- Mọi người hãy chỉ huy đội ngũ của năm đại Thiên Vực, chia làm 1000 chi đội ngũ, mỗi một chi đội ngũ đều cầm một miếng ngọc giản, trong đó có phương vị sơ hở của kết giới cùng những việc mọi người phải làm sau khi tiến vào kết giới.
- Những đội ngũ này sẽ rải ở trong kết giới, dao động căn cơ của kết giới.
- Có điều đây chỉ là bước đầu tiên.
Chu Nguyên cong ngón búng ra, chỉ thấy lại là có gần trăm miếng ngọc giản màu tím bay ra.
- Những ngọc giản màu tím này sẽ do cường giả đỉnh cao trong đội ngũ của năm đại Thiên Vực nắm giữ, trong đó khắc rõ một số chỗ tiết điểm của toà kết giới này, chỗ tiết điểm tất nhiên sẽ có cường giả của Thánh tộc thủ hộ, mà nhiệm vụ của mọi người chính là dốc hết sức đột phá những tiết điểm này.
- Chỉ có làm xong hết tất cả, cuối cùng mới có thể chân chính phá hư tòa đại trận Thánh Diễn này.
Nghe được giọng nói nghiêm túc trịnh trọng kia của Chu Nguyên, sắc mặt của tất cả mọi người cũng trở nên nghiêm nghị.
- Chu Nguyên tổng đội trưởng yên tâm, chúng ta sẽ phân phó cho mọi người biết rõ.
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt của Bạch Tiểu Lộc hiện ra biểu cảm trịnh trọng.
Chu Nguyên nghe vậy, gật gật đầu, hai mắt có chút mệt mỏi khép lại.
- Sau một ngày nữa, chúng ta sẽ bắt đầu tiến công.
Trong ngôn ngữ bình tĩnh lại có sát khí nồng nặc bay lên.
Nghe vậy, mấy người Bạch Tiểu Lộc, Quan Thanh Long, Khương Kim Lân đều nhanh chóng rời đi, bắt đầu tuyên bố những mệnh lệnh này ra ngoài.
Thời gian một ngày chỉ chớp mắt liền qua.
Trạng thái của Chu Nguyên cũng đã triệt để khôi phục lại, hắn đứng ở trên đỉnh núi, ánh mắt lạnh lẽo chăm chú nhìn chằm chằm vào tòa kết giới đại trận không gian vặn vẹo, bao phủ trời đất kia, hắn mơ hồ cảm giác được, ở trong đại trận kia, có lẽ là có vô số ánh mắt mỉa mai đang nhìn bọn họ.
Có lẽ cho tới tận bây giờ, đám người Thánh tộc kia cũng chưa từng nghĩ đến chuyện hắn thật sự có thể tìm ra chỗ sơ hở của kết giới.
- Chu Nguyên tổng đội trưởng, hết thảy mọi chuyện đều đã được chuẩn bị thỏa đáng.
Giọng nói của Bạch Tiểu Lộc từ phía sau truyền đến, Chu Nguyên xoay người lại, nhìn qua bên trong dãy núi. Chỉ thấy nơi đó, hơn ngàn chi đội ngũ chỉnh tề đứng thành hàng, cuồng phong ở trong dãy núi gào thét, lại là không có cách nào để thổi tan sát khí nồng đậm đến cực hạn kia.
Chu Nguyên chăm chú nhìn chằm chằm vào những tồn tại đỉnh tiêm trong hàng ngũ Thiên Dương Cảnh cả chư tộc năm đại Thiên Vực này, chậm rãi nói:
- Chư vị, lần phá trận này, chúng ta chỉ có hai con đường có thể đi, một là đánh vỡ kết giới, đoạt được tổ khí chủ mạch tổ khí, hoặc là tranh đoạt thất bại... Toàn quân bị diệt!
- Một khi tiến vào kết giới, chúng ta sẽ không còn đường lui.
- Nếu như có người không muốn tham gia thì lúc này là cơ hội cuối cùng, các vị có thể lựa chọn rời khỏi.
Giọng nói của hắn thuận theo gió, vang vọng ở bên tai mỗi người.
Nhưng mà lại không có người bào lên tiếng, trên từng khuôn mặt kia tuy nói có biểu cảm tâm thần bất định cùng khẩn trương, nhưng càng nhiều hơn là thần sức kiên định, quyết chí.
Tất cả mọi người minh bạch tầm quan trọng của trận chiến này.
Một khi bọn họ chắp tay nhường chín đoạn chủ mạch tổ khí cho kẻ địch, như vậy thì tương lai Thánh tộc không biết sẽ bởi vậy mà sinh ra thêm bao nhiêu cường giả, Thánh tộc sẽ trở nên mạnh hơn và khi đó, bọn họ còn chịu chỉ khống chế bốn Thiên thôi sao? Chắc chắn là không! Một khi Thánh tộc bắt đầu xâm lấn năm đại Thiên Vực, như vậy người nhà, bằng hữu của bọn họ cũng sẽ bị tàn nhẫn ngược sát, bị luyện thành huyết đan, cung cấp cho Thánh tộc kia nuốt.
Hoặc là bị Thánh tộc nuôi nhốt giống như là heo chó.
Bây giờ ở trong chiến trường tầng thứ cao hơn của Cổ Nguyên Thiên, những Nguyên Anh Cảnh, Pháp Vực Cảnh của năm đại Thiên Vực thậm chí Thánh Giả trong Chư Thiên đều đang ra tay, bọn họ đang tranh thủ từng tia hi vọng vì tương lai của toàn bộ sinh linh trong Chư Thiên.
Đối mặt với Thánh tộc vô tình, lãnh khốc mà cường đại, không ai có thể không thèm đếm xỉa đến.
Cho nên, mặc kệ trong lòng cảm thấy khẩn trương cùng bất an như thế nào, nhưng những lúc như vậy, đúng là cũng không có bất luận người nào lựa chọn lùi bước.
Nhìn qua từng khuôn mặt kiên quyết kia một lần rồi Chu Nguyên cũng hít sâu một hơi, sau đó gật gật đầu ra hiệu với mấy người Bạch Tiểu Lộc.
- Đội ngũ của Chư Tộc năm Thiên ...
- Theo ta, tiến công!
Khi giọng nói lạnh lẽo kia của hắn vang dội tới thì Chu Nguyên dẫn đầu phóng lên tận trời, lao thẳng tới đại trận nguy nga, hùng vĩ đứng sững ở giữa trời đất ở nơi xa kia.
Ầm ầm!
Mà ở phía sau, hơn ngàn chi đội ngũ cũng như châu chấu gào thét bay lên rồi ùn ùn kéo đến, che khuất bầu trời, khí thế rộng rãi.
Trong đại trận Thánh Diễn, Già Đồ xếp bằng ở trên đỉnh núi, hắn cúi đầu nhìn qua những con kiến chui đến chui ra ở trong tổ kiến dưới bùn đất bên cạnh, sau đó cười híp mắt duỗi ra ngón tay, trực tiếp hủy diệt tổ kiến kia, vô số con kiến vội vàng thoát thân.
Hắn vặn eo bẻ cổ, ngẩng đầu lên nhìn qua phía bên ngoài đại trận, khóe miệng nhếch lên tạo thành một nụ cười lạnh, tràn ngập vô tình cùng tàn khốc.
- Sâu kiến...
- Rốt cục đi tìm cái chết.
Ở sau lưng hắn, mấy vị Thánh thiên kiêu của Thánh Tổ Thiên kia cũng hiện thân.
- Các ngươi nói người của năm đại Thiên Vực này thật sự là tìm ra cách tiến vào chỗ sơ hở của đại trận hay sao?
Có người cười hỏi.
- Làm sao có thể, coi như đại trận có thiếu hụt, thế nhưng không phải là thứ mà đám người hạ đẳng kia có thể tìm ra trong mấy ngày ngắn ngủi như vậy.
Một tên Thánh thiên kiêu khịt mũi coi thường.
- Phế vật dẫn đầu kia hơn phân nửa là đang cố làm ra vẻ.
- Ta ngược lại thật ra hi vọng bọn họ thật có thể tiến đến, bằng không, cũng thật sự là quá nhàm chán.
- ...
Khi bọn họ đang nói chuyện thời điểm, đội ngũ của năm đại Thiên Vực đã đi tới phía trước tầng tầng không gian vặn vẹo, chồng chất kia.
Thấy thế, những Thánh thiên kiêu này cũng ngừng bình luận lại, đưa mắt nhìn qua.
Sau đó bọn họ nhìn thấy, người trẻ tuổi đi phía trước nhất đội ngũ kia dường như ngẩng đầu nhìn về phía trong đại trận, ánh mắt kia tựa như là có thể nhìn thấy bọn họ vậy. Ngay sau đó, bọn họ thấy được người kia xòe bàn tay ra, nhẹ nhàng vung lên.
Uỳnh!
Ở phía sau, vô số bóng người ùn ùn kéo đến kia mãnh liệt bắn ra, không chút do dự đánh tới mấy vị trí trên không gian vặn vẹo kia.
Phốc!
Mà chỉ trong một chớp mắt kia, đám người Già Đồ nhất thời cảm giác được tòa đại trận kết giới này tựa hồ là có chút chấn động một cái, nhưng không giống như trong tưởng tượng bọn họ, cảnh tượng đại trận bộc phát sức mạnh, gạt bỏ toàn bộ người trong đội ngũ của năm đại Thiên Vực cũng không có xuất hiện.
Những đội ngũ kia ngay khi vừa tiếp xúc với không gian vặn vẹo thì đã đột nhiên biến mất.
Cùng lúc đó, đám người Già Đồ phát giác được, có vô số luồng ba động nguyên khí xa lạ đột nhiên nở rộ ở các nơi trong đại trận.
Vào lúc này, bầu không khí trên đỉnh núi mơ hồ có chút ngưng kết.
Khuôn mặt của những Thánh thiên kiêu kia đều trở nên âm trầm.
Già Đồ mặt không biểu tình, nhưng hàn ý trong mắt này lại có thể khiến cho ngay cả không khí đều suýt nữa bị đông cứng.
- Tiểu tử kia...
- Thật sự là quá tà môn.
- Có vẻ chúng ta thật sự là đã đánh giá thấp hắn rồi.
Giờ khắc này, bọn họ làm sao còn không biết được, chỗ sơ hở của đại trận Thánh Diễn thật đúng là đã bị Chu Nguyên tìm ra!
Già Đồ thở ra một hơi dài, quay đầu, thản nhiên nói:
- Tất cả đều đừng ngẩn ra ở đó nữa, đi giữ vững những tiết điểm trọng yếu nhất của kết giới kia...
- Nếu năm đại Thiên Vực này dũng cảm như thế...
- Vậy liền để bọn họ đều chết ở chỗ này đi.