Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1297 - Chương 1296: Khai Chiến (1)

Chưa xác định
Chương 1296: Khai chiến (1)

Ngay khi Chu Nguyên vừa bước vào đại trận Thánh Diễn thì trong một chớp mắt kia, hắn có thể cảm giác được không gian bắt đầu kịch liệt biến ảo, sau đó thấy hoa mắt, hắn đã xuất hiện ở trên một hòn đảo bay lơ lửng ở giữa không trung.

Đảo bay có diện tích cực kỳ rộng rãi mà không gian bốn phía đều hiện ra bộ dáng vặn vẹo.

Ngay sau khi Chu Nguyên hiện thân, từ phía sau của hắn cũng không ngừng có bóng người thoáng hiện ra. Chẳng mấy chốc, một chi đội ngũ ước chừng khoảng mấy trăm người đã xuất hiện.

Đầu lĩnh kia chính là Bạch Tiểu Lộc, Quan Thanh Long, Khương Kim Lân các cường giả đỉnh cao trong năm đại Thiên Vực.

Vào lúc này, trong tay mỗi người đều cầm một miếng ngọc giản màu tím mà lúc trước Chu Nguyên đã đưa cho bọn họ.

Chính là dựa theo tọa độ không gian ghi trong ngọc giản màu tím, bọn họ mới có thể hội tụ ở nơi đây.

- Nơi này chính là khu vực nội bộ của đại trận Thánh Diễn hay sao?

Bạch Tiểu Lộc hiếu kỳ dò xét bốn phía, giọng nói thanh tịnh non nớt vang lên.

Chu Nguyên gật gật đầu, hắn kiểm tra lại nhân số một chút, cũng không có bỏ sót một ai.

- Tiếp xuống, chúng ta phải làm như thế nào?

Quan Thanh Long trầm giọng hỏi.

- Nơi này là một chỗ tiết điểm của kết giới để tiến vào khu vực nội bộ của đại trận Thánh Diễn, chỉ có thông qua nơi đây, chúng ta mới có thể không ngừng xâm nhập kết giới, cuối cùng đến chỗ cốt lõi.

Chu Nguyên giải thích.

- Chỉ có điều tòa đại trận này có uy năng cực kỳ mạnh mẽ, chúng ta khó mà rung chuyển nó, tỉ như trước mắt chỗ tiết điểm này, nơi không gian này, cho dù là hội tụ sức mạnh của tất cả mọi người chúng ta ở nơi đây cũng không có cách nào để đánh vỡ nó.

Chu Nguyên chỉ chỉ về chỗ không gian vặn vẹo ở phía trước kia, trong đó ẩn chứa sức mạnh kinh khủng đến mức ngay cả hắn đều cảm thấy tim đập nhanh.

Trên mặt mấy người Bạch Tiểu Lộc cũng hiện lên biểu cảm nghiêm túc, chỉ có điều ánh mắt của bọn họ đều nhìn về phía Chu Nguyên, bởi vì bọn họ biết được, Chu Nguyên đã có thể dẫn bọn họ tới đây, vậy thì tất nhiên là cũng có thủ đoạn ứng phó với việc này.

- Tất cả cũng đừng đều nhìn ta như thế. Chuyện kế tiếp không dựa vào ta, cần dựa vào tất cả mọi người trong đội ngũ của năm đại Thiên Vực.

Chu Nguyên than nhẹ một tiếng, hắn lấy ra một miếng ngọc giản màu vàng tím, trên ngọc giản có quang mang tỏa ra, nhanh chóng tạo thành một màn sáng ở trước mặt mọi người.

Mà lúc này, trong màn sáng, đang có hơn ngàn cái điểm sáng phân tán ra đến, không ngừng lấp lóe.

- Những điểm sáng này chính là những đội ngũ của năm đại Thiên Vực chúng ta, bọn họ phân tán ở các nơi trong đại trận Thánh Diễn. Lúc này, bọn họ hẳn là đã bắt gặp đội ngũ trấn thủ của Thánh tộc, chém giết đã bắt đầu...

- Nhiệm vụ của bọn họ là dốc hết toàn lực công phá những tiết điểm vòng ngoài của kết giới kia.

- Chỉ có khi những tiết điểm kia bị phá hư đến số lượng nhất định thì chỗ không gian chúng ta đang đứng đây mới có thể chịu ảnh hưởng, khi đó chính là thời cơ để chúng ta tiến sâu thêm một bước.

Chu Nguyên chăm chú nhìn chằm chằm vào những điểm sáng trong màn sáng kia, mím môi một cái, nói:

- Nói một cách đơn giản thì tức là hiện tại, những người khác đang dùng mạng của bọn họ để mở đường cho chúng ta.

Bầu không khí lập tức liền trầm mặc lại, từng ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào màn sáng, bọn họ có thể trông thấy, trong đó có những điểm sáng đang không ngừng trở nên ảm đạm, thậm chí có điểm sáng đột nhiên biến mất...

Điều này đại biểu có đội ngũ đã toàn quân bị diệt.

Một luồng khí tức tàn khốc thảm liệt từ trong màn sáng phát ra.

Không ít người ở chỗ này đều nắm đấm nắm chặt đứng lên, hốc mắt mơ hồ có chút đỏ lên, cho dù bọn họ không có cách nào để tận mắt nhìn thấy những trận chém giết kia, nhưng lại có thể tưởng tượng ra là cảnh tượng ở đó thảm liệt bực nào.

Đúng như là những lời Chu Nguyên vừa nói, những người khác đang dùng mạng mở đường cho bọn họ.

Mở ra đường tiến vào chỗ càng sâu của đại trận Thánh Diễn.

Chu Nguyên hơi cúi đầu, dùng hành động này để biểu đạt sự tôn trọng đối với những người kia, đây chính là chiến tranh, tuy tàn khốc nhưng đồng thời không thể lui ra phía sau, bởi vì đối thủ của bọn họ là Thánh tộc, sẽ không cho phép điều đó xảy ra.

- Bây giờ người trong đội ngũ của bốn Thiên Vực của Thánh tộc cơ hồ đều tụ tập ở đây, bọn họ hợp thành nền tảng của tòa đại trận này. Nhưng cũng chính vì vậy, sức mạnh của bọn họ bị phân tán ra đến, duy trì tòa đại trận Thánh Diễn này vận chuyển, chuyện này cũng đã tạo cho chúng ta cơ hội tập trung sức mạnh tiến lên.

Chu Nguyên hít sâu một hơi, cưỡng ép bình phục tâm cảnh lại, nói:

- Chư vị, nếu như chúng ta thật sự có thể đi đến điểm cuối cùng, phá hỏng đại trận, đến lúc đó đại trận phản phệ, đồng dạng cũng sẽ triệt để đánh bại Thánh tộc.

- Đã lựa chọn con đường này thì không có người nào có thể lui ra phía sau, chỉ có thể dùng hết sức mạnh không ngừng hướng về phía trước!

Ở sau lưng hắn, mọi người đều nắm chặt năm ngón tay lại, ánh mắt lăng lệ mà kiên quyết.

Màn sáng lấp lóe kéo dài đến thời gian một nén nhang.

Mà ở trong một nén nhang này, mấy người Chu Nguyên tận mắt nhìn thấy gần trăm cái điểm sáng tiêu tán, điều này cũng đại biểu có gần trăm chi đội ngũ bị phá hủy, mà hiển nhiên, người trong trăm chi đội ngũ kia cũng đều chết hết.

Đó là hơn mười ngàn cường giả tinh anh trong hàng ngũ Thiên Dương Cảnh của năm đại Thiên Vực.

Ở trong thế lực của mình, bọn họ tất nhiên cũng là thiên tài được rất nhiều người ngưỡng mộ, nhưng tại nơi này, lại là ngay cả tính danh cũng chưa từng lưu lại thì đã chết rồi.

Thương vong đến thế này không thể bảo là không thảm trọng.

Đối mặt với loại thương vong này, không ai có thể bảo trì thờ ơ, mấy nữ tử mẫn cảm càng là vành mắt hơi đỏ, khóc ròng lên tiếng.

Chỉ có điều, bọn họ hi sinh cũng không phải là không có giá trị.

Chu Nguyên có thể cảm giác được, không gian trước mắt đã bắt đầu chấn động kịch liệt, một lúc sau, có vết rách từ trong hư không hiển hiện.

- Người cầm ngọc giản màu tím, dựa theo phương vị trong ngọc giản, lập tức xuất kích!

Vào lúc này, giọng nói lạnh lẽo của Chu Nguyên vang dội ở trên hòn đảo bay này.

- Chư vị, không cần lãng phí con đường do hàng ngàn hàng vạn người dùng sinh mệnh mở ra cho chúng ta này, trận chiến này...

- Chư Thiên tất thắng!

Ở phía sau lưng Chu Nguyên, trên trăm bóng người đều đồng thanh gầm nhẹ lên:

- Chư Thiên tất thắng!

Trong một cái chớp mắt tiếp theo, những người kia mãnh liệt bắn ra, trực tiếp va chạm cùng không gian vặn vẹo kia, sau đó đều biến mất.

Bình Luận (0)
Comment