Khi bị Chu Nguyên ôm vào lòng thì hiển nhiên là Yêu Yêu có chút ngây dại rồi ngay lập tức, nàng cảm giác vòng eo của mình bị Chu Nguyên ôm chặt lấy, giống như là muốn văn vê nàng nhập vào thân thể của hắn. Theo phản xạ có điều kiện, nàng lập tức muốn vận chuyển nguyên khí đánh bay gia hỏa to gan lớn mật này, chỉ có điều nguyên khí vừa mới bắt đầu vận chuyển thì lại bị nàng áp chế xuống.
Bởi vì nàng có thể cảm giác được rõ ràng lúc này thân hình của Chu Nguyên đều có chút run rẩy, đó là một loại cảm giác quyến luyến sâu đậm, vui mừng cùng với một loại cảm giác sợ hãi che dấu được rất sâu. Sợ hãi sao? Trên đời, Yêu Yêu có thể coi là một trong những người cực kỳ rất hiểu rõ về tính tình của Chu Nguyên. Đừng thấy thằng này ngày bình thường nhìn trông có vẻ ôn hòa, nhưng tâm tính bên trong cực kỳ cứng cỏi, đối mặt với bất luận chuyện gian nan gì, hắn đều chưa từng lựa chọn lùi bước, càng không nói đến sợ hãi.
Hiện tại là hắn đang sợ mất nàng hay sao? Lông mi thon dài của Yêu Yêu nhẹ nhàng nháy động. Tuy rằng, trong những năm này, nàng vẫn luôn ngủ say, nhưng nàng lại có thể cảm giác được Chu Nguyên vì đánh thức nàng mà không ngừng cố gắng, trả giá bằng biết bao mồ hôi cùng nước mắt. Trong những năm gần đây, hắn lẻ loi một mình, chắc hẳn cũng rất vất vả nhỉ? Vừa nghĩ tới chuyện này, trong lòng của Yêu Yêu cũng không khỏi xuất hiện cảm giác đau lòng. Vì vậy, nàng tùy ý để Chu Nguyên ôm, do dự một chút, còn duỗi ra bàn tay nhỏ nhắn, nhẹ nhàng vỗ vỗ phía sau lưng của hắn.
Bên ngoài không gian. Nhìn qua cảnh tượng này, Chuyên Chúc không nhịn được chép miệng tặc lưỡi, nói:
- Tiểu sư đệ cũng thật lợi hại, vậy mà thực sự đã thu phục được vị này!
- Chậc chậc, Đệ Tam Thần Linh làm nàng dâu, ngẫm lại đều thấy kích thích!
Trên mặt của hắn hiện lên thần sắc bội phục cùng với hâm mộ. Chỉ có điều Chuyên Chúc vừa nói dứt lời, một cái chân dài xuất hiện từ trong hư không ở bên cạnh hắn và đá tới, Chuyên Chúc vội vàng tránh đi. - Sư huynh hâm mộ chuyện gì vậy?
Hi Tinh bước ra hư không, không có ý tốt nhìn Chuyên Chúc. Cảm nhận được khí tức nguy hiểm ở trong mắt Hi Tinh, Chuyên Chúc không khỏi kinh sợ, tranh thủ thời gian trốn đến sau lưng Thương Uyên. Hi Tinh trợn mắt với Chuyên Chúc, sau đó cười, nói với Thương Uyên:
- Sư tôn, vị kia tựa hồ vẫn còn bảo trì phần lớn nhân tính.
Thương Uyên nhẹ nhàng gật đầu, ánh mắt phức tạp:
- Nhưng mà sức mạnh của nàng đã đang dần dần mạnh mẽ rồi, điều này nói rõ thần tính cũng bắt đầu dần dần hiển lộ, tương lai. . .
Ông cũng không nói hết câu, chỉ là có chút phiền muộn thở dài một hơi. Hiện tại, tình cảm của hai người tuổi trẻ này càng ngọt ngào, đến lúc đó có lẽ sẽ càng thêm thống khổ. Chuyên Chúc chậm rãi nói:
- Chuyện tương lai thì cứ để sau này hãy nói, ít nhất hiện tại khoái hoạt là được rồi.
Thương Uyên cùng Hi Tinh cũng chỉ có thể gật đầu. Trên đỉnh núi, hai người ôm nhau hồi lâu. Mùi thơm ngát nhàn nhạt phát ra từ người ngọc trong ngực kia làm cho cảm xúc của Chu Nguyên cũng theo thời gian dần trôi qua mà dần bình lặng xuống. Sau đó, cảm thụ được ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực, trong lòng không khỏi thì có điểm rục rịch, bàn tay ôm bờ eo thon bé bỏng kia cũng có chút nóng lên, phát nhiệt. Chỉ có điều còn không đợi hắn có thêm suy nghĩ gì thì một nắm tay nhỏ đã nhẹ nhàng nện vào trên lồng ngực của hắn.
Khuôn mặt của Chu Nguyên lập tức trở nên vặn vẹo, sắc mặt cũng luân chuyển giữa hai màu xanh và trắng, hắn hít một hơi lạnh rồi có chút gian nan lui về phía sau hai bước, gót chân đều run lên. Nắm tay nhỏ đáng yêu như vậy mà thiếu chút nữa đã đập nát Thánh Lưu Ly Chi Khu này của hắn rồi. Yêu Yêu điềm nhiên như không có việc gì thu hồi nắm đấm, giống như cười mà không phải cười nhìn Chu Nguyên:
- Đột phá đến Nguyên Anh Cảnh, thực lực chưa biết thế nào nhưng lá gan ngược lại là mập lên hơn rất nhiều đấy.
Chu Nguyên ngượng ngùng nói:
- Không dám không dám.
Trong lòng vẫn còn sợ hãi, lúc trước ngay cả cường giả Pháp Vực Cảnh đỉnh phong như Triệu Tiên Chuẩn bị Yêu Yêu tát một cái mà suýt nữa thì toi mạng, một Nguyên Anh Cảnh nho nhỏ như hắn lại nào dám lỗ mãng! Lúc trước thật là áp lực quá lâu tình cảm thoáng cái bộc phát, cho nên mới xúc động, thân thể làm việc theo bản năng! Yêu Yêu nhẹ nhàng hừ một tiếng, chỉ có điều nếu như nhìn kỹ thì cũng có thể phát hiện trên gương mặt trắng như ngọc, không chút tỳ vết kia của nàng lúc này có hiện lên màu hồng nhuận phơn phớt rất nhạt, như thế làm cho khí chất phiêu miểu thần bí kia của nàng trở nên sống động hơn rất nhiều. Yêu Yêu đi về phía trước vài bước, nhìn qua biển mây, sau đó có chút hăng hái nói:
- Mau kể kinh nghiệm những năm này của cậu cho ta nghe đi. Để ta biết được khi không có ta ở bên cạnh đốc thúc, cậu sống thảm đến mức nào đây?
Nàng ngồi xuống bên vách núi, đôi chân dài nhỏ nhắn, trắng nõn thò ra đi, nhẹ nhàng lắc lư. Chu Nguyên cũng ngồi xuống ở bên cạnh nàng, không nhịn được cười cười, hắn hiểu rất rõ đối với tính cách của Yêu Yêu, tính tình của nàng cực kỳ lạnh lùng, thậm chí nghiêm khắc mà nói, xem như một loại tâm thái thờ ơ, vô cảm, không quá để tâm đến vạn vật trên thế gian này. Trước kia hắn cũng không biết rõ nguyên nhân vì sao Yêu Yêu lại có loại cảm xúc này nhưng mà sau khi biết được thân phận của nàng thì lại hiểu rồi.
Thân là Đệ Tam Thần Linh, bản thân nàng chính là tồn tại tôn quý nhất trên thế gian này, cho nên bình thường mọi vật đều khó có thể làm cho nàng chú ý quá nhiều. Mà chuyện nàng có thể chủ động nói muốn nghe kinh nghiệm của hắn, hơn nữa tỏ vẻ hứng thú đối với chuyện xưa của hắn đã đại biểu cho việc ở sâu trong nội tâm của nàng, hắn cũng không phải là người bình thường. Hắn có thể cảm giác được ở trong nội tâm của Yêu Yêu cũng có bóng dáng của hắn. Yêu Yêu liếc mắt nhìn Chu Nguyên một cái, sau đó theo thói quen đưa tay sờ sờ bên hông, nhưng lại sờ soạng một cái không, lúc này có chút ảo não.
Nhưng Chu Nguyên lại biết rõ lúc này nàng đang suy nghĩ gì, cho nên nhanh chóng lấy ra một cái hồ lô bằng ngọc xanh từ trong trong Túi Càn Khôn, nhẹ nhàng quơ quơ, nói:
- Đây là loại rượu tốt nhất ta tìm được ở Thiên Uyên Vực.
Thấy thế, con mắt của Yêu Yêu lập tức phát sáng lên, nàng tiếp nhận hồ lô, mở miệng hồ lô ra, đưa mũi ngửi nhẹ một cá, thoả mãn nói:
- Đúng vậy, xem ra trải qua vài năm chịu thiệt thòi, cậu càng ngày càng khôn ra rồi đấy.
Đối với lời trêu chọc của Yêu yêu, Chu Nguyên chỉ có thể tức giận lầm bầm nói:
- Thật là một con sâu rượu.
Sau đó Chu Nguyên hít sâu một hơi, bắt đầu chậm rãi kể ra những chuyện mà hắn đã trải qua trong những năm này. Đột phá đến Hỗn Nguyên Thiên, gia nhập Thiên Uyên Vực, tham gia đại hội giao lưu giữa Cửu Vực cướp lấy Tổ Long Đăng. . . Thẳng đến cuối cùng đi đến Cổ Nguyên Thiên kia, thu hoạch máu thịt của Tổ Long. . . Từng chuyện từng chuyện một được hắn kể ra, gần như không có gì giấu diếm.