chí tầng mây thật dầy bao phủ Thiên Trụ phong quanh năm cũng bởi vậy mà trở nên mỏng manh.

Vô số ánh mắt đồng thời nhìn về phía đỉnh núi Thiên Trụ phong, nhưng vì khoảng cách quá xa, nên dù đã truyền nguyên khí vào hai mắt mà mọi người vẫn không thể nhìn thấy rõ cảnh tượng nơi đỉnh núi. Chỉ là, ai cũng có thể cảm nhận được chín luồng uy áp kinh khủng như có như không phát ra từ trên đỉnh núi.

Đó là các Đại Tôn của Cửu Vực.

Đồng thời, ở không gian nơi đỉnh núi, dường như xuất hiện một cánh cửa không gian đứng sừng sững.

Ầm ầm!

Chín vị Đại Tôn đồng thời vung tay áo, chỉ nghe một âm thanh lớn quanh quẩn giữa thiên địa, cánh cửa không gian kia dần dần mở ra, để lộ ra cảnh tượng tĩnh mịch ở đằng sau, dường như là một chỗ thần bí không biết nào đó.

Vô số nhìn cánh cửa không gian này với tâm thái chờ mong cùng sợ hãi, sợ hãi bởi vì đối mặt với thứ không biết.

Ông!

Bên ngoài cánh của không gian, nguyên khí dần tụ tập mà tới, tạo thành một chiếc cầu thang cầu vồng. Cầu thang kéo dài xuống dưới, cương phong quanh đỉnh núi khủng bố là thế mà lại chẳng suy suyển được cầu thang mảy may chút nào.

- Pháp Vực cảnh Hỗn Nguyên Thiên nghe lệnh… Lên trời, nhập Cổ Nguyên!

Theo âm thanh hùng vĩ vang vọng, chỉ thấy có từng thân ảnh xuất hiện trên cầu thang cầu vồng. Thân ảnh bọn họ như thuấn di, chỉ qua mấy lần lấp lóe đã xuất hiện bên ngoài cánh cửa không gian.

Chu Nguyên nhìn qua từng thân ảnh tỏa ra khí tức khủng bố kia, sau đó dừng lại tại trên một thân ảnh cao gầy.

Mái tóc ngắn màu đỏ thắm bay nhẹ trong gió, tư thế anh tư hiên ngang.

Chính là nhị sư tỷ, Si Tinh.

Ở bên cạnh còn có tông chủ Huyền Côn cùng tộc trưởng Biên Xương. Về phần Nguyên lão Mộc Nghê thì cũng không tham gia trận đấu này. Bởi vì dẫu sao Thiên Uyên Vực cũng cần có người trấn thủ.

Mà Si Tinh, khi đang đứng trước cánh cửa không gian, dường như cũng nhận ra có người nhìn mình, quay đầu nhìn lại, sau đó nở nụ cười với Chu Nguyên, âm thanh phiêu miểu truyền tới:

- Tiểu sư đệ, tới Cổ Nguyên Thiên, cẩn thận nhiều hơn!

Chu Nguyên cũng gật đầu, nói khẽ:

- Sư tỷ, tỷ cũng cẩn thận nhiều hơn. Chúng ta cùng nhau bình an trở về.

Thế là trong ánh mắt kính sợ của vô số người, ngoại trừ Thánh Giả, lực lượng tham chiến cường đại nhất của Hỗn Nguyên Thiên, lần lượt bước vào cánh cửa không gian, biến mất không thấy gì nữa.

Vô số người nhìn cảnh tượng này, không hẹn mà cùng ôm quyền cúi chào. Nói từ một góc độ nào đó thì những người ra đi đang chiến đấu cho nơi Hỗn Nguyên Thiên này.

- Nguyên Anh cảnh Hỗn Nguyên Thiên nghe lệnh! Nhập Cổ Nguyên!

Lại một tiếng quát vang rền vang vọng, lần này, chỉ thấy nguyên khí thiên địa bắt đầu sôi trào lên, từng đạo lưu quang phóng lên trời, rơi vào trên cầu thang cầu vồng kia.

Mỗi một thân ảnh đều tỏa ra ba động nguyên khí cường đại, bước lên bậc thang mà đi.

Số lượng Nguyên Anh cảnh trong Hỗn Nguyên Thiên hơn xa Pháp Vực cảnh, mà những Nguyên Anh cảnh có mắt ở đây đều là những người nổi bật, có uy danh hiển hách trong Hỗn Nguyên Thiên.

Thế nên nhìn qua thì thanh thế lúc xuất phát của bọn hắn có vẻ hoành tráng hơn so với cường giả Pháp Vực nhiều.

Rất nhiều Thiên Dương cảnh đều nhìn về phía bọn họ. Nếu so sánh với cảnh giới Pháp Vực xa không thể chạm, thì cảnh giới Nguyên Anh có vẻ gần hơn rất nhiều. Mà rất nhiều người tiến về Cổ Nguyên Thiên cũng là vì tìm kiếm cơ duyên, lấy được cơ hội đột phá lên Nguyên Anh cảnh.

- Thiên Dương cảnh Hỗn Nguyên Thiên nghe lệnh!

Sau khi các cường giả Nguyên Anh rời đi, liền đến phiên thành phần đông đảo nhất, Thiên Dương cảnh.

Oanh!

Quả nhiên, thanh thế xuất phát của Thiên Dương cảnh cũng cực kì rung động, chỉ thấy vô số luồng lưu quang phóng lên trời, lít nha lít nhít tựa như châu chấu.

Chu Nguyên cùng Tần Liên cũng không chờ lâu, dẫn đầu đội ngũ bay lên, phía sau bọn họ là lực lượng tinh nhuệ nhất của Thiên Dương cảnh của Thiên Uyên Vực.

Vô số thân ảnh đặt chân lên cầu thang cầu vồng, nhìn từ trên cao xuống như bầy kiến đang leo lên trời.

Càng đến gần, các Thiên Dương cảnh mới càng cảm nhận được sự tráng lệ của cánh cửa không gian kia. Người đứng ở trước mặt nó chỉ như con sâu cái kiến.

Trên không của cánh cửa không gian, chín thân ảnh vĩ ngạn như ẩn như hiện, tỏa ra uy áp vô tân, khiến cho thiên địa rung động.

Vô số Thiên Dương cảnh tới nơi này đều cúi đầu hành lễ với chín thân ảnh, biểu lộ ra sự kính sợ cùng tôn sùng.

Chu Nguyên khi đến cũng thi lễ một cái, sau đó bên tai liền có âm thanh vang lên:

- Tiểu sư đệ, sau khi tiến vào Cổ Nguyên Thiên cố gắng cẩn thận. Nếu gặp phải cường địch thì nên biết khó mà lui. Dù sao lượng Tổ khí của tầng mà các đệ tranh đoạt cũng chỉ là một phần nhỏ trong tổng lượng thôi. Dù để cho đám người Thánh tộc chiếm được tiện nghi cũng không quan trọng. Nhớ lấy, còn có núi sinh mệnh, thì mới có thể có được tương lai. Không cần cố chấp nhất thời.

Chu Nguyên hơi ngừng lại, trong lòng cảm thấy ấm áp, gật nhẹ đầu với hướng chỗ Chuyên Chúc.

Nhưng hắn cũng không hoàn toàn cho rằng lời khuyên của Chuyên Chúc là thật. Phải biết, dù là hắn tham gia vào tầng chỉ có Thiên Dương cảnh, nhưng tầng này lại ẩn chứa tới hai phần trên tổng thể mười phần tổng lượng Tổ khí, đây cũng không hề là một phần nhỏ… Chuyên Chúc nói vậy cũng là vì tránh cho hắn liều lĩnh mạo hiểm mà thôi.

- Đi thôi.

Chu Nguyên nghiêng đầu, nói với mấy người Tần Liên, sau đó hít sâu một hơi, đi đầu bước ra bước chân, đạp vào cánh cửa không gian to lớn kia.

Sau khi hắn tiến vào, ở đằng sau, đội ngũ Thiên Dương cảnh Hỗn Nguyên Thiên khổng lồ cũng tràn vào theo sau như nước thủy triều.

Từ giờ khắc này, tấm màn che của trận Chư Thiên khí vận chi tranh, có ảnh hưởng tới toàn bộ Thiên Nguyên giới, chính thức được kéo ra…

Bình Luận (0)
Comment