Uỳnh!
Thân hình của người khổng lồ đang không ngừng sụp đổ, bụi mù giống như là bão cát quét ngang qua toàn bộ sơn mạch.
Chu Nguyên lẳng lặng đứng giữa hư không. Nhìn qua người khổng lồ đang sụp đổ kia hắn cũng thở ra một hơi thật dài. Chợt ánh mắt của hắn lại chăm chú nhìn về phía người khổng lồ, sau khi người khổng lồ sụp đổ, Lê Chú kia tất nhiên cũng sẽ bị trọng thương.
Mà đúng lúc này, ở bên trong thân hình của người khổng lồ kia, đột nhiên có một luồng sáng ảm đạm rơi xuống phía dưới, luồng sáng này đúng là Lê Chú.
Lúc này, Lê Chú có sắc mặt trắng bệch, nguyên khí quanh người chập chờn, yếu ớt, tay chân uể oải như đang bệnh, trong ánh mắt nhìn về phía Chu Nguyên tràn ngập nồng đậm kiêng kị cùng khó tin. Mặc dù sự thật tàn khốc đã ngay tại trước mắt nhưng mà hắn vẫn y nguyên không thể tin được, hắn lại bị Chu Nguyên đánh bại.
- Thằng này ...
Lê Chú cắn răng, ánh mắt phức tạp.
Sau đó, ánh mắt của hắn chuyển hướng, nhìn về phía bổn mạng Huyết Khôi Lỗi của mình, chỉ thấy được ở chỗ đó, Tô Ấu Vi đã bắt đầu toàn diện áp chế Huyết Khôi Lỗi, chuyện này làm cho hắn không nhịn được có chút căm tức, chửi thầm trong lòng:
- Thiên Dương cảnh của thế hệ này làm sao lại đều biến thái như vậy? !
Chu Nguyên này cũng thì thôi, vì sao đến cả cô nàng Tô Ấu Vi trước đây một mực không có chiến tích đáng kể gì vậy mà cũng khó chơi như thế.
Rõ ràng tu vi chỉ là Thiên Dương cảnh trung kỳ lại có thể áp chế bổn mạng Huyết Khôi Lỗi của hắn, bằng không với thực lực của hắn cộng thêm bổn mạng Huyết Khôi Lỗi thì Chu Nguyên chưa hẳn có thể làm cho hắn trọng thương được.
Chỉ có điều hắn cũng minh bạch, lúc này nói những chuyện này đều không hề có tác dụng gì rồi, hiện tại hắn đã bị trọng thương, nếu như tiếp tục ở lại, chỉ sợ Chu Nguyên kia cũng không bỏ qua dễ dàng.
Vì vậy hắn nhanh chóng kết ấn.
Hưu!
Sau khi ấn pháp của hắn hòan thành thì Huyết Khôi Lỗi đang giao chiến cùng Tô Ấu Vi ở xa xa lập tức mãnh liệt lùi lại, thân thể cao lớn nhanh chóng thu nhỏ lại, cuối cùng hóa thành một hạt châu màu đỏ hồng bằng tốc độ kinh người phá không quay về, chui vào trong lòng bàn tay của Lê Chú.
Sau khi thu hồi Huyết Khôi Lỗi, thân hình của Lê Chú tiếp tục rơi xuống phía dưới, hơn nữa tốc độ rơi xuống còn nhanh hơn lúc nãy một phần. Lúc hắn rơi trên mặt đất lập tức khiến cho đất đá văng tóe lên, bụi mù bay đầy trời.
Bá!
Ngay sau đó, thân hình màu vàng kia của Chu Nguyên từ trên trời giáng xuống, một quyền đánh vào chỗ Lê Chú rơi xuống.
Mặt đất bị một quyền của hắn đánh cho rung chuyển, nhưng lúc này lông mày của Chu Nguyên lại hơi hơi nhảy lên:
- Chạy rồi sao?
Hắn nhìn vào bên trong hố sâu trên mặt đất, chỗ đó xuất hiện một bộ khôi lỗi vỡ nát mà chân thân của Lê Chú lại biến mất.
Hiển nhiên đây là phương pháp thoát thân của Lê Chú.
- Tránh đúng thật là nhanh.
Chu Nguyên cười nhạt một tiếng. Chỉ có điều hắn cũng không có hứng thú đuổi bắt Lê Chú. Dù sao ân oán của hai bên còn không có quá sâu, trước mắt là chuyện trọng yếu nhất vẫn là phải xử lý Vương Huyền Dương kia.
Vào lúc này, thân hình của Tô Ấu Vi cũng xuất hiện ở bên cạnh Chu Nguyên.
- Thực lực của Điện hạ thật đúng là làm cho người theo không kịp, Ấu Vi thúc ngựa đều không cản nổi đấy.
Tô Ấu Vi cười dịu dàng và nói, đôi mắt thanh tịnh còn hơi sáng lê giống như sùng bái.
Chu Nguyên liếc nhìn nàng một cái, nói:
- Muội cũng đừng giả bộ nữa. Ta có phải ngốc nghếch đâu. Thực lực của muội yếu cái nỗi gì?
Trước đó, thực lực mà Tô Ấu Vi bộc lộ khi chiến đấu cùng Huyết Khôi Lỗi kia cũng không hề kém chút nào, dựa theo tính toán của Chu Nguyên thì nếu như nàng dốc hết sức đánh thì chưa hẳn sẽ yếu hơn những cường giả đỉnh phong bên trên Thiên Dương bảng của Hỗn Nguyên Thiên kia bao nhiêu.
- So sánh với điện hạ thì vẫn còn kém một chút.
Tô Ấu Vi nghiêm trang nói , trong đôi mắt lại mang theo thần sắc vui vẻ.
Chu Nguyên cười cười, duỗi nắm đấm ra.
Tô Ấu Vi cũng cười mỉm nắm chặt bàn tay nhỏ nhắn, vươn ra đụng đụng cùng hắn.
- Hợp tác vui sướng.
- Đi thôi, bên kia còn có một đối thủ càng hung hãn nữa.
Nói xong, Chu Nguyên đưa mắt nhìn về hướng xa xa, nơi đó là chiến trường của mấy người Vương Huyền Dương, Đông Diệp và Tần Liên.
Mà so sánh với Lê Chú thì Vương Huyền Dương kia hiển nhiên sẽ càng thêm khó giải quyết.
Tô Ấu Vi cũng đưa mắt nhìn theo, nàng nhìn thân hình của Vương Huyền Dương, trầm ngâm một lúc rồi đột nhiên thấp giọng nói:
- Điện hạ, ta nghĩ ra một cách ...
Nàng kề miệng sát vào tai Chu Nguyên, nói nhỏ. Cặp môi đỏ mọng dán ở bên tai hắn, nhỏ giọng thì thầm. Mùi thơm ngát thoang thoảng bên mũi làm cho Chu Nguyên có cảm giác tâm ý viên mãn.
Nhưng vào lúc này Chu Nguyên cũng không dám phân tâm, hắn nhanh chóng tập trung tình thần nghiêm túc nghe xong, sau đó lông mày liền không nhịn được nhảy lên, có chút kinh hãi và nghi hoặc nhìn về phía Tô Ấu Vi:
- Muội xác định sẽ làm như thế sao?
Tô Ấu Vi gật nhẹ đầu.
Chu Nguyên do dự một chút, cuối cùng vẫn gật đầu.
- Vậy thì chúng ta thử xem sao!
Khi thân hình của người khổng lồ bắt đầu sụp đổ thì sắc mặt của Vương Huyền Dương đã trở nên đặc biệt âm trầm, bởi vì hắn biết rõ, Lê Chú thất bại rồi, lấy tính tình của tên kia thì tất nhiên sẽ lập tức chạy trốn.
- Ta thật sự là coi thường vị Nguyên lão Chu Nguyên này.
Vương Huyền Dương hơi cúi đầu xuống, trong mắt có hàn ý lưu chuyển.
Đồng thời hắn ẩn ẩn có chút hối hận, sớm biết không nên đi trêu chọc Chu Nguyên sớm như vậy, tối thiểu nhất có lẽ chờ hắn nuốt được Tô Ấu Vi, Võ Dao rồi nói sau, lúc kia lực chiến đấu của hắn sẽ có được bước phát triển tăng vọt, cho dù phải chống lại Quan Thanh Long hắn cũng không e ngại.
Khi đó lại tới thu thập Chu Nguyên thì chỉ là chuyện dễ dàng như lật bàn tay mà thôi.
Hơn nữa, hắn cũng sẽ không phải dính vào tình huống bị vây công ở trước mắt.
Nhưng khác với sự âm trầm của Vương Huyền Dương, lúc này trên khuôn mặt của Đông Diệp cùng Tần Liên lại tràn đầy kinh hỉ.
Mặc dù là Tần Liên cũng cảm thấy đặc biệt khiếp sợ khi biết được kết quả này, dù sao trước đây khi luận bàn cùng nàng, Chu Nguyên cũng chỉ hiển lộ thực lực tương đối khá mà thôi, đối đầu với Thiên Hổ cũng không có vấn đề gì nhưng so sánh với Lê Chú lại yếu hơn nhiều, hiển nhiên lúc đó, Chu Nguyên cũng đã ẩn tàng không ít.
Mà bên này, đôi mắt của Đông Diệp thì có chút phức tạp, nếu như nói trước đây khi Chu Nguyên đánh bại Thiên Hổ của Vạn Tổ Vực thì hắn cũng chưa từng làm cho nàng cảm thấy quá mức coi trọng, như vậy hôm nay sau khi Chu Nguyên đánh bại Lê Chú, nàng cũng không thể không chính thức nhìn thẳng vào hắn, nâng vị trí của hắn lên đến cùng một cấp độ với bọn họ rồi.