Thôn Thôn ngáp một cái, có ý niệm hóa thành văn tự rơi vào trong đầu của Chu Nguyên và nhảy nhảy nhót nhót:
- Cơ duyên của Tổ Hồn Thụ cũng không phải chỉ là ở chỗ trái cây do nó ngưng kết mà bản thân nó cũng ẩn chứa sự thần diệu.
- Trong đó có không gian, nơi đó mới là chỗ tinh hoa Tổ Hồn Thụ, chỗ đó có thể gọi là Tổ Hồn Linh Trì. Nếu như có thể tiến vào bên trong, không chỉ có thể lớn mạnh thần hồn, thậm chí thân thể, nguyên khí đều có thể được tẩy lễ. Chỗ tốt cũng không phải là thứ mà mười trái Tổ Hồn Quả có thể so sánh.
Nghe thấy thế, trong mắt của Chu Nguyên có tinh quang phun trào:
- Tổ Hồn Thụ lại còn có loại bí mật này?
- Đó là đương nhiên, chỉ có điều ngươi đừng tưởng rằng ai cầm tới mười trái Tổ Hồn Quả thì đều có thể mở ra cơ duyên như thế, ở trong đó cần một loại bí pháp, mà loại bí pháp này chỉ những Nguyên thú có huyết mạch Tiên Thiên Thánh Thú mới thi triển được.
- Ngươi cho rằng Kim Lam kia vì sao hóa thánh chân chó ghẻ cũng muốn lập thành một đội cùng ta. Đây cũng là một trong những nguyên nhân chủ yếu. Hừ, cho nên ngươi phải biết, đi theo ta, thế nhưng mà để cho ngươi nhặt được tiện nghi đó.
Ý niệm biến thành văn tự nhảy lên ở trong đầu Chu Nguyên, làm cho Chu Nguyên có chút trợn mắt há hốc mồm, đồng thời hắn cũng có thể cảm giác được trong mấy lời vừa rồi của Thôn Thôn mang theo sự đắc ý nồng đậm.
- Đã vậy còn quá phiền phức...
Chu Nguyên có chút sững sờ, không trách được Kim Lam kia vẫn canh cánh trong lòng đối với việc hắn đoạt vị trí này, nguyên lai là còn có nguyên nhân bực này.
Nhưng không thể không nói, Tổ Hồn Linh Trì Thôn Thôn nói tới kia đã thật sự khơi gợi lên hứng thú của hắn.
Chỉ có điều... Mười trái Tổ Hồn Quả quả thực không dễ kiếm đâu.
Hiện tại, bọn họ nơi này cộng lại cũng chỉ có năm trái, đi đâu kiếm năm trái khác đây?
Bất luận là đội ngũ của Huyền Long tộc hay là Thần Hổ tộc đều không phải là đèn đã cạn dầu.
Chu Nguyên cau mày, nhưng cuối cùng hắn vẫn là kiềm chế tâm tư, cơ duyên kia cố nhiên khó được, nhưng nếu như thật không có cơ hội thì cũng đành phải nhẫn nại một hai. Không cần thiết bởi vậy mà gây thù hằn khắp nơi, dù sao hắn vẫn coi trọng thiện chí giúp người.
Luôn có người nói hắn ưa thích thiết quyền xuất kích, dùng nắm đấm nói chuyện, đó thật sự là nói xấu.
Mà cũng chính là khi Chu Nguyên cùng Thôn Thôn đang nói chuyện với nhau thì chiến đấu dưới Tổ Hồn Thụ này cũng đang dần dần tiến vào hồi cuối.
Sau khi trải qua một trận chiến kịch liệt, đội ngũ của Huyền Long tộc cùng Thần Hổ tộc không có gì bất ngờ xảy ra là đều đánh lui những người vây công kia.
Dù sao mặc dù đối phương có ưu thế nhân số, nhưng kỳ thật mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được, khó mà chân chính một lòng, cho nên sau đợt tấn công mạnh ban đầu bị ngăn cản thì sĩ khí chính là bắt đầu có chút suy kiệt, bị thua là chuyện sớm hay muộn.
Lúc này, ở phía dưới Tổ Hồn Thụ, huyết tinh chi khí nồng đậm, gay mũi khó ngửi.
Trải qua một trận chiến kịch liệt, duy có đội ngũ của ba phe là còn vẫn đang sừng sững, mà những cường giả của các tộc khác đã là nhao nhao lui tán, không dám tiến lên nữa.
Chỉ có điều, so sánh với hai phe khác, đội ngũ của Thần Hổ tộc có hơi thảm một chút, ngoài Mông Sùng thì những người còn lại đều có chút thương thế.
Và sau khi đánh lui địch nhân, Khương Hồng Anh, Mông Sùng kia đều trước tiên hái Tổ Hồn Quả xuống tới.
Hô.
Khương Hồng Anh nhìn qua bảy trái Tổ Hồn Quả ở trong tay, ánh mắt hơi có vẻ lửa nóng, chỉ có điều nàng lại cũng không phải là một người dễ dàng thỏa mãn, ánh mắt lướt qua phía đội ngũ của Chu Nguyên, sau đó nghiêng đầu nói gì đó với Khương Bạt kia.
- Không cần thiết phức tạp như vậy chứ?
Khương Bạt nghe xong, chậm rãi nói.
- Cậu không tin cháu sao?
Khương Hồng Anh nhướn lông mày, kiêu ngạo nói.
Khương Bạt bất đắc dĩ nhìn nàng một cái, hắn làm sao không biết được ý nghĩ trong lòng Khương Hồng Anh, rõ ràng là nàng nuốt không trôi cơn tức kia, nhưng hắn cũng hiểu tính cách của Khương Hồng Anh. Nếu như không để cho nàng đi thử xem thì tâm cũng sẽ không thuận.
Thế là hắn thầm so sánh, thực lực mà Chu Nguyên biểu hiện ra lúc trước kia tuy rằng để cho người ta ghé mắt, nhưng nếu như đối đầu với Khương Hồng Anh thì phần thắng của người sau có lẽ là lớn hơn một chút.
- Vậy theo ý cháu đi.
Cuối cùng Khương Bạt nhẹ gật đầu. Kỳ thật hắn cũng không ưa Chu Nguyên kia lắm. Dù sao Long Linh Động Thiên này chính là cơ duyên của Vạn Thú Thiên, của Nguyên thú bọn họ, một Nhân tộc không có việc gì chạy tới xem náo nhiệt làm gì? Thật coi Vạn Thú Thiên ta không có ai hay sao?
Nếu như Khương Hồng Anh thật có thể trấn áp Chu Nguyên thì cũng chuyện tốt. Đồng thời, Chu Nguyên kia bây giờ thanh danh cực vang, đè hắn xuống cũng có ích lợi đối với danh vọng của Huyền Long tộc.
Khương Hồng Anh thấy thế, trên gương mặt lập tức hiện ra nụ cười hài lòng, sau đó nàng cũng không có chút do dự nào, bóng người khẽ động. Trong ánh mắt đề phòng đám mấy người Kim Trọng, nàng đã xuất hiện ở phía trước bọn họ.
Mà Khương Hồng Anh thì không để ý bọn họ, chỉ là trường thương trong tay chậm rãi nâng lên, chỉ hướng Chu Nguyên.
- Chu Nguyên, có dám chiến một trận hay không?
Khi trường thương trong tay Khương Hồng Anh chỉ về hướng Chu Nguyên thì bầu không khí trong khu vực này lập tức ngưng đọng, tất cả mọi người đều đưa ánh mắt kinh hãi và nghi hoặc nhìn qua, tiếp theo đều tỏ ra hứng thú.
Huyền Long tộc để mắt tới Chu Nguyên này rồi hay sao?
Đây cũng một màn kịch hay hiếm thấy!
Dù sao trước đây mặc dù người ở nơi này đánh rất kịch liệt, nhưng kỳ thật thực lực cũng không quá ngang nhau, nên cũng chưa đặc sắc lắm. Nhưng hiện nay nếu như Khương Hồng Anh muốn chiến đấu với Chu Nguyên, vậy thật sự là có trò hay để nhìn rồi. Ở trong Vạn Thú Thiên, Khương Hồng Anh cũng là người có tiếng tăm lừng lẫy, là Nữ Bạo Long nổi danh của Huyền Long tộc. Trong hàng ngũ Nguyên thú cảnh giới thất phẩm ở Vạn Thú Thiên này, thực lực của nàng tuyệt đối đủ để đứng ở ba vị trí đầu.
Đương nhiên đây là với điều kiện loại trừ những cường giả Ngụy Pháp Vực Cảnh kia.
Chỉ có điều, tên tuổi của Khương Hồng Anh lớn nhưng Chu Nguyên cũng không phải đèn đã cạn dầu, thậm chí nếu như chỉ luận về danh tiếng thì Chu Nguyên bây giờ xem như là người nổi tiếng khắp Chư Thiên, mà Khương Hồng Anh lại khó mà đạt tới cấp độ này.
Nhưng nói đi thì nói lại, danh khí lớn nhỏ không đại biểu cho tất cả, Chu Nguyên có thể có danh khí lớn như thế này, càng nhiều hơn chính là bởi vì trận chiến ở Cổ Nguyên Thiên đưa đến thời cơ.
Thật muốn bàn về thực lực thì đại đa số người ở chỗ này vẫn xem trọng Khương Hồng Anh hơn, cho dù lúc trước Chu Nguyên đã lộ bản sự phi phàm.
- Khương Hồng Anh, Huyền Long tộc các ngươi đừng khinh người quá đáng!
Mà Kim Trọng cùng mấy người của Kim Nghê tộc thấy thế, thì là không nhịn được tức giận nói.
Nhưng Khương Hồng Anh căn bản chưa từng để ý tới bọn họ, ánh mắt của nàng vẫn khóa chặt Chu Nguyên, nàng cười nhạt nói:
- Chu Nguyên Nguyên lão lúc trước thể hiện ra bản sự không kém, không đến mức không có can đảm đánh một trận chứ?
Sắc mặt của Chu Nguyên lại là có chút bình tĩnh. Khương Hồng Anh này từ lúc gặp mặt đến giờ đã nhiều lần nhằm vào hắn, ở trong đó cố nhiên có một phần nguyên nhân là do Khương Kim Lân, nhưng dựa theo hắn suy nghĩ, chỉ sợ càng nhiều hơn chính là Khương Hồng Anh này không cam lòng hắn mượn nhờ trận chiến trong Cổ Nguyên Thiên lấy được loại thanh danh hiển hách kia.