Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1399 - Chương 1398: Bái Thứ Tư.

Chưa xác định
Chương 1398: Bái thứ tư.

Ánh mắt Chu Nguyên lấp lóe, đột nhiên ra tya, chỉ thấy một chưởng của hắn vỗ ra, nguyên khí màu bạch kim trút xuống tựa như thác trời, cuốn về phía Khương Hồng Anh.

Oanh!

Chỉ là dòng lũ nguyên khí mới xông tới phạm vi trăm trượng quanh thân Khương Hồng Anh thì đã trực tiếp vỡ nát ra, hóa thành điểm sáng bay đầy trời.

Ánh mắt Chu Nguyên không khỏi ngưng lại, lúc này bốn phía xung quanh Khương Hồng Anh đều tràn ngập nguyên khí thiên địa cực kì đáng sợ, khó mà xuyên thấu.

Ầm ầm!

Mà lúc này, nguyên khí bát ngát vô biên sau lưng Khương Hồng Anh bắt đầu tụ lại, tưởng như biến thành một mảng hải dương nhìn không thấy cuối. Từng cơn sóng nguyên khí nhấc lên, dần dần hình thành nên một bức long ảnh mờ ảo.

Long ảnh tỏa ra khí thể cổ xưa, tưởng như từ lúc thiên địa mới ra đời, Tổ Long hóa thân vạn vật, thì đây là con rồng đầu tiên xuất hiện.

Có thể lấy Long làm tên, cũng đủ thấy năng lực của nó không hề tầm thường.

Nếu thật bàn về phẩm cấp, thì dù là trong hàng ngũ Tiên Thiên Thánh Thú cũng là khó tồn tại nào có thể so sánh.

Khi hư ảo long ảnh vừa xuất hiện, thì tất cả mọi người ở đây đều cảm nhận được một luồng uy áp như có như không, uy áp đó làm cho máu huyết trong cơ thể bọn họ bắt đầu di chuyển chậm chạp, tựa như mang theo gánh nặng ngàn cân.

Đôi mắt lạnh lẽo của Khương Hồng Anh nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, sau đó hau tay hơi nâng lên, nửa người trên chậm rãi cúi xuống.

- Đế Long Bái Thiên, bái thứ nhất!

Trong khoảng khắc khi thân thể cô ta cúi xuống, thì long ảnh to lớn ở đằng sau cũng nhẹ nhành cúi xuống theo.

Oanh!

Giữa thiên địa lập tức vang lên tiếng ầm ầm, Chu Nguyên cảm giác được đang có một nguồn lực lượng kinh khủng giáng lâm xuống, bao vây bốn phương tám hướng, không một lối thoát, tựa như muốn đè ép hắn thành thịt vụn.

Sắc mặt Chu Nguyên lạnh lùng, trong Thần Phủ, Nguyên Anh cao bảy tấc bộc phát ra nguyên khí ngập trời, chảy xuôi toàn thân.

Thân thẻ hắn cũng bắt đầu tỏa ra ánh sáng Lưu Ly.

Cuối cùng, nguồn lực lượng kia cũng chỉ có thể làm cho thân thể Chu Nguyên hơi run một cái.

Nhưng Chu Nguyên vẫn không hề buông lỏng, bởi vì hắn hiểu bây giờ mới là bắt đầu mà thôi.

Quả nhiên, vẻ mặt Khương Hồng Anh kia cũng vẫn bình tĩnh, thân thể lại lần nữa cúi xuống, mà lần này lại bái hai lần!

- Bái thứ hai!

- Bái thứ ba!

Hai bái đều xuất hiện, toàn bộ thiên địa tưởng như rung động kịch liệt lên, thân thể Chu Nguyên như gặp phải trọng kích, vô số phòng ngự nguyên khí quanh thân vỡ tan, hóa thành vô số điểm sáng.

Thân thể hắn thì bị đánh rơi xuống dưới ngàn trượng từ hư không.

Nhưng đến cuối cùng Chu Nguyên vẫn trụ được.

Khuôn mặt Chu Nguyên nghẹn đến đỏ bừng, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Khương Hồng Anh, cười nói:

- Cái thuật pháp này của Huyền Long tộc các ngươi đúng là dễ khiến người ta hiểu lần. Hôm nay ta cũng muốn xem xem, đến tột cùng thì ngươi có thể lạy xuống được mấy lần?!

Tuy rằng uy năng của thuật này rất mạnh mẽ, nhưng Chu Nguyên lại có thể cảm nhận được, Khương Hồng Anh cũng đang phải gánh chịu áp lực cực lớn.

Đôi mắt Khương Hồng Anh hiện lên vẻ lạnh lùng, nói:

- Đủ để thu thập ngươi rồi!

Hai tay duy trì ấn pháp của cô ta đã bắt đầu run rẩy, trên da thịt cũng bắt đầu chảy ra vết máu, nhưng cuối cùng Khương Hồng Anh vẫn hít sâu một hơi, ngăn chặn nguyên khí đang có dấu hiệu bạo động trong cơ thể, sau đó chậm rãi cong người xuống.

- Bái thứ tư!

Lần cúi đầu này khá là gian nan, nhưng cuối cùng vẫn cứ bái thành.

Oanh!

Một tiếng sấm rền vang vọng thiên địa, tất cả mọi người đều nhìn thấy, không gian nơi vị trí Chu Nguyên đang đứng trực tiếp sụp đổ, tạo thành một khu vực lỗ đen to lớn.

Mà tất cả phòng ngự quanh thân Chu Nguyên cũng vỡ tan, thân ảnh hắn rơi xuống từ trên trời, đập xuống trên một ngọn núi, khiến cho đỉnh núi sụp đổ, tạo thành một cái hố, thân ảnh Chu Nguyên bị vùi sâu vào bên trong.

Nhìn thấy cảnh này, vô số cường giả không nhịn được nuốt nước miếng một cái.

Đám người Kim Trọng thì tái nhợt cả mặt, Chu Nguyên thua rồi?

- Có thể bức cho Khương Hồng Anh phải dùng đến bái thứ tư, cũng đã là có năng lực rồi. – Tại chỗ đám người Huyền Long tộc, Khương Bạt nhàn nhạt nói.

Ở trong rất nhiều ánh mắt kính sợ kia, Khương Hồng Anh vẫn duy trì tư thái quỳ một gối xuống bái. Cô ta nhìn chằm chằm vào mảnh hố sâu ở đằng xa, nói:

- Chu Nguyên, ngươi có thể bức ta đi đến nước này thì cũng là lợi hại rồi, nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi. Chỉ tiếc so với thanh danh vang dội Chư Thiên kia, thì ngươi còn chó chút danh không xứng với thực.

Cô ta lắc đầu, không để ý tới Chu Nguyên nữa, mà quay đầu nhìn về phía đám người Thôn Thôn cùng Kim Trọng, nói:

- Ta thắng rồi, hãy thực hiện ước hẹn đi!

Đám người Kim Trọng lộ vẻ phẫn nộ, nhưng Thôn Thôn lại vẫn cứ lười biếng. Nó liếc nhìn phía dưới, sau đó móc ra một phiến đá, viết lên trên đó:

- Thắng à? Ngươi thắng cái rắm!

Khương Hồng Anh thấy chữ này, vẻ mặt nổi giận. Nếu bàn về phẩm giai thì cái tên này cũng là Tiên Thiên Thánh Thú, sánh ngang cùng với tiên tổ của tộc Huyền Long, vậy mà tại sao biểu hiện lại như tên lưu manh, miệng đầy lời nói tục vậy?

Nhưng cô ta còn chưa kịp lên tiếng, sắc mặt đã đột nhiên biến đổi, đột nhiên nhìn về hố sâu trong núi đã, ở nơi đó đang truyền ra một chút ba động nguyên khí.

- Còn có thể động đậy à?

Khương Hồng Anh vung tay lên, nguyên khí quét qua, cuốn đi đất đá ở đỉnh núi.

Mà khi vô số đá vụn bay đi, mọi người xung quanh không khỏi kinh ngạc khi nhìn thấy, ở trong hố sâu kia, có một bóng người có chút chật vật đang từ tù bay lên. Mà điều làm cho người ta khiếp sợ nhất chính là, ở trên bở vai của bóng người kia còn đang khiêng một chiếc kim chung khổng lồ.

Trước vô số ánh mắt ấy, Chu Nguyên ngẩng đầu, nhìn về phía Khương Hồng Anh, nhếch miệng cười:

- Ây, mới có bốn bái mà đã muốn thắng ta rồi à?

- Có đi có lại mới là đạo lý. Ngươi bái ta bốn bái, bây giờ cũng nên nhận ta một pháo chứ?!

Khi tiếng cười vừa dứt, khuôn mặt Chu Nguyên đột nhên trở nên lạnh lẽo, miệng chuông đen kịt kia đã khóa chặt Khương Hồng Anh, lực lượng kinh khủng bắt đầu tụ lại.

Bị miệng chuông khóa chặt, sắc mặt Khương Hồng Anh đột nhiên biến đổi, một luồng khí lạnh trào lên trong lòng, đòn phản kích của Chu Nguyên còn kinh khủng hơn so với cô ta tưởng tượng.

Oanh!

Nhưng không đợi cô ta suy nghĩ nhiều, kim chung đột nhiên chấn động, sau một khắc, một tiếng chuông kinh thiên đã đột nhiên vang vọng mà lên.

Bình Luận (0)
Comment