Hắn sờ lên lồng ngực, nơi đó có một vết sẹo dữ tợn, đây chính là thứ còn lưu lại sau khi chiến đấu với Khương Hồng Anh.
Nữ nhân này quả thực khó chơi đến mức không biết miêu tả làm sao.
Trong khi Mông Sùng còn đang nói chuyện, trên không trung kia đột nhiên có một vệt sáng lóe lên, xé rách hư không, bắn thẳng về phía Khương Hồng Anh, không gian rung động, có tiểng nổ lớn vang lên.
- Còn dám chủ động tiến công hay sao?
Vào lúc này, ánh mắt của Khương Hồng Anh cũng đột nhiên trở nên lạnh lẽo, nàng không lùi bước mà còn tiến lên, sức mạnh kinh khủng ẩn chứa trong thân thể mềm mại thon dài chuyển động theo.
Đông!
Hai bóng người ở trên hư không kia va chạm hơn trăm lần.
Mỗi một lần va chạm đều có âm thanh tựa như là sấm sét rền vang, thanh thế kinh người.
Chỉ có điều, càng chiến đấu lâu, sắc mặt của Khương Hồng Anh kia lại càng trở nên khó coi. Bởi vì nàng có chút khiếp sợ khi phát hiện, sức mạnh của Chu Nguyên tựa như là đang dần tăng lên, lúc trước hai bên vẫn còn không phân cao thấp, nhưng lúc này va chạm lại làm cho nàng cảm giác khí huyết trong cơ thể hơi có chút xao động.
- Ừm?
Ánh mắt của Khương Hồng Anh quét qua và nàng nhanh chóng chú ý đến mấy đường vân màu bạc đang lan tràn ở mặt ngoài thân thể của Chu Nguyên. Những đường vân kia làm cho nàng có cảm giác thần diệu, tựa như là một loại vật sống. Không những thế, nàng phát hiện mỗi khi sức mạnh của nàng vừa xâm nhập vào trong cơ thể của Chu Nguyên thì những đường vân màu bạc kia sẽ lập tức kịch liệt lấp lóe, tựa như là đang phân giải nó.
- Phát hiện rồi sao?
Mà vào lúc này, Chu Nguyên nhếch miệng cười, nói một câu với Khương Hồng Anh, chỉ là trong nụ cười kia lại biểu hiện rõ ý lạnh âm u.
Những đường vân màu bạc ở trên người hắn kia tự nhiên chính là do Ngân Ảnh biến thành!
Sau khi mượn sức mạnh của Ngân Ảnh, hắn tự nhiên là có thể áp chế Khương Hồng Anh.
- Ngân Ảnh!
Bàn tay của Chu Nguyên hơi gấp lại, chỉ thấy hư không chấn động, nguyên khí màu bạch kim gào thét, hóa thành một chưởng ấn to lớn bằng nguyên khí, hơn nữa ở trên chưởng ấn kia, cũng có vô số đường vân màu bạc lan tràn. Sau đó chưởng ấn tựa như là một tòa tháp lớn này chính là hung hăng đập xuống Khương Hồng Anh.
Khương Hồng Anh kêu to một tiếng, vung tay, đấm một quyền. Trong tiếng long ngâm vang vọng, một cái long trảo to lớn hiển hiện, vuốt rồng cứng cáp, ngay cả hư không kia tựa như là cũng sẽ bị bóp nát.
Uỳnh!
Cả hai va chạm vào, sóng xung kích cuồn cuộn khuếch tán ra đến ngoài vạn dặm.
Ầm!
Mà ở trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người kia, thân thể mềm mại kia của Khương Hồng Anh run rẩy dữ dội và bị chưởng ấn màu bạch kim kia đánh bay xuống. Thân hình tựa như là thiên thạch đập xuống, tạo thành một cái hố to sâu không thấy đáy ở trên mặt đất kia.
Không ngờ lần va chạm lại là Chu Nguyên chiếm thượng phong!
Chung quanh có từng tiếng hít khí lạnh vang lên.
- Chậc chậc, lợi hại. Không ngờ kẻ này lại có thể đánh lui con Mẫu Bạo Long này.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Mông Sùng cũng không nhịn được lên tiếng cảm thán.
Nhưng chợt hắn lại lắc đầu, nói:
- Chỉ có điều lần này, Mẫu Bạo Long kia chỉ sợ cũng muốn nổi điên lên rồi.
Ánh mắt của hắn nhìn về phía Khương Bạt và mấy người của Huyền Long tộc đứng ở nơi xa giữa không trung. Lúc này, nhìn thấy Khương Hồng Anh bị đánh bay nhưng biểu cảm trên mặt của bọn họ vẫn cực kỳ hờ hững thậm chí trong ánh mắt khi nhìn về phía Chu Nguyên kia còn mang theo thần sắc trêu tức.
Ầm ầm!
vào lsuc này, trong hố sâu trên mặt đất, đột nhiên có âm thanh kỳ lạ vang lên.
Lại sau đó, tất cả mọi người nhìn thấy một bóng người xinh đẹp chậm rãi bay lên, bóng người xinh xắn kia, tự nhiên chính là Khương Hồng Anh.
Vào lúc này, chiến giáp bao phủ thân thể mềm mại của nàng đã có chút tổn hại, trên da thịt kiều nộn càng là có vô số vết thương, nhưng biểu cảm trên mặt của nàng lại vô cùng lạnh lẽo, trong một đôi ánh mắt đỏ hồng kia dường như có ngọn lửa ngập trời đang cháy hừng hực.
Mặc cho ai cũng có thể cảm giác được cơn giận ở trong lòng cô Mẫu Bạo Long lúc này.
Nàng ngẩng đầu, ánh mắt rét lạnh nhìn chằm chằm vào thân hình của Chu Nguyên.
Sau đó, ở trong rất nhiều ánh mắt khiếp sợ kia, nàng quay người về phía Chu Nguyên và chậm rãi quỳ một chân xuống, hai tay của nàng kết thành ấn pháp, từ xa nhìn lại, tựa như là một loại lễ tiết tế tự nào đó.
Không có người nào cho rằng Khương Hồng Anh là đang quỳ xuống nhận thua, bởi vì ở lúc nào, bọn họ cảm thấy thiên địa nguyên khí bạo động.
Mông Sùng vuốt mặt một cái, ánh mắt nhìn chòng chọc vào Khương Hồng Anh, nói:
- Bà cô này thực sự tức giận rồi.
- Đây là?
Bên cạnh có người không nhịn được hỏi.
Giọng nói trầm thấp mà tràn đầy kiêng kị của Mông Sùng vang lên.
- Đại Thánh Nguyên Thuật của Huyền Long tộc.
- Đế Long Bái Thiên!
Trong chớp mắt khi Khương Hồng Anh quỳ một gối xuống, hai tay kết ra ấn pháp cổ quái kia, tưởng như toàn bộ tiếng gió vốn đang thét gào trong vùng thiên địa này lại đột nhiên im lặng lại, trái lại nguyên khí thiên địa lại bắt đầu có dấu hiệu bạo động.
Ầm ầm!
Nguyên khí thiên địa trong mấy vạn dặm đang cuồn cuộn mà đến, hình thành nên vô số tầng mây nguyên khí giữa không trung, lộng lẫy không gì sánh được.
Rất nhiều ánh mắt hoảng sợ tập trung vào trên người Khương Hồng Anh.
Tiên tổ của bộ tộc Huyền Long cũng là Tiên Thiên Thánh Thú, huyết mạch cổ xưa mà cường đại, cũng là tồn tại có uy danh hiển hách tại thời kỳ Viễn Cổ.
Về sau huyết mạch được lưu truyền, diễn sinh ra tộc Huyền Long như ngày nay. Mà người tộc Huyền Long cũng tôn Tiên Thiên Thánh Thú kia là tổ, gọi là Đế Long.
Mà bây giờ Khương Hồng Anh đang thi triển ra thuật pháp, chính là một môn Đại Thánh Nguyên thuật nổi danh của Huyền Long tộc – Đế Long Bái Thiên.
Thuật này có chín lần bái, nghe đồn rằng nếu bái đủ chín lần, thì bất kể ai dưới Thánh cảnh đều phải bị chôn vùi.
Đế Long Bái Thiên, bái chính là thiên địa này, dẫn tới lực lượng thiên địa kinh khủng, chỉ có tồn tại như Thánh Giả mới có thể thừa nhận được chín bái của Đế Long.
Trong suốt bai năm qua, đã có không biết bao nhiêu cường giả ngã xuống bởi thuật này của Huyền Long tộc, đồng thời cũng là cho danh tiếng của Đế Long Bái Thiên ngày càng vang dội.
Mà bây giờ, Khương Hồng Anh lại sử dụng thuật này, cũng đủ để thấy cô ta đã thật sự tức giận, muốn phân thắng bại với Chu Nguyên.
Chu Nguyên đứng giữa không trung, nhìn Khương Hồng Anh đang dần quỳ xuống ở xa xa, sắc mặt không khỏi hiện lên vẻ ngưng trọng. Lúc này, mi tâm hắn đang nhói nhói lên từng đợt, đó là dấu hiệu khi cảm ứng được nguy hiểm cực lớn đang tới gần. Xem ra thuật pháp mà Khương Hồng Anh chuẩn bị phát động khá đáng sợ.