Tình hình chiến sự trong Long Linh Động Thiên càng ngày càng trở nên khủng bố, hai bên gần như mỗi ngày đều có người thương vong, hơn nữa khi chiến sự ngày càng căng thẳng, cường giả các bên đã bắt đầu ngồi không yên, dần dần bị kéo vào chiến trường.
Điều này khiến cho các cuộc chiến càng trở nên hung tàn, mùi máu tươi tràn ngập gần khắp cả Long Linh Động Thiên.
Ngay cả bầu trời cũng bắt đầu chuyển sắc thành màu đỏ đậm.
Ngải Đoàn Tử ngồi xếp bằng trên một đỉnh núi, quan sát trận chiến các nơi, cảnh tượng chiến đấu thảm liệt rơi vào trong mắt khiến hai đầu lông mày của nàng không khỏi nhăn lại. Qua một tháng giao đấu vừa rồi, thực lực mà bộ tộc Nghiệt thú thể hiện ra khiến cho nàng có chút kinh hãi.
Ở thế hệ của các nàng, bộ tộc Nghiệt thú đã lui khỏi Tứ Thiên của Thánh tộc, thế nên các nàng cũng chưa từng có cơ hội chạm mặt với người của bộ tộc Nghiệt thú. Mà sự hung tàn của bọn chúng cũng là được biết từ các cuốn sách cổ cùng các vị trưởng lão truyền miệng.
Thật ra lần này nhận lệnh tiến vào Long Linh Động Thiên, ban đầu bản thân Ngải Đoàn Tử cũng không để ý lắm. Nhưng qua khoảng thời gian này tiếp xúc với bộ tộc Nghiệt thú, nàng buộc phải sửa lại thái độ của mình.
Bởi vì bộc tộc Nghiệt thú mạnh ngoài dự đoán của nàng.
Trong suốt một tháng này, hai bên va chạm vô số lần, nhưng lại chưa từng một lần chiếm được thượng phong. Thậm chí khoảng thời gian trước, ngay cả các cường giả Nguyên Anh đứng đầu như Ngải Chích, Khương Hồng Anh cũng được phái ra, nhưng rất nhanh đã bị các cường giả đỉnh cao của bộ tộc Nghiệt thú chặn lại.
- Rốt cuộc bọn chúng muốn làm gì? – Ngải Đoàn Tử cau lại lông mày, có chút không hiểu. Đúng là cơ duyên trong Long Linh Động Thiên là có tác dụng đối với Nguyên Anh, nhưng thật muốn xem xét kĩ thì cũng chỉ đến thế mà thôi. Hoàn toàn không thể so sánh được với cơ duyên ở Cổ Nguyên Thiên được.
Ngay cả hạt giống Pháp Vực do Long Linh Động Thiên tạo ra, tuy rằng chỉ là bảo bối tốt, nhưng chỉ là dành cho những Nguyên Anh chưa từng diễn biến ra Pháp Vực mà thôi. Còn đối với những người đã có được Ngụy Pháp Vực như nàng, thì hiệu quả cũng không phải là quá lớn.
Nhưng vì sao Thánh tộc phải tiêu hao cái giá rất lớn để tưa tinh nhuệ Nguyên Anh cảnh của bộ tộc Nghiệt thú vào Long Linh Động Thiên đây?
Chẳng lẽ thật chỉ vì tranh đoạt một vài viên hạt giống Pháp Vực? Tầm mắt của Thánh tộc không nhỏ hẹp đến mức đó mới đúng.
Nhưng nếu không phải vì hạt giống Pháp Vực, vậy trong Long Linh Động Thiên này còn cái gì đáng để Thánh tộc phải thèm muốn?
Ngải Đoàn Tử ngẩng đầu nhìn về nơi thiên địa mờ tối ở xa. Tới hiện tại, các nhân vật đỉnh tiêm chân chính của bộ tộc Nghiệt thú còn chưa ra tay, nhưng nàng vẫn có thể cảm nhận được khí tức nguy hiểm của bọn chúng. Có lẽ lúc này những cường giả đỉnh cao này cũng đang nhìn về nơi đây thăm dò sâu cạn.
Ngải Đoàn Tử thở ra một hơi, sau đó lại không nhịn được móc từ trong ngực ra một cái túi nhỏ, nàng nhìn hai bên một chút, không thấy thân ảnh của Ngải Thanh ở quanh đây, thế là vui vẻ rút ra từng miếng thịt khô bắt đầu ăn.
Dù là chuyện lớn đến đâu, cũng không quan trọng bằng con sâu thèm ăn trong bụng nàng đang nhảy nhót.
Đông!
Nhưng ngay tại lúc Ngải Đoàn Tử đang mải mê thưởng thức thịt ngon, thì nơi chiến trường do nàng trông coi này đột nhiên vang lên tiếng vang thật lớn, sau đó chỉ thấy mặt đất bị xét nứt, một con cự thú toàn thân đen kịt lao ra, cự thú vừa xuất hiện, đã lắc mình biến hóa thành một bóng người tối tăm, ở trên thên thể bóng người mọc đầy những cây gai ngược dữ tợn, vô cùng bạo ngược.
Đây là một cường giả của bộc tộc Nghiệt thú!
Mà lại dựa vào ba động nguyên khí toát ra từ thân thể người này, có thể khẳng định đây là cường giả thất phẩm đỉnh tiêm!
Gương mặt xinh đẹp của Ngải Đoàn Tử không khỏi biến đổi, bởi vì vị trí mà tên cường giả này xuất hiện chính là phía hậu phương, ở nơi đó đang có các thương binh của Vạn Thú Thiên chữa thương!
Kẻ này ẩn giấu dưới mặt đất trà trộn vào đây, hiển nhiên là vì muốn tàn sát thương binh.
- Đánh chết!
Trong mắt Ngải Đoàn Tử toát ra hàn quang, lúc này các Ngụy Pháp Vực khác đều đang phân tán ra trông coi từng khu vực riêng rẽ, nên bên này chỉ có mình nàng tọa trấn.
Thân ảnh nàng hơi động, vừa định đạp không mà đi.
Nhưng trong nháy mắt ấy, từ phương thiên địa hắc ám ở xa xa kia, đột nhiên có một cặp mắt màu đỏ tươi hiện lên, một luồng nguyên khí bạo ngược, hung ác đến người ta run sợ phun tròa, khóa chặt Ngải Đoàn Tử.
Ngải Đoàn Tử đột nhiên ngừng lại thân hình, quay đầu nhìn lại, ánh mắt càng thêm lạnh lẽo.
Đạo khí tức này bắt nguồn từ mục tiêu cực kì nguy hiểm mà trước đó nàng từng cảm nhận được.
- Thì ra mục đích là ta! – Ngải Đoàn Tử lạnh lùng nói. Hiển nhiên kẻ địch đang muốn chờ nàng lộ ra sơ hở, sau đó tùy thời ra tay.
- Ngăn lại hắn! – Bị cường địch khóa chặt, Ngải Đoàn Tử không dám tùy tiện ra tay, thế là chỉ có thể quát lên.
Bên trong chiến trường, lập tức có mười mất đạo ba động nguyên khí mạnh mẽ bộc phát ra, lần lượt từng bóng người lao thẳng tới tên Nghiệt thú thất phẩm kia.
Những thành viên lưu thủ ở hậu phương này đều có thực lực khá yếu, chí ít là yếu hơn nhiều so với tên cường giả thất phẩm đỉnh tiêm lẻn vào kia. Nhưng mười mấy người đều không hề sợ hãi, bởi vì ở thương binh doanh hậu phương kia cũng có đồng bạn của bọn họ.
- Ha ha ha, cút hết cho ta!
Tên cường giả Nghiệt thú thấy thế không khỏi cười to, chỉ gặp hai tay hắn khép lại, sau một khắc có một vóng sáng nguyên khí bắt đầu nở rộ, lấy trung tâm là tên cường giả Nghiệt thú, quét ngang ra xung quanh.
Ầm ầm!
Mười mấy bóng người đang lao tới bị vòng sáng quét qua lập tức chấn động thân thể, bay người mà ra, từng người tái nhợt cả mặt.
- Hiện ra bản thể! – Nhưng bọn họ cũng không từ bỏ, trong mắt ai nấy hiện lên hung quang, từng tiếng rống to vang lên, đều hiện ra bản thể to lớn, trong lúc nhất thời khí thế hung sát quét sạch mà ra.
Ầm!
Nhưng cường giả Nghiệt thú lại không muốn dây dưa với bọn họ, chỉ thấy ánh mắt hung tàn của hắn nhìn về phía thương binh doanh ở hậu phương, bàn chân giẫm một cái, thân hình đã hóa thành lưu quang bắn mạnh mà ra.
Hắn vẫn chưa quên nhiệm vụ của mình, đó là phá hoại nhiều nhất có thể, bức cho người mạnh nhất của Vạn Thú Thiên phải ra tay.
Tốc độ của hắn cực nhanh, chỉ chớp mắt đã hất đi truy binh ở đằng sau, bắn thẳng đên thương binh doanh.
Ở xa xa, Ngải Đoàn Tử thấy cảnh này, trong lòng không khỏi trầm xuống. Trong khoảng thời gian này, hai bên đều đang không ngừng thăm dò lẫn nhau. Mà vào vài ngày trước, thế công của bộc tộc Nghiệt thú lại đột nhiên tăng lên, khiến cho các cường giả Ngụy Pháp Vực bên này buộc phải phân tán ra tọa trấn các nơi.
Vốn trước đó đã có lòng nghi ngờ, bây giờ xem ra quả nhiên mọi chuyện là vì nhằm vào nàng.
Đối phương hao tâm tổn cơ đưa tên cường giả Nghiệt thú thất phẩm đỉnh tiêm kia đột phá qua phòng tuyến, lẻn vào thương binh doanh ở hậu phương, đồng thời dẫn dắt các cường giả Ngụy Pháp Vực bên này rời đi, đồng thời dùng khí cơ khóa chặt lấy nàng…
Trong mắt Ngải Đoàn Tử hiện lên vẻ lạnh lẽo, xem ra bộ tộc Nghiệt thú đã sớm ra tay rồi, mà lại vừa ra tay đã nhắm ngay mục tiêu là người mạnh nhất bên phía Vạn Thú Thiên là nàng…
Một khi nàng gặp bất trắc, vậy bên Vạn Thú Thiên sẽ lâm vào cục diện cực kì xấu.
Đến lúc đó, có lẽ còn chưa đợi Tổ Hồn sơn xuất hiện, thì đội ngũ Vạn Thú Thiên đã phải tan tác.
Thế cục trước mắt vô cùng không ổn!