Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1408 - Chương 1407: Chiến Đài Chủng Tử. (1)

Chưa xác định
Chương 1407: Chiến đài Chủng Tử. (1)

*chủng tử: hạt giống.

Tổ Hồn sơn đỏ rực đứng sừng sững trên đại địa.

Hai bên Tổ Hồn sơn, hai đám nhân mã đứng giằng co, sát khí phun tròa, trực tiếp khiến cho không khí vùng thiên địa này trở nên sền sệt.

Nhân mã bộ tộc Nghiệt thú bắt đầu kéo tới, càng lúc càng đông, ánh sáng màu đen thoáng hiện, sau đó có từng đạo bóng người tỏa ra uy áp kinh người chậm rãi đạp không mà ra.

Chu Nguyên nhìn lại, ánh mắt không khỏi ngưng tụ.

Có tổng cộng mười mấy đạo bóng người, từng người đều tỏa ra uy áp kinh người, hóa ra đều có thực lực Ngụy Pháp Vực!

Không ngờ thực lực của bộ tộc Nghiệt thú còn mạnh hơn nhiều dự đoán!

Mà khi những người này xuất hiện, đội ngũ Vạn Thú Thiên cũng xuất hiện xôn xao, ngay cả Ngải Đoàn Tử cũng cau lại lông mày, bởi vì phía bên này cũng chỉ có mười vị Ngụy Pháp Vực mà thôi, mà đây đã là tinh nhuệ do các tộc phái ra rồi. Dù sao, đi tới cảnh giới Ngụy Pháp Vực, là đã là vô cùng hiếm hoi rồi.

Nhưng nàng không ngờ tới là bộ tộc Nghiệt thú lại có thể phái ra đội ngũ không hề yếu kém hơn so với Vạn Thú Thiên.

- Ẩn giấu nhiều ngày như vậy rồi, cuối cùng cũng dám thò đầu ra rồi sao? – Ngải Đoàn Tử lạnh lùng nhìn chằm chằm mười mấy thân ảnh kia, thản nhiên nói.

- Ha ha, ngươi cũng có chút năng lực đấy, trước đây không thành công thật là đáng tiếc… - Trong số mười mấy tên cường giả bộ tộc Nghiệt thú, có một tên nam tử mặc áo dài màu đen cười khẽ một tiếng, nói. Trên trán của hắn có hai cây sừng đen móc cong như loan đao, đôi mắt dọc tối tăm mang theo vô tận băng hàn cũng hung ác.

Hắn nhìn chằm chằm Ngải Đoàn Tử, lại nhìn từ trên xuống dưới thân thể của nàng, cười cười, nói:

- Linh Phượng tộc à? Huyết mạch cũng cao quý đấy. Tự giới thiệu, ta là Xi Uyên, chính là vương tộc của tộc Nghiệt thú, rất xứng đôi với cô nương. Nếu cô nương nguyện ý, có thể đi theo ta, ta có thể cân nhắc lưu lại mạng sống cho cô, thế nào?

Ngải Đoàn Tử nhìn hắn, nói:

- Xin lỗi, huyết mạch của bộ tộc Nghiệt thú các ngươi quá dơ bẩn hôi thối, làm ta không thể chịu được. Nhưng cũng không thể trách các ngươi được, dù sao bộ tộc Nghiệt thú cũng chỉ được tạo ra trong vội vàng, đủ để thấy vị chủ nhân kia của các người cũng không quá để ý đến mấy thứ mà ông ta tạo ra. Thực ra ta rất hiếu kì, rốt cuộc bộ tộc Nghiệt thú các ngươi có địa vị gì trong Thánh tộc vậy?

Lời nói bình thản của nàng lại lầm bầu không khí ngưng đọng lại.

Mấy người bên cạnh không nhịn được nhìn qua Ngải Đoàn Tử, ai mà ngờ tới cô nàng ngày thường chỉ biết ăn thịt khô này lại có thể nói ra những lời sắc bén như vậy…

Mà tên nam tử tên Xi Uyên kia cũng trầm mặt lại, bao gồm cả những Ngụy Pháp Vực khác của bộ tộc Nghiệt thú cũng dùng ánh mắt đầy sát khí nhìn chằm chằm Ngải Đoàn Tử, hiển nhiên là bị nàng động tới chỗ đau rồi.

Tuy rằng bộ tộc Nghiệt thú cũng do vị Thánh Thần của Thánh tộc kia tạo ra, nhưng bản chất vẫn là sinh ra từ trong thi hài cũng huyết mạch của chủng tộc Nguyên thú, thế nên bản chất vẫn có sự khác biệt với Thánh tộc. Cũng vì đó nên địa vị của bộ tộc Nghiệt thú trong Thánh tộc không được tính quá cao. Đây cũng là điều mà người Nghiệt thú không cam lòng bao năm nay.

- Xi Uyên, nói nhảm với cô ta làm gì, đợi chút nữa bắt lấy cô ta, thiếu gì cách khiến cô ta sống không bằng chết. - Ở bên cạnh Xi Uyên, một tên nam tử có thân thể khô gầy như hài cốt, hững hờ nói.

- Xi Bắc, chừng nào thì ngươi trở nên từ bi như thế rồi? Đối với đám người Vạn Thú Thiên này, cách tốt nhất là bắt lấy nếm thử hương vị huyết nhục bọn hắn mới đúng. – Một tên cường giả Nghiệt thú có thân thể cực kì khôi ngô nhếc miệng cười nói. Hai hàm răng của hắn cực kì sắc bén, ánh mắt vô cùng hung lệ, dữ tợn đến nhìn mà phát khiếp.

Kẻ này tên là Xi Trụ, cũng là nhân vật đứng đầu trong đám Ngụy Pháp Vực này.

Những cường giả khác của bộ tộc Nghiệt thú nghe vậy cũng không khỏi cười vang, trong tiếng cười tràn đầy sát khí.

Oanh!

Chính lúc hai bên đang tỏa ra sát khí, thì tòa Tổ Hồn sơn kia đột nhiên chấn động, chỉ thấy huyết quang ngập trời đột nhiên quét sạch mà ra, ngọn núi khổng lồ bắt đầu biến hóa.

Trong huyết quang, từng tòa chiến đài cổ xưa hiện lên.

Chiến đài xuất hiện kéo dài từ chân núi tới tận đỉnh núi, tưởng như vô tận. Càng là chiến đài ở gần đỉnh núi, thì diện tích càng thêm khổng lồ, hơn nữa khí hung sát tỏa ra càng nặng. Thậm chí ở những chiến đài sát đỉnh núi, huyết quang đã đặc tới mức che đậy cả chiến đài, nặng nề đến làm cho người ta không thở nổi.

Chu Nguyên cũng đang quan sát biến hóa của Tổ Hồn sơn, hắn phát hiện, khi những tòa chiến đài này xuất hiện, thì sát khí giữa hai bên lại càng nồng nặc hơn.

- Đây chính là chiến đài của Tổ Hồn sơn.

Ngải Thanh ở bên thấy ánh mắt của Chu Nguyên, nhỏ giọng giải thích:

- Trong quá khứ, khi các đội ngũ tiến vào Long Linh Động Thiên tới nơi đây, thì đều sẽ lên chiến đài chinh chiến. Mà phàm là người có thể giành chiến thắng trên chiến đài, thì đều có thể nhận được quà tặng từ Tổ Hồn sơn.

- Huynh có trông thấy những chiến đài ở gần đỉnh núi kia không? Chúng ta gọi chúng là chiến đài cho tuyển thủ hạt giống. Nếu một người có thể thắng được ở trên đó, đồng thời giữ được trong một khoảng thời gian nhất định không cho người nào chiếm được, thì sẽ được ban tặng tặng vật do Tổ Hồn sơn thai nghén mà ra – hạt giống Pháp Vực.

Chu Nguyên nghe vậy, hai mắt sáng lên, chỉ thấy ở nơi đó đang có huyết quang ngập trời phun trào, mà chiến đài ở nơi đó cũng càng thêm khổng lồ cùng cổ xưa. Chỉ nhìn khí thế cùng cấp độ kia liền có thể nhìn ra sự khác biệt.

Chu Nguyên thử đếm, phát hiện chỉ có mười tòa chiến đài cho tuyển thủ hạt giống.

Nhưng hiển nhiên như vậy là không đủ chia. Bởi vì tính cả hai bên thì đã có hơn hai mươi cường giả Ngụy Pháp Vực rồi, đó là còn chưa kể tới các Nguyên Anh cảnh đứng đầu như Ngải Chích, Khương Hồng Anh.

Từ lúc Chu Nguyên đi vào nơi Long Linh Động Thiên này, mục tiêu đầu tiên là trợ giúp Thôn Thôn đoạt được cơ duyên của nó, mà mục tiêu thứ hai là vì hạt giống Pháp Vực này. Bởi vì hiện nay cảnh giới của hắn đẫ rất gần với Nguyên Anh cảnh đại viên mãn. Tuy rằng hắn cũng sẽ không mở Pháp Vực quá sớm, nhưng hiện giờ chuẩn bị trước một viên hạt giống, về sau khi cảm ngộ Pháp Vực sẽ có ích lợi to lớn.

Thế nên, Chu Nguyên cũng rất chú ý tới kỳ bảo này của Long Linh Động Thiên.

Chỉ là bây giờ còn có cường địch là bộ tộc Nghiệt thú ở phía trước, bản thân Chu Nguyên cũng là người ngoài, nên cũng không tiện mở miệng đòi hỏi.

Bình Luận (0)
Comment