Khi nhìn thấy cô bé nhỏ nhắn vác cây chùy màu vàng khổng lồ trên vai kia, không chỉ là Chu Nguyên, mà ngay cả mấy người Quan Thanh Long ở đằng sau cũng không nhịn được há hốc mồm.
Ai cũng không ngờ tới vị thiên kiêu mạnh nhất Thiên Dương cảnh của Càn Khôn Thiên sẽ có bộ dáng thế này.
- Hừ!
Dường như phát hiện ra rất nhiều ánh mắt quái dị bắn tới từ đối diện, cô bé áo trắng lại hừ lạnh một tiếng, thả cây chùy màu vàng khổng lồ nện trên mặt đất, làm cho mặt đất dưới chân lập tức bị nứt toác ra từng vết rách, tựa như động đất.
Lực lượng thân thể thật kinh khủng!
Thấy cảnh này, không ít người biến sắc mặt, lại nhìn về phía cô bé áo trắng kia với ánh mắt sợ hãi hơn nhiều.
- Ngươi chính là tổng chỉ huy do bọn hắn đề cử ra đấy à? – Cô bé tên là Bạch Tiểu Lộc kia, dùng đôi mắt đen láy của mình nhìn chằm chằm Chu Nguyên, cất tiếng nói. Âm thanh cô bé lãnh đạm mà non nớt, nếu không để ý tới lức lượng khủng bố của cô bé thì đây quả thật là một âm thanh cực kì đáng yêu.
Chỉ là, câu nói tiếp theo của cô bé làm cho mọi người lập tức từ bỏ nhận xét này.
Chỉ thấy cô bé dùng ánh mắt khinh miệt nhìn Chu Nguyên, nói:
- Lão nương* không nhận kết quả trận kịch do Hỗn Nguyên Thiên các ngươi tự biên tự diễn!
Lão nương: cách xưng hô vô lễ, tương tự “m mày đây”, “bà đây”.
- Mà lại, không phải là Quan Thanh Long mới là tên mạnh nhất của Hỗn Nguyên Thiên sao? Ngươi chui ra từ chỗ nào vậy?
Chu Nguyên nhìn Bạch Tiểu Lộc, tuy rằng người này có ngoại hình tựa như bé gái, nhưng hắn lại có thể cảm giác được tuổi tác thật sự của người này không như bề ngoài. Dựa theo suy đoán của hắn thì hẳn đây là do tu luyện công pháp đặc biệt gây ra.
Nếu đã không phải là bé gái, thì cũng không cần lo lấy lớn lấn nhỏ.
Chu Nguyên cười cười, nói:
- Ngươi không phục?
Chợt dáng cười tắt, lại nói:
- Nếu không phục, thì thể hiện năng lực của ngươi ra. Nếu đã không phải là trẻ con, thì cũng đừng hung hăng ngang ngược.
Chu Nguyên không để ý lời nói của mình chọc giận tới người trước mặt. Hắn rõ ràng, dùng lời nói là không thể để cho đối phương thừa nhận vị trí của mình, chung quy là vẫn phải dựa vào xem nắm đấm của ai cứng hơn.
Quả nhiên, gương mặt trắng noãn của Bạch Tiểu Lộc lập tức đỏ bừng, trước nay vẫn chưa có người nào dám nói chuyện như thế với nàng.
Nàng hung hăng nhìn Chu Nguyên, cầm chặt cây chùy màu vàng khổng lồ trong tay, cười lạnh nói:
- Muốn ngồi ở vị trí này à? Rất đơn giản, đánh bại ta, khiến ta thừa nhận thực lực của ngươi!
Oanh!
Trong chớp mắt khi âm thanh nàng vừa dứt, một luồng nguyên khí kinh khủng đột nhiên bộc phát ra từ trong cơ thể Chu Nguyên. Ba vầng Thiên Dương như ẩn như hiện sau lưng, nội tình 4.3 tỷ nguyên khí phun trào mà ra.
Uy áp do nguyên khí hình thành tràn về phía Bạch Tiểu Lộc cùng đội ngũ Càn Khôn Thiên, Ngũ Hành Thiên sau lưng.
Sắc mặt của đám người lập tức biến đổi kịch liệt.
Trong mắt của tên Lý Phù của Ngũ Hành Thiên kia tràn đầy kinh sợ. Hắn có thể đoán được thực lực của Chu Nguyên sẽ không yếu, nếu không thì cũng không được Quan Thanh Long, Khương Kim Lân đề cử làm tổng chỉ huy. Nhưng hắn không ngờ tới là nội tình nguyên khí của Chu Nguyên lại có thể mạnh tới mức này.
4.3 tỷ!
Nếu chỉ tính tới nội tình nguyên khí, thì đây đã mạnh hơn rất nhiều so với tên bạo lực Bạch Tiểu Lộc kia rồi!
Uy áp kinh khủng lan tràn, khiến cho thiên địa rung chuyển. Khuôn mặt Bạch Tiểu Lộc dần trở nên lạnh lùng, trong con mắt đen nhánh dâng trào chiến ý.
- Quả nhiên có chút bản lãnh đấy!
- Nhưng thế này còn chưa dọa được ta!
Bạch Tiểu Lộc dẫm chân một cái, nguyên khí trong cơ thể cũng bộc phát mà ra, ba vầng Thiên Dương như ẩn như hiện, nội tình nguyên khí cũng đạt tới cấp độ 4 tỷ!
Quan Thanh Long, Khương Kim Lân nhìn thấy cảnh này, ánh mắt phức tạp. Đặc biệt là Quan Thanh Long, trong lòng ngũ vị tạp trần. Hắn không ngờ người mạnh nhất của thế hệ Thiên Dương cảnh này của Càn Khôn Thiên lại dẫn trước mình một bước.
Nếu không phải lần này có Chu Nguyên, vậy chẳng phải nói Hỗn Nguyên Thiên bọn hắn đã bị Càn Khôn Thiên ép trên đầu rồi?
Quả nhiên, không thể khinh thường Càn Khôn Thiên!
Mặc dù bạo phát ra nội tình 4 tỷ nguyên khí, nhưng Bạch Tiểu Lộc cũng hiểu chênh lệch 300 triệu nguyên khí giữa mình và Chu Nguyên, nếu trong tình huống bình thường, là rất khó mà đền bù.
Nhưng cũng may, nội tình nguyên khí cũng không phải là sở trường của nàng.
Chỉ thấy gương mặt xinh xắn của Bạch Tiểu Lộc càng thêm lạnh lùng. Sau một khắc, chỉ thấy thân ảnh nhỏ nhắn xin xắn kia bắt đầu biến hóa, dần trở nên thon dài tinh tế.
Chỉ qua mấy tức ngắn ngủi, thân thể của nàng đã trở nên cao gầy lên. Đây mới là hình thái nguyên bản của Bạch Tiểu Lộc. Lúc này, nhìn nàng có vẻ hơi yếu đuối, da thịt trắng nõn như tuyết, mịn màng như mỡ đông, đôi mắt đẹp như ngôi sao, lạnh lẽ mà bá đạo.
Trên da thịt nàng lưu chuyển ánh sáng lưu ly, hóa thành từng đường vân đặc biệt, lan tràn khắp cơ thể.
Nàng đứng ở nơi đó, toàn thân như tỏa ra thánh quang, hấp dẫn vô số ánh mắt. mà bụi bặm thiên địa như không thể nhiễm lên thân thể nàng.
Song khi Chu Nguyên nhìn thấy những cổ văn lưu lý trên da thịt Bạch Tiểu Lộc, thì sắc mặt lại hơi hiện vẻ ngưng trọng, chậm rãi nói:
- Vô Cấu Thánh Lưu Ly Chi Khu?!
Vô Cấu Thánh Lưu Ly Chi Khu chính là thành quả khi sức mạnh thân thể mạnh tới một mức độ nhất định. Nghe nói, Thánh Lưu Ly Chi Khu chân chính có được lực lượng mạnh mẽ có thể so sánh với Nguyên Anh cảnh. Nhưng hiển nhiên là Thánh Lưu Ly Chi Khu của Bạch Tiểu Lộc còn chưa đạt tới trình độ đó được.
Nhưng dù vậy cũng đã cực kì khủng bố rồi.
Dù sao, ngay cả Chu Nguyên, lúc này thân thể vẫn còn kém một bước mới đạt tới cảnh giới như vậy.
Cô gái Bạch Tiểu Lộc này không hổ là thiên kiêu mạnh nhất Thiên Dương cảnh của Càn Khôn Thiên!
Với nội tình nguyên khí vốn có, lại thêm lực lượng Thánh Lưu Ly Chi Khu mang lại, thì đúng là đã đủ tư cách tạo thành một chút uy hiếp cho Chu Nguyên.
Oanh!
Mà ngay tại lúc Chu Nguyên còn đang mải thán phục, thì Bạch Tiểu Lộc đã đột nhiên ra tay. Chỉ thấy hai tay nàng nắm chặt cây chùy màu vàng khổng lồ, bước ra một bước, đạp nát hư không, đã xuất hiện trước người Chu Nguyên, cây chùy màu vàng khổng lồ đập mạnh xuống.
Không gian đằng trước đều bị vỡ nát.
Trong mắt Chu Nguyên ánh lên tia sáng, vận chuyển nội tình 4.3 tỷ nguyên khí, năm ngón tay nắm chặt, lôi cuốn theo sức mạnh nguyên khí khổng lồ, đấm mạnh vào cây chùy màu vàng khổng lồ kia.
Keng!
Một âm thanh lớn vâng lên, chỉ thấy một làn sóng xung kích đáng sợ bắt nguồn từ trung tâm vụ va chạm lan tràn ra, vùng đại địa này bị phá hủy trong nháy mắt, mặc kệ là bất cứ thứ gì trong khu vực này, dù là đất đá hay núi non, đều bị san bằng.
Mà cường giả hai bên cũng vội vàng ra tay, bộc phát ra vô số đạo nguyên khí, mới chống cự lại được sóng xung kích kia, sau đó sợ hãi nhìn về phía trung tâm vụ va chạm.
Chỉ thấy ở nơi đó, thân hình Chu Nguyên đã lùi về sau ba bước, mà Bạch Tiểu Lộc, thì lại chỉ lui về sau hai bước.
Hiển nhiên, lần đấu pháp này, Bạch Tiểu Lộc hơi chiếm ưu thế hơn một chút.
Nhưng Bạch Tiểu Lộc lại cũng không lộ vẻ đắc ý gì, ngược lại ánh mắt càng thêm ngưng trọng. Bởi vì nàng có thể cảm nhận được, Chu Nguyên còn chưa dùng hết tất cả lực lượng.
- Ta vấn cho rằng mình đã có thể áp đảo hết thảy thiên kiêu thế hệ này của Hỗn Nguyên Thiên, nhưng không ngờ tới Hỗn Nguyên Thiên vẫn lại có tên quái vật như ngươi vậy.
Bạch Tiểu Lộc chậm rãi nói:
- Chỉ là, nếu hôm nay ngươi không thể đánh phục được ta, thì đừng mơ là ta sẽ thừa nhận vị trí của ngươi!
Chu Nguyên hơi lắc lắc nắm đấm, ánh mắt kinh ngạc nhìn ánh quang tỏa ra quanh người Bạch Tiểu Lộc. Có thể thấy dù lúc này mưa gió rơi vãi, nhưng lại không một hạt có thể tới gần thân thể nàng ta.
Đây chính là thuộc tính vô cấu* của Thánh Lưu Ly Chi Khu.
*vô cấu: không nhiễm một hạt bụi.