Tính cách của đám người trong Huyền Long tộc này vốn là cao ngạo, dựa vào Khương Kim Lân lúc trước là hắn đã có thể nhìn ra được.
Có lẽ ở trong lòng của đám người Huyền Long tộc kia, người nên nhất chiến thành danh ở trong Cổ Nguyên Thiên kia vốn dĩ phải là Khương Kim Lân mới đúng.
Nhưng ai lại có thể nghĩ đến, cuối cùng Khương Kim Lân trực tiếp chiến tử, ngược lại thừa cơ thu cẩ danh lẫn lợi chính là Chu Nguyên hắn.
Mà lấy danh tiếng hiện tại của hắn, nếu như có thể đạp hắn xuống thì chắc hẳn sẽ khiến cho không ít người trong Chư Thiên chú ý, từ đó danh chấn Chư Thiên.
Khương Hồng Anh luôn nhìn nhìn nhằm vào hắn như vậy, chưa hẳn không có ý nghĩ thế này.
Suy nghĩ lưu chuyển trong đầu của Chu Nguyên, sắc mặt lại là không chút thay đổi:
- Cô muốn đấu như thế nào?
Đối với Khương Hồng Anh này, hắn cũng không có chút hảo cảm nào. Nếu như nàng không đến trêu chọc thì cũng thôi đi, nhưng mà nhiều lần khiêu khích như vậy thật coi Chu Nguyên hắn là ăn chay niệm phật, nắm đấm làm bằng bùn hay sao?
Lông mày cuả Khương Hồng Anh khẽ nhướn lên, nàng trầm giọng nói:
- Tự nhiên là ngươi ta chiến đấu một trận.
Ngừng một chút rồi nàng lại nói tiếp:
- Chỉ có điều, giao đấu đơn thuần khó tránh khỏi có chút vô vị, không có ý nghĩa. Vậy đi, nếu hai bên đều có Tổ Hồn Quả, vậy thì dùng cái này làm tiền đặt cược. Người nào thuathì phải giao toàn bộ Tổ Hồn Quả mình đã đoạt được cho đối phương. À. Bên phía chúng ta có bảy trái Tổ Hồn Quả, cũng coi là ngươi chiếm tiện nghi, như thế nào?
Chung quanh có một ít tiếng bàn luận xôn xao vang lên.
Nguyên lai vị này là để mắt tới Tổ Hồn Quả ở trong tay Chu Nguyên.
Chu Nguyên tựa hồ là sửng sốt một chút, ánh mắt kinh ngạc nhìn qua Khương Hồng Anh.
- Không dám sao?
Nhìn thẳng vào ánh mắt của hắn, Khương Hồng Anh cười lạnh một tiếng.
Chu Nguyên khẽ lắc đầu, chỉ là nghiêng đầu liếc nhìn về phía Thôn Thôn vừa nhảy đến trên bờ vai và cả hai cũng đều nhìn ra biểu cảm cổ quái từ trong mắt đối phương.
Thế là Chu Nguyên cười cười:
- Nếu có người đã muốn đưa cho ta Tổ Hồn Quả, vậy thì ta sao có thể cự tuyệt cho được?
Khương Hồng Anh nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, khóe môi nhếch lên tạo thành một nụ cười khinh miệt, Long Lân Trường Thương trong tay thì là đang phát ra âm thanh vù vù nhỏ xíu, sự sắc bén tản ra làm cho hư không đều như đang bị cắt đứt:
- Thật hy vọng sau trận chiến này ngươi còn có thể cười được.
Nhìn thấy Chu Nguyên vậy mà thật đáp ứng chiến ước, mọi người ở chung quanh cũng chặc lưỡi, sau đó dần dần thối lui về phía sau, nhường một khu vực trống không ra.
Mông Sùng của Hám Địa Thần Hổ tộc kia cũng mang người lui về phía sau một lúc. Ở sau lưng hắn có người thấp giọng nói:
- Lá gan của Chu Nguyên kia cũng không nhỏ, biết rõ đó là Huyền Long tộc để mắt tới Tổ Hồn Quả trong tay bọn họ, lại còn dám đưa lên.
Mông Sùng cũng gật gật đầu, nói:
- Chu Nguyên này mới tới Vạn Thú Thiên, chỉ sợ là không biết được sự lợi hại của Nữ Bạo Long này. Lần này, sợ là hắn muốn ăn chút đau khổ.
Hắn ngược lại không tin tưởng Khương Hồng Anh kia dám hạ sát thủ đối với Chu Nguyên. Dù sao người sau cũng không phải là người không có bối cảnh, bây giờ Thiên Uyên Vực đã nổi danh khắp Chư Thiên, một vực Song Thánh, thay đổi xu hướng suy tàn của dĩ vãng, có thể nói là như mặt trời ban trưa, e rằng ngay cả Huyền Long tộc cũng không muốn hoàn toàn đắc tội.
Đương nhiên, tính mệnh có lẽ không lo, nhưng việc bị người đánh bại, làm đá đặt chân lại là trốn không thoát.
Mà người có cùng ý tưởng như vậy với Mông Sùng hiển nhiên là không ít, trong ánh mắt của những người này khi nhìn về phía Chu Nguyên cũng không thiếu biểu cảm đồng tình.
Chỉ có điều Khương Hồng Anh đích thật là hạng người lôi lệ phong hành. Nghe thấy Chu Nguyên đáp ứng chiến ước, nàng căn bản cũng không có lại có nói nhảm nửa câu nữa. Bóng người đứng ở hư không, biểu cảm lãnh đạm. Sau một khắc, từ trong cơ thể của nàng có nguyên khí như gió bão ngập trời bộc phát ra, lập tức khiến cho sắc mặt của rất nhiều người đột nhiên biến đổi.
Ầm ầm!
Nguyên khí bộc phát ra từ trong cơ thể của Khương Hồng Anh hiện ra màu lửa đỏ, mang theo sức nóng vô biên, lửa hồng tràn ngập, giống như thiên địa đều đang bị thiêu đốt.
Hơn nữa, chuyện làm cho người hoảng sợ nhất chính là số lượng tinh thể nguyên khí của nàng lại đã đạt đến cấp độ một trăm mười tỷ!
Hiển nhiên, lúc trước, khi đối phó những người vây công kia, Khương Hồng Anh căn bản là chưa từng dốc hết toàn lực, hoặc có thể nói đó chỉ là đang đùa bỡn, làm nóng người mà thôi.
- Mẹ nó, Nữ Bạo Long này càng ngày càng đáng sợ.
Mông Sùng cũng thầm mắng một câu, trong mắt tràn đầy kiêng kị, đối mặt với thực lực hiện tại của Khương Hồng Anh, nếu như đổi lại hắn thì sợ rằng sẽ bị áp chế toàn diện.
Vào lúc này, trong ánh mắt của rất nhiều khi nhìn về phía bóng người thon dài kia của Khương Hồng Anh đều mang theo sự sợ hãi, số lượng nguyên khí này với một cường giả thất phẩm hoàn toàn chính là một con số kinh khủng khiếp.
Nguyên khí ở trong cơ thể bộc phát, không giữ lại chút nào cũng làm cho đôi mắt của Khương Hồng Anh kia dần dần biến thành màu đỏ hồng. Nhưng nàng lại chưa bởi vậy mà kết thúc, chỉ thấy một tay của Khương Hồng Anh kết ấn, dưới da đúng là có vảy rồng nổi lên, cuối cùng tạo thành một bộ chiến giáp vảy rồng, bao trùm thân thể của nàng.
Chiến giáp bao vây lấy đường cong uốn lượn làm cho dáng người vốn nổi bật kia của nàng lại càng thêm nổi bật, nóng bỏng, rất là mê người.
- Đây là một loại bí thuật của Huyền Long tộc, Chiến Long Giáp.
Ở sau lưng Chu Nguyên, Kim Trọng sắc mặt ngưng trọng, nhanh chóng mở miệng, trong mắt có sự sợ hãi hiển hiện.
Nghe đồn Chiến Long Giáp này có thể tăng cường độ thân thể, mà mấu chốt là cường độ thân thể của Khương Hồng Anh này vốn dĩ là đã cực kỳ kinh khủng, bây giờ có chiến giáp tăng cường, càng là tựa như Hủy Diệt Chi Thú hành tẩu trên thế gian. Mặc dù hắn biết Chu Nguyên có được Thánh Lưu Ly Chi Khu, nhưng nếu quả thật muốn so sánh cường độ thân thể với Khương Hồng Anh của hiện tại thì sợ là sẽ phải bị toàn diện áp chế.
Mà bây giờ, bất luận là nguyên khí hay là thân thể, Khương Hồng Anh đều đè ép Chu Nguyên một đầu.
Cuộc chiến đấu này phải đánh thế nào?
Chỉ là nghĩ đến, Kim Trọng cũng cảm giác có chút tê dại da đầu.
Nữ Bạo Long Khương Hồng Anh này thật sự là phiền phức cực độ!
Chu Nguyên vẫn đang nhìn chằm chằm vào Khương Hồng Anh. Vào lúc này, ánh mắt của hắn cũng trở nên ngưng trọng. Tuy rằng hắn cũng không có hảo cảm gì đối với nữ nhân này, nhưng thực lực đối phương biểu hiện ra đích thật là mạnh đến mức làm cho người kinh hãi. Ở trong cảm giác Chu Nguyên, nữ nhân này chỉ sợ còn mạnh hơn thời kỳ toàn thịnh của Lã Thái kia một phần.
Trong số những Nguyên Anh Cảnh mà hắn từ chiến đấu, nàng ta có thể xem như là một ngườiphiền toái nhất.
Chỉ có điều, mặc dù phiền phức, khó giải quyết.
Nhưng nếu nàng đã chọc vào hắn, vậy thì hắn tự nhiên là không có đạo lý lùi bước.
Những năm gần đây, Chu Nguyên gặp phải không biết bao nhiêu cường địch. Trong cùng cảnh giới, chỉ dựa vào khí thế mà muốn hắn e ngại thì là một chuyện hoàn toàn không có khả năng xảy ra.
Năm ngón tay của Chu Nguyên chậm rãi nắm chặt, trong mắt có hàn quang tỏa ra.
Không cần biết ngươi là cái loại rồng gì, vì Tổ Hồn Quả kia, hiện ta cũng nhất định phải trở thành Long Kỵ sĩ rồi!