Nhưng mà đội ngũ của Thánh tộc cùng với hai người Cát Ma, Vi Đà lại vẫn án binh bất động như cũ.
Lý Hiên cũng không phải là đau lòng vì những đệ tử đã chết kia, chỉ là những người này đều xem như là sức mạnh trong tay hắn, tổn thất thêm một người thì như vậy phân lượng của hắn cũng sẽ ít một phần.
Cát Ma không để ý đến Lý Hiên, trong tay hắn nắm một quả cầu thủy tinh sáng lấp lánh, mà lúc này, trong quả cầu thủy tinh kia chính đang không ngừng có những điểm sáng màu đỏ tươi xuất hiện.
Theo thời gian dần trôi qua, những điểm sáng màu đỏ tươi đã nhiều đến mức khiến cho quả cầu thủy tinh dẫn biến thành màu đỏ tươi.
Cát Ma nhìn chăm chú vào quả cầu thủy tinh đến tận nửa ngày, chợt khóe miệng hơi nhếch lên, có một nụ cười tươi hiện ra đến.
- Lý Hiên sư đệ, trước đây không phải là cậu đã hỏi ta, vì sao phải bức đội ngũ của Thương Huyền Thiên chạy đến chỗ này, mới bắt đầu động thủ hay sao?
Lúc này, tâm tình của Cát Ma tựa hồ là rất không tệ, hắn cười tủm tỉm nói.
Trên mặt của Lý Hiên cũng lập tức hiện ra thần sắc hiếu kỳ.
Cát Ma chỉ vào đại hạp cốc này, cười nói:
- Đó là bởi vì ở sâu trong lòng đất của đại hạp cốc này cất dấu một đoạn chi mạch tổ khí cấp cao.
- Một đoạn chi mạch tổ khí cấp cao? Ở chỗ này ư? !
Nghe được câu trả lời của Cát Ma, trong lòng của Lý Hiên chấn động. Trước đây, bọn họ cũng tìm kiếm được một vài đọa chi mạch tổ khí, nhưng toàn bộ đều cấp thấp. Dù vậy, bọn họ cũng từ đó thu hoạch được chỗ tốt không nhỏ.
Mà chi mạch tổ khí cấp thấp đã lợi hại như thế, vậy thì chi mạch tổ khí cấp cao tự nhiên cũng sẽ càng mạnh hơn nữa.
Trước đây, Lý Hiên thật đúng là đã từng muốn tìm kiếm một đoạn chi mạch tổ khí cấp cao để thử xem nhưng đáng tiếc vẫn chưa từng thành công.
Nhưng mà trước mắt, Cát Ma vậy mà nói cho hắn biết, ở chỗ sâu trong đại hạp cốc này lại có cất dấu một đoạn chi mạch tổ khí cấp cao, vậy làm sao có thể không khiến cho hắn khiếp sợ cho được.
- Cát Ma sư huynh làm sao mà biết được?
Lý Hiên không nhịn được hỏi. Dù sao, hắn cũng không có cảm ứng được bất luận chấn động gì khác thường ở nơi này. Vì sao Cát Ma lại có thể khẳng định như thế?
Cát Ma cười nhạt một tiếng, nói:
- Thánh tộc ta rất hiểu rõ Cổ Nguyên Thiên, nói chung là mạnh hơn năm Thiên Vực hạ đẳng các ngươi quá nhiều.
Ở bên trong Thánh tộc, bọn họ xưng hô năm Thiên còn lại, đều xưng là Thiên cấp thấp, mà bốn Thiên Thánh tộc bọn họ chiếm đoạt tự nhiên là Thiên Vực thượng đẳng, bởi vậy cũng có thể nhìn ra được tâm tính của người trong Thánh tộc này cao cao tại thượng bực nào, bọn họ coi mình như thần tiên đứng phía trên nhìn xuống chư tộc.
- Chỉ có điều đoạn chi mạch tổ khí cấp cao ở nơi này ẩn giấu rất kỹ, nếu dùng phương pháp bình thường tự nhiên là không thể nào bức nó ra, chỉ có chủ động dụ nó ra.
Ở trong mắt Lý Hiên, nụ cười tươi của Cát Ma lại có vẻ cao thâm mạt trắc.
Lúc này, Cát Ma chỉ vào chiến trường vô cùng thảm thiết, máu tanh ở cách đó không xa, cười nói:
- Mà bọn họ chính là mồi nhử.
Nghe thấy câu nói này của khuôn mặt của Lý Hiên có chút co lại, hắn ngập ngừng nói:
- Cát Ma sư huynh là muốn dùng chỗ chiến trường này dụ phát địa tai, bức đoạn chi mạch tổ khí cấp cao kia phải nhảy ra đến hay sao?
Cát Ma cười gật gật đầu.
Lý Hiên kính nể mà nói:
- Cát Ma sư huynh thật sự là giỏi tính toán!
Chỉ là nhưng trong nội tâm thì đau lòng đổ máu, bởi vì rõ ràng là Cát Ma cũng đã coi đệ tử của Thánh Cung bọn họ là một phần của mồi nhử. Đây chính là lực lượng trung kiên trong tay hắn, sau này muốn chiếm quyền lực trong Thánh Cung cũng phải dựa vào bọn họ nhưng giờ đã hết rồi.
Cát Ma cũng không có để ý tới suy nghĩ trong nội tâm của Lý Hiên, hắn thu hồi quả cầu thủy tinh, mỉm cười nhìn qua chiến trường, ngữ khí nhu hòa, nhưng lại tràn ngập sát ý, lại khiến cho không gian bốn phía đều lạnh hơn vài phần.
- Không sai biệt lắm rồi!
- Động thủ đi, lúc này đây không cần tù binh, trực tiếp giết sạch sẽ là được.
Cát Ma vừa nói xong, từng bóng người ở sau lưng hắn chậm rãi bay lên không.
Một cảm giác áp bách kinh khủng giống như thủy triều lan tràn ra, bao phủ trọn cả đại hạp cốc này vào.
Uỳnh!
Trong một cái chớp mắt kia, có vô số luồng nguyên khí cường hãn hóa thành cột sáng phóng lên trời, chỉ thấy được ở sau lưng Cát Ma có từng bóng người bay lên không, đúng là người trong chi đội ngũ của Thánh tộc mà bọn họ suất lĩnh kia.
- Làm thịt toàn bộ những con heo phía dưới kia đi.
Vi Đà thản nhiên nói.
- Giết!
Cát Ma vừa dứt lời, mấy ngàn tên cường giả Thánh tộc kia lập tức đưa con mắt màu đỏ tươi nhìn về phía chiến trường, trong mắt tràn đầy sự tàn khốc cùng sát ý, trong mắt bọn họ những chủng tộc khác hoàn toàn chính xác chỉ là một đám súc vật mà bọn họ có thể tùy ý giết thôi.
Hiện tại, Thánh tộc bọn họ mới là Chúa Tể Giả của Nguyên giới!
Uỳnh!
Những người trong đội ngũ của Thánh tộc gào thét lao ra, nhanh chóng dùng một loại tư thái cực kỳ ngang ngược vọt vào trong chiến trường.
Mà sau khi đội ngũ của Thánh tộc vào bàn, cục diện chiến trường cơ hồ là lập tức xuất hiện biến đổi lớn.
Liên quân của Thương Huyền Thiên lập tức bị đánh tan tác, từng bóng người không ngừng từ phía trên không trung rơi xuống dòng sông phía dưới, cảnh tượng kia đặc biệt thê thảm.
Vào lúc này, dòng sông lớn ở trong đại hạp cốc cũng biến thành màu đỏ sậm.
Vào lúc này, trên gương mặt của đại đa số người trong liên quân của Thương Huyền Thiên đều hiển lộ ra ý tuyệt vọng, một vài người thậm chí còn đã mất đi dũng khí chiến đấu, cảm xúc sụp đổ lao về phía đội ngũ của Thánh tộc, lớn tiếng hô hào đầu hàng.
Nhưng nghênh đón bọn họ là một dòng nước lũ bằng nguyên khí không chút lưu tình đánh tới từ phía đội ngũ của Thánh tộc.
Từng bóng người trực tiếp bị xoắn nát thành bọt máu.
Nhìn qua cảnh tượng này, sắc mặt của Sở Thanh trở nên trắng bệch, mười ngón tay nắm chặt lại, hắn cúi đầu nhìn về phía một chỗ trên chiến trường, ở nơi đó, Lý Khanh Thiền đang suất lĩnh đệ tử của Thương Huyền Tông chiến đấu. Ánh mắt của Sở Thanh cùng Lý Khanh Thiền lướt nhẹ qua nhau, sau đó Sở Thanh hít sâu một hơi, đón liên quân chạy tán loạn, đi ngược dòng người lên.
Hắn biết rõ vào lúc này, nếu như không có người đứng ra cản phía sau, như vậy liên quân của Thương Huyền Thiên sẽ nghênh đón kết cục toàn quân bị diệt.