Uỳnh!
Nguyên khí màu đỏ hồng khuếch tán ra khắp chân trời khiến cho cả bầu trời tựa như là biến thành màu đỏ, nhiệt khí bốc hơi, ngay cả ánh mắt đều bắt đầu có chút mơ hồ.
Mà Khương Hồng Anh đứng giữa vùng trời này, thân thể mềm mại được chiến giáp thiếp thân bao trùm, cầm trong tay Long Lân Trường Thương, trên trường thương có ngọn lửa màu đỏ hồng bốc lên, hai con ngươi lăng lệ kia của nàng tập trung vào Chu Nguyên và trong một cái chớp mắt tiếp theo, nàng đột nhiên động đậy.
Bạch!
Tốc độ của nàng quá nhanh, mọi người đang vây xem vẻn vẹn chỉ có thể nhìn thấy một luồng sáng màu hồng mơ hồ lướt qua.
Trong ánh mắt của Chu Nguyên cũng có biểu cảm lạnh lùng hiện lên, bàn tay của hắn nắm chặt, Thiên Nguyên Bút thoáng hiện, nguyên khí màu bạch kim gào thét lao ra, chấn động hư không, sau đó đột nhiên hung mãnh đâm về phía bên phải mình.
Ở nơi đó, khi ngòi bút vừa đánh tới thì không gian xé rách, một thanh trường thương bị lửa bao phủ cuốn theo nguyên khí màu đỏ hồng cuồn cuộn đâm tới, kình phong nóng bỏng kia tựa như là muốn đốt cháy bầu trời, hỏa thiêu vạn vật, bá đạo không gì sánh được.
Keng!
Mũi thương cùng ngòi bút trực tiếp chạm vào nhau.
Hai luồng nguyên khí kinh khủng vào lúc này như núi lửa phun trào, không gian va chạm tựa như là pha lê yếu ớt và không ngừng sụp đổ, mảnh vỡ không gian sắc bén bị sóng xung kích cuốn bay ngược ra ngoài.
Khi hai bên va chạm, sắc mặt của Chu Nguyên lại càng thêm ngưng trọng, bởi vì chỉ có chân chính giao thủ, hắn mới biết được Nữ Bạo Long Khương Hồng Anh này khó giải quyết đến mức nào. Mụ rồng cái này không chỉ có nguyên khí nóng bỏng cuồng bạo, mấu chốt là thân thể kia cũng đặc biệt cường hãn, thân hình nhìn như thon dài, mảnh khảnh, mềm mại, nhưng sức mạnh ẩn chứa trong đó lại quá kinh khủng, cho dù người đã tu luyện thân thể đến mức tiểu thành như Chu Nguyên đều cảm thấy kinh hãi.
Ở trên phương diện này, chủng tộc Nguyên thú đích thật là có ưu thế Tiên Thiên.
Thiên Nguyên Bút trong tay kịch liệt rung động, nếu không phải sức mạnh của thân thể Chu Nguyên cũng không thấp thì chỉ sợ thật sự là sẽ lập tức bị đối phương đánh bay vũ khí.
- Hừ!
Trong khi Chu Nguyên còn đang kinh ngạc vì sức mạnh thân thể của Khương Hồng Anh thì người sau cũng phát ra một tiếng hừ lạnh, trong lòng có chút bất mãn, bởi vì một đòn lôi đình này nhìn như đơn giản, kì thực là do nàng chẩun bị đã lâu, hỗn hợp nguyên khí và sức mạnh của thân thể ở cùng nhau rồi đột nhiên bộc phát trong nháy mắt, một thương này e rằng ngay cả Mông Sùng đang đứng xem kia chỉ sợ đều chưa chắc sẽ đỡ được dễ dàng như thế.
Nhưng mà Chu Nguyên này lại có thể làm được.
- Đúng là có chút năng lực, không phải chỉ có vẻ bề ngoài!
Nói đến đây, cổ tay của Khương Hồng Anh khẽ rung lên, chỉ thấy nguyên khí phun trào tựa như là có biển lửa đốt cháy hư không, trong biển lửa có vô số điểm sáng màu đỏ hồng đột nhiên phun trào, giống như là một trận mưa to, trực tiếp trút xuống chỗ Chu Nguyên.
Mà néu như nhìn kỹ thì có thể thấy được ở trong mỗi một điểm sáng màu đỏ hồng kia, đều có một con rồng lửa nhỏ đang gầm thét. Con rồng này nhìn như nhỏ bé, nhưng từ trong thân thể của nó lại có ba động cực kỳ cuồng bạo.
Nếu như chỉ có một con thì không là gì nhưng với số lượng nhiều như vậy trút xuống thì hoàn toàn là hung bạo tới cực điểm.
- Xích Long Vũ!
Vô số điểm sáng màu đỏ hồng nhanh chóng phóng đại ở trong ánh mắt của Chu Nguyên, bàn tay nắm chặt Thiên Nguyên Bút của hắn đột nhiên nhấc lên và nện xuống.
Ngâm!
- Vạn Kình!
Nương theo cây bút đen pha tạp kia nện xuống, chỉ nghe có tiếng kình ngâm cổ lão vang lên, ở giữa hư không vỡ nát có hư ảnh cổ kình thân thể vô cùng to lớn hiển hiện, sau đó tựa như một viên vẫn thạch khổng lồ cuốn theo sức mạnh vô tận, va chạm vào cơn mưa từ vô số điểm sáng màu đỏ hồng kia.
Phanh phanh!
Cả hai va chạm, hào quang óng ánh tàn phá bừa bãi, âm thanh lớn oanh minh.
Sóng xung kích cuồng bạo làm cho thân hình của Khương Hồng Anh không ngừng chấn động, nàng liên tiếp lui về phía sau, sắc mặt băng lãnh. Ngay khi vừa dừng lại, nàng lập tức giơ tay lên, trường thương được bọc trong lửa kia đột nhiên rời khỏi tay rồi bộc phát ra một tiếng long ngâm. Sau đó, trường thương sáng rực lên như một vầng mặt trời rồi hóa thành một luồng sáng hình rồng màu đỏ hồng, phá không bay ra, nó giơ móng vuốt, hung hăng chộp tới một bóng người khácđang đứng giữa sóng nguyên khí trùng kích kia.
Chỉ có điều khi thanh trường thương kia mới vừa biến thành luồng sáng hình rồng thì mọi người cũng lập tức thấy được một luồng sáng màu đen cũng đột nhiên xuyên thủng hư không bay tới.
Đó là một con cự thú màu đen tuyền.
Cự thú chính là do vô số lông tơ màu đen biến thành, nhìn qua là biết cứng cỏi không gì sánh được, nếu như ánh mắt có thể nhìn xuyên thấu qua vô số sợi lông tơ kia thì là nhìn thấy một cây bút đen pha tạp đang chấn động, duy trì thân hình cho cự thú ở bên ngoài.
Trong khi đang gào thét, Cự thú màu đen đúng là đang phun ra nuốt vào thiên địa nguyên khí, cũng như đang tích chứa uy năng cực mạnh.
Hơn nữa, nếu như nhìn kỹ lại thì có thể phát hiện, cự thú màu đen kia... Vậy mà có bề ngoài cực kỳ tương tự với hình thái chiến đấu của Thôn Thôn.
Ở phía dưới kia, nhìn qua cảnh tượng này, Thôn Thôn nhếch miệng cười, gia hỏa Chu Nguyên này thật to gan, cũng dám sao chép hình dáng của nó!
Rống!
Quang Long màu đỏ hồng cùng cự thú màu đen va chạm ở trên hư không, sau đó điên cuồng cắn xé nhau, uy năng bạo phát đi ra kia cũng làm cho sắc mặt của không ít cường giả đang vây xem trở nên nghiêm nghị.
Vũ khí của hai người này chỉ sợ đều đã ở cấp độ tiếp cận Thánh Vật, nếu không thì cũng sẽ không mạnh mẽ đến loại trình độ này.
Chỉ có điều, lấy thân phận của bọn họ, có bảo bối như vậy cũng là chuyện đương nhiên.
Ngoại trừ điều này thì tốc độ chiến đấu của Chu Nguyên và Khương Hồng Anh cũng làm cho phần lớn cường giả ở đây cảm giác có chút hoa mắt thần mê. Bọn họ cảm giác được, hai người này đều không có nương tay, ra tay đặc biệt tàn nhẫn, nếu như đổi lại một ngườikhác, cho dù tu vi cũng là thất phẩm đỉnh tiêm thì chỉ sợ sớm đã không chống nổi.
- Chu Nguyên này, quả thật là quái thai. Tu vi chỉ có Đại Nguyên Anh Cảnh lại có thể chiến đấu với người đã thành danh nhiều năm là Khương Hồng Anh lâu như vậy, không trách được ngay cả Thánh tộc đều lỗ vốn ở trong tay của hắn.
Mông Sùng cũng cảm thán.
Trong hàng ngũ Nguyên thú cảnh giới thất phẩm tại Vạn Thú Thiên, hắn cũng có thể coi như là một trong những tồn tại đỉnh tiêm, nhưng hắn minh bạch, đối đầu với bất kỳ một người nào trong hai người này, hắn đều không chiếm được thượng phong.
- Trong bọn họ đến tột cùng ai có thể thắng?
Ở sau lưng Mông Sùng, có cường giả Hám Địa Thần Hổ tộc tò mò hỏi.
Mông Sùng ngẫm nghĩ một lát rồi nói:
- Hẳn là Khương Hồng Anh sẽ chiến thắng! Nữ Bạo Long này mặc dù không nói đạo lý, nhưng thủ đoạn vẫn là không thể khinh thường.