Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1218 - Chương 1217: Thất Thải Trảm Thiên Hồ Lô Quyết

Chưa xác định
Chương 1217: Thất Thải Trảm Thiên Hồ Lô Quyết

Sau khi triệt để giải quyết tai hoạ ngầm Vương Huyền Dương này, trong một tháng tiếp theo, Chu Nguyên cùng Tần Liên dẫn đội ngũ của Thiên Uyên Vực đã bắt đầu tìm kiếm chi mạch tổ khí trên quy mô lớn. Mà ở dưới sự tìm kiếm với cường độ cao này, thu hoạch của bọn họ tự nhiên là cũng khá lớn. Chỉ trong một tháng ngắn ngủn, thậm chí ngay cả vị trí đóng quân cũng đã biến ảo ba lượt, từ đó có thể thấy được thu hoạch nhiều thế nào.

Mà cũng trong đoạn thời gian này, thế lực của Hỗn Nguyên Thiên đã trắng trợn khuếch trương, giống như châu chấu di chuyển vậy, thu lấy hết thảy chi mạch tổ khí ở quanh.

Mà trong đó, các thế lực của Hỗn Nguyên Thiên khác vẫn còn xem như bình thản, chỉ có tin tức truyền ra từ Vạn Tổ Vực là đã mang đến rung động không nhỏ.

Vương Huyền Dương vẫn lạc, Triệu Mục Thần quật khởi, đã trở thành đội trưởng mới lên của đội ngũ Vạn Tổ Vực.

Khi tin tức này vừa truyền ra thì không thể nghi ngờ là đã làm cho thế lực khắp nơi rung động không hiểu, bởi vì người vẫn lạc kia cũng không phải là hạng người vô danh, mà là thiên kiêu xếp thứ hai ở bên trên Thiên Dương bảng của Hỗn Nguyên Thiên.

Tuy rằng đạo đức và cách làm việc của Vương Huyền Dương bị nhiều người lên án nhưng thực lực của thằng này lại không thể nghi ngờ là quá cao, trong toàn bộ Hỗn Nguyên Thiên, ngoại trừ Quan Thanh Long, ai dám nói chắc rằng mình có thể áp đảo Vương Huyền Dương đây?.

Cho nên chuyện Vương Huyền Dương vẫn lạc đã tạo thành ảnh hưởng thật lớn với thế lực khắp nơi, mà theo tin tức Vạn Tổ Vực truyền ra thì tựa hồ là lúc Vương Huyền Dương một mình ra ngoài tìm kiếm chi mạch tổ khí, đã gặp phải Cổ Thú cực kỳ lợi hại tập kích, lúc này mới chết.

Chuyện này làm cho mọi người có chút sợ hãi. Dù sao trong khoảng thời gian này, khi thăm dò chi mạch tổ khí, tuy rằng bọn họ đã gặp không ít Cổ Thú rất mạnh, vốn dĩ là lấy thực lực của Vương Huyền Dương, cho dù đánh không lại, muốn đào thoát vẫn là có thể làm được chứ? Hoặc là nói, Cổ Thú hắn gặp đã cường đại đến mức độ ngay cả loại thực lực như Vương Huyền Dương cũng khó có thể trốn chạy để khỏi chết?

Người trong cuộc đã chết, cho nên cũng không người nào biết được tình huống xác thực, nhưng suy nghĩ vì an toàn, trong một khoảng thời gian ngắn tiếp theo, khi thăm dò chi mạch tổ khí, thế lực khắp nơi đúng là trở nên chú ý cẩn thận hơn rất nhiều.

Chỉ có Thiên Uyên Vực cùng Tử Tiêu Vực là vẫn như trước không bị ảnh hưởng, lá gan lớn đến mức làm cho thế lực khắp nơi có chút ghé mắt.

Đây thật sự là một đám đầu sắt.

. . .

Trong một khe sâu dưới lòng đất.

Rống!

Nơi này có tiếng gầm gừ như ẩn như hiện vang vọng, chỉ thấy được nguyên khí giống như là một con rồng vàng cuồn cuộn bay đến, cuối cùng không ngừng chui vào bên trong một tòa tế đàn.

Ở phía trước tế đàn, mấy ngàn bóng người lẳng lặng ngồi xếp bằng, nhanh chóng hấp thụ tổ khí bàng bạc tản ra.

Mà ở phía trước nhất, Chu Nguyên vẫn còn không nhắm mắt, hắn nhìn qua tổ khí cuồn cuộn vọt tới, trên mặt cũng hiện lên nụ cười vui vẻ. Trong một tháng này, bọn họ đã tìm được hơn mười đoạn chi mạch tổ khí, trong đó bốn đoạn chi mạch tổ khí còn đạt tới trung cấp, thu hoạch như thế có lẽ cũng coi như là cao nhất trong các thế lực của Hỗn Nguyên Thiên rồi.

Ở dưới tác dụng của hơn mười đoạn chi mạch tổ khí này, thực lực của toàn bộ đội ngũ Thiên Uyên Vực tăng lên với một tốc độ kinh người.

Mà thực lực Chu Nguyên tự nhiên tăng lên càng thêm kinh người. Hiện tại, số lượng tinh thể nguyên khí trong Thần Phủ của hắn cũng đã đột phá con số hai tỷ, đạt đến hai tỷ 900 triệu viên.

Ngoại trừ số lượng tinh thể nguyên khí trong Thần Phủ của hắn thì dưới tác dụng của Tổ khí kỳ bảo, số lượng tinh thể nguyên khí trong Thần Phủ của Ngân Ảnh từ 1 tỷ đã tăng lên tới 1 tỷ 400 triệu. Hơn nữa dựa theo cảm ứng của Chu Nguyên, nếu như có thể tăng số lượng tinh thể nguyên khí trong Thần Phủ của Ngân Ảnh lên tới hai tỷ thì chắc hẳn là có thể mở ra khiếu huyệt thứ hai. Khi đó, Ngân Ảnh sẽ có thể phục chế bộ Nguyên thuật thứ hai.

Theo đó sức chiến đấu của nó sẽ tăng trưởng thêm không chỉ một cấp bậc.

Chỉ có điều những phương diện tăng lên này mặc dù làm cho người vui mừng, nhưng Chu Nguyên mong đợi nhất vẫn là hiện tại.

Bởi vì hắn cảm giác, có lẽ lúc này đây, Thương Huyền bảy thuật sẽ chính thức bắt đầu dung hợp.

- Đến đây đi, cho ta xem, Thương Huyền bảy thuật sau khi dung hợp đến tột cùng là cái gì?

Sự chờ mong hiện rõ trong mắt của Chu Nguyên.

Đột nhiên, hai mắt của hắn cũng nhắm lại, tùy ý để tổ khí cuồn cuộn lao đến kia bao phủ thân hình của hắn lại.

. . .

Như cũ là đỉnh núi kia, bốn phía bị biển mây mù che phủ.

Phía trên biển mây, từng bóng người Chu Nguyên đột nhiên hiện ra, không ngừng thi triển Thương Huyền bảy thuật, cuối cùng lại không ngừng dung hợp vào cùng một chỗ, nhiều lần như thế tựa như là vĩnh viễn không thành công.

Chu Nguyên ngồi xếp bằng ở trên đỉnh núi, hắn nhìn chằm chằm vào những thân hình kia, ánh mắt thâm thúy, thần sắc thản nhiên.

Không biết đã qua bao lâu, rốt cục hắn đã hiểu ra.

Ở bên trong biển mây giống như là có thêm một mặt trời chậm rãi bay lên, chiếu sáng khắp cả không gian.

Trên khuôn mặt của Chu Nguyên cũng có một nụ cười thản nhiên hiện ra đến, chợt hai tay của hắn khép lại, có từng ấn pháp lạ lẫm mà cổ xưa biến ảo hiện ra.

Ấn pháp kia biến ảo càng lúc càng nhanh, cuối cùng nhất hóa thành tàn ảnh, không thấy rõ.

Rồi đột nhiên, vô số tàn ảnh hợp nhất lại.

Chu Nguyên tay bắt ấn quyết tựa như là niêm hoa chỉ (hình như là cách để tay của Phật tổ).

- Bảo bối, xuất hiện đi.

Hình như có tiếng nói nhỏ vang lên.

Ông ông!

Biển mây sôi trào lên, chỉ thấy được có vô số thân hình giống Chu Nguyên như đúc hiển hiện, cuối cùng hội tụ vào cùng một chỗ rồi từ đó, có một vòng hào quang hiện ra, sáng chói như mặt trời, trong đó có một thứ gì đó càng ngày càng hiện rõ ràng.

Vào lúc này, toàn bộ không gian đều chấn động.

Ánh mắt của Chu Nguyên sáng quắc nhìn chằm chằm vào vật bên trong quầng sáng, cảm ngộ trong lòng càng ngày càng sâu.

Thánh Nguyên Thuật chính thức!

Đây là loại Nguyên thuật cao thâm nhất mà Chu Nguyên biết đến nhưng chưa bao giờ từng được nhìn qua. So sánh với nó, những bộ Tiểu Thánh Nguyên Thuật kia mà hắn tu luyện trước đó chẳng khác gì rác rưởi.

Và cuối cùng, tầm mười phút sau, Chu Nguyên rốt cục đã nhìn rõ ràng vật bên trong quầng sáng này, cái kia tựa hồ là một cái. . . Hồ lô?

Chuẩn xác mà nói, hẳn là một vật có hình dáng giống như là hồ lô, trạng thái của nó dường như là nằm giữa ở hư vô cùng thực chất, nhìn như tồn tại ở chỗ đó, lại làm cho người khó có thể cảm giác ra được.

Chu Nguyên xòe bàn tay ra, hồ lô kia chậm rãi bay đến và rơi vào lòng bàn tay của hắn.

Khoảng cách tiếp xúc gần như vậy, Chu Nguyên phát hiện bên trên hồ lô giống như là có thêm ánh sáng bảy màu lưu chuyển, một loại cảm giác huyền diệu không có cách nào để nói bằng lời tràn ngập ra. Hơn nữa, Chu Nguyên ẩn ẩn cảm thấy được bên trong hồ lô này có một loại khí tức sắc bén đến không có cách nào để hình dung.

Khí tức sắc bén này dường như có thể xuyên thủng, cắt đứt hết thảy vật chất trên đời này.

Ở trong nội tâm Chu Nguyên cũng có một tin tức hiện lên.

- Đây là. . .

- Thất Thải Trảm Thiên Hồ Lô Quyết?

Bình Luận (0)
Comment