Đôi mắt Vương Huyền Dương âm trầm, là thủ đoạn có thể tạm thời tăng lên một lượng lớn tinh thể nguyên khí trong Thần Phủ kia hay sao? Dù sao hắn tự nhiên là xem qua tình báo chi tiết về chuyện Chu Nguyên đánh bại Lục Khánh trong Thiên Dương tháp.
Nhưng hắn không có ngờ tới chính là sau khi Chu Nguyên đột phá đến Thiên Dương cảnh trung kỳ, loại thủ đoạn đặc thù này không những không có yếu bớt, mà còn càng thêm cường hãn rồi.
Phải biết rằng, rất nhiều bí pháp tạm thời tăng lên số lượng tinh thể nguyên khí trong Thần Phủ đều có một đặc điểm, đó là ở lúc Thiên Dương cảnh sơ kỳ thì hiệu quả còn rất rõ ràng, nhưng theo số lượng tinh thể nguyên khí trong Thần Phủ không ngừng tăng trưởng, loại tăng lên này cũng dần yếu bớt.
- Làm sao có thể?
Thiên Hổ rốt cục không nhịn được gầm hét lên, chỉ sau một cái chớp mắt, hung quang trong mắt của hắn tăng vọt, trên thân thể lại có thêm Hổ Văn hiện ra đến, luồng sát khí kia cơ hồ là muốn ngưng tụ thành thực chất.
- Hổ Ma Chi Thân!
Vào lúc này, trong giọng nói của Thiên Hổ cũng như ẩn chứa tiếng hổ gầm.
- Trước đó ngươi đánh ta một chùy, vậy bây giờ ta sẽ trả lại ngươi một quyền, như thế nào? Công bằng chứ?
Nhưng mà tiếng hổ gầm của hắn cũng bị câu nói của Chu Nguyên đánh gãy, lời nói còn chưa dứt, người sau đã bước ra một bước.
Uỳnh!
Một bước kia vừa bước ra, nguyên khí giống như vô cùng vô tận từ bốn phương tám hướng lao đến, tựa như là núi cao trùng trùng điệp điệp trấn áp xuống người Thiên Hổ. Chênh lệch trọn vẹn 200 triệu viên tinh thể nguyên khí nhanh chóng cứng rắn trấn áp tiếng hổ gầm của Thiên Hổ xuống, ép tới mức máu tươi chảy ra từ trong lỗ chân lông.
- Đại Viêm Ma.
Trên làn da của Chu Nguyên chợt có đường vân màu đỏ tươi hiện ra đến. Từ trong cơ thể của hắn, một luồng khí tức nóng bỏng khuếch tán mà ra, khiến cho hư không đều hơi hơi vặn vẹo.
Khí đỏ bốc hơi lên, hai cái con ngươi dần dần bị nhuộm thành màu hồng, một luồng khí tức thô bạo mà khủng bố lan khắp người rồi bộc phát ra bên ngoài.
Chu Nguyên mặt không biểu tình, năm ngón tay nắm chặt, lông tơ trắng như tuyết xuất hiện và nhanh chóng bọc trên nắm tay, hóa thành một đôi bao tay trắng như tuyết.
- Phá Nguyên.
Bao tay vốn có màu trắng như tuyết lập tức hóa thành màu đen kịt, phía trên có ánh sáng âm u lập loè.
- Vạn Kình.
Ở bốn phía, hư không chấn động, có tiếng ca voi kêu vang lên, từng hư ảnh cá voi khổng lồ hiển hiện, bơi xung quanh Chu Nguyên.
Uỳnh!
Chu Nguyên đánh ra một quyền.
Ở Thiên Hổ trong mắt, một quyền kia lại tựa như là hóa thành vô số con cá voi khổng lồ lao tới, áp lực đập vào mặt tới, hư không chấn vỡ, luồng sức mạnh kinh khủng kia làm cho sự sợ hãi trong lòng Thiên Hổ giống như là cỏ dại lan tràn đi ra.
Chỉ có điều tốt xấu gì thì Thiên Hổ cũng coi như là nhân vật số hai bên trong hàng ngũ Thiên Dương cảnh của Vạn Tổ Vực, hắn biết được lúc này nếu như sợ hãi lui về phía sau thì không những sẽ bị một quyền của Chu Nguyên đánh trọng thương, thậm chí còn sẽ lưu lại tâm ma sợ hãi ở trong lòng, sau này tu luyện khó có thể tinh tiến.
Vì vậy hắn cắn đầu lưỡi một cái, phun ra một búng máu tươi, tinh huyết rơi vào trên thân thể, nhất thời làm cho những Hổ Văn kia biến thành màu đỏ tươi.
Mà thân hình của Thiên Hổ cũng đột nhiên phồng to lên, tựa như một con hung hổ tuyệt thế.
Hắn gầm thét, năm ngón tay khép lại, hình thành thế Mãnh Hổ tấn công, cuốn theo tất cả sức mạnh của hắn ngạng kháng một quyền đang đánh tới kia của Chu Nguyên.
Vào lúc này, trời đất tựa như là đã ngưng trệ.
Hai đấm va chạm.
Nhưng mà va chạm chỉ giằng co gần kề mấy giây, mặt Thiên Hổ kia đỏ lên, cuối cùng máu tươi bắn ra.
Vào lúc này cả cánh tay đều như là vỡ tan thành bọt máu.
Uỳnh!
Thân thể của Thiên Hổ giống như là đạn pháo bay rớt ra ngoài, sau khi rơi trên mặt đất, thân thể còn kéo lê trên mặt đất tạo ra một khe rãnh thật sâu.
Cuối cùng nhất thân hình của Thiên Hổ biến mất trong đống đất đá, không biết sống chết.
Toàn trường yên tĩnh.
Nhìn qua cảnh tượng này, mọi người đều đờ ra. Nhân vật số hai hung danh hiển hách kia của Vạn Tổ Vực vậy mà bị Chu Nguyên dùng một quyền miểu sát!
Những nhân vật số hai của các Vực khác cũng không nhịn được ngừng chiến đấu, khuôn mặt kinh hãi và nghi hoặc nhìn qua cảnh tượng này, trong ánh mắt nhìn về phía Chu Nguyên bắt đầu đã ẩn chứa sự kiêng kị cùng sợ hãi.
Mà ngay cả Bạch Sở Sở kia đều cau mày lại, ngưng trọng nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên.
Lúc trước, ai cũng cho rằng Chu Nguyên mới là quả hồng mềm dễ bóp nhất, nhưng hôm nay xem ra, thằng này căn bản chính là một con sói già đột lốt cừu non, ngay cả Thiên Hổ cũng bị nhai hết cả xương!
Đối mặt với hào khí tĩnh mịch ở nơi đây, sắc mặt của Chu Nguyên lại không có quá nhiều gợn sóng, hắn chậm rãi thu hồi nắm đấm, cũng không thèm nhìn qua chỗ Thiên Hổ không biết sống chết mà là trực tiếp thò tay, nắm một trong bốn mảnh bản đồ có tổ khí nồng đậm còn lại vào trong tay.
- Nếu như mọi người không còn ý kiến gì thì một mảnh bản đồ này Thiên Uyên Vực ta đành nhận lấy rồi.
Ngữ khí của hắn cực kỳ lạnh nhạt, nhưng mà nhân vật số hai của mấy Vực khác đều giữ im lặng, cũng không có người nào lên tiếng phản đối, thực lực Chu Nguyên bày ra đã chứng minh tư cách của hắn.
Vì vậy, một trong mười bốn mảnh bản đồ có tổ khí nồng đậm nhất đã rơi vào trong tay của Chu Nguyên.
Sau khi Chu Nguyên thu hồi mảnh bản đồ thứ mười một, trời đất cũng vẫn còn yên tĩnh, im ắng, không chỉ có những nhân vật số hai của Cửu Vực bị thực lực Chu Nguyên bày ra chấn nhiếp, cường giả những thế lực đang vây xem kia cũng bị thực lực của Chu Nguyên làm cho kính sợ.
Lúc này bọn họ mới hiểu là vì sao Chu Nguyên có thể trở thành một trong hai đội trưởng dẫn đầu đội ngũ của Thiên Uyên Vực. Trong dĩ vãng, bọn họ luôn cho rằng đây là do thân phận Nguyên lão kia ủa Chu Nguyên, nhưng hôm nay xem ra, thực lực của người sau cũng thừa đủ để đảm nhiệm vị trí này.
2 tỷ 300 triệu viên tinh thể nguyên khí, thậm chí có thể cùng tranh phong với người chủ trì của tám Vực rồi.
Hơn nữa kinh khủng nhất chính là tu vi hiện tại của Chu Nguyên vẫn chỉ là Thiên Dương cảnh trung kỳ
Bọn họ không có cách nào để tưởng tượng, một khi Chu Nguyên đột phá đến Thiên Dương cảnh hậu kỳ vậy thì thực lực của hắn sẽ đạt tới loại trình độ nào? Chỉ sợ, thậm chí có thể khiêu chiến địa vị của Quan Thanh Long đấy!
Ở trong đội ngũ của Vạn Tổ Vực, nhìn qua cảnh tượng này, sắc mặt của Triệu Mục Thần cũng không biểu tình, ánh mắt của hắn gắt gao nhìn chằm chằm vào trên người Chu Nguyên. Tuy rằng lúc trước hắn cũng cảm giác được Thiên Hổ không phải là đối thủ của Chu Nguyên, nhưng lại không nghĩ rằng hắn sẽ trực tiếp bị Chu Nguyên dùng một quyền miểu sát.
Hôm nay, mượn cơ duyên ở trong Cổ Nguyên Thiên, Triệu Mục Thần cũng đã đột phá đến Thiên Dương cảnh trung kỳ, tốc độ tu luyện này ở trong cùng thế hệ tuyệt đối được xem như là dị thường tấn mãnh rồi, nếu như không có Chu Nguyên tồn tại, hắn có lẽ vẫn có thể khinh thường người trong cùng thế hệ như trước.
- 2 tỷ 300 triệu viên tinh thể nguyên khí này không hoàn toàn thuộc về Chu Nguyên, đây là hắn mượn nhờ bí pháp nào đó kích phát tiềm lực, số lượng tinh thể nguyên khí chân thật trong Thần Phủ của hắn hẳn là khoảng 1 tỷ 500 triệu đến 1 tỷ 700 triệu viên.
Trong lòng của Triệu Mục Thần thầm dự tính, ngay cả như vậy, dù không tính đến bí pháp, Chu Nguyên cũng phải mạnh hơn hắn một chút.
Chỉ có điều, hắn cũng không cảm thấy uể oải, mà ngược lại còn tràn đầy ý chí chiến đấu.
Hắn tin tưởng tiềm lực của bản thân, chỉ cần cho hắn đầy đủ cơ hội, hắn tuyệt đối có thể nhất phi trùng thiên, thậm chí có thể siêu việt Chu Nguyên.