Nhưng Ngải Đoàn Tử lại không nhỏ mọn như Ngải Chích, bản thân nàng cũng cảm thấy bất an đối với cuộc chiến lần này, bây giờ lại có Chu Nguyên nhắc nhở như vậy, nỗi lòng bất an của nàng lại càng thêm nồng nặc. Thế là nàng liền cất tiếng quát lên, âm thanh truyền vào trong tai các thành viên Vạn Thú Thiên:
- Tất cả mọi người chú ý một người áo đen, nếu phát hiện tung tích, lập tức phát tín hiệu, đồng thời thay phiên tấn công!
m thanh của nàng làm cho đám người không khỏi nghi hoặc, nhưng vẫn có vô số âm thanh đáp lại.
- Ha ha…
Nhưng âm thanh của nàng vừa dứt, đã có một tiếng người khẽ đầu âm lãnh vang lên.
Rất nhiều ánh mắt nhìn về nơi phát ra tiếng cười, chỉ thấy có một bóng người áo đen đang đứng trong một tòa chiến đài, hắn đang ngồi xổm xuống, bàn tay đè xuống mặt chiến đài đang tràn đầu vết màu, ánh mắt ngẩng lên lại nhìn về phía bên Chu Nguyên ở bên ngoài Tổ Hồn sơn.
- Tiểu tử khá đấy, lại có thể phát hiện ra tung tích của ta.
- Nhưng đáng tiếc, bây giờ mới phát hiện thì cũng chậm rồi.
Vừa dứt lời, bàn tay hắn đột nhiên vỗ một cái.
Oanh!
Trong chớp mắt ấy, tựa hồ toàn bộ Tổ Hồn sơn đều rung lắc một cái, ngay sau đó có khí hung sát ngập trời quét sạch mà ra, những khí hung sát này cuồn cuộn kéo tới, cuối cùng chui vào thân thể mỗi tên cường giả Nghiệt thú.
Sau đó, vẻ mặt đám cường giả Vạn Thú Thiên không khỏi biến đổi khi những thấy, khí thế toàn thân của đám cường giả bộ tộc Nghiệt thú kia liên tục tăng lên, khí hung sát toát ra từ trong cơ thể bọn hắn kia gần như dặc thành thực chất.
Đặc biệt là trên mười tòa chiến đài cao nhất kia, khí thế của mười tên cường giả bộ tộc Nghiệt thú thì càng tăng vọt tới một cấp độ khiến người ta run sợ.
Thế là, toàn bộ cục diện nghịch chuyển trogn khoảnh khoắc!
Oanh!
Hắc khí ngang ngược ngập trời tràn ra tới, va chạm cùng ánh lửa kim lôi, khiến cho hư không vỡ nát.
Trong lần đụng chạm này, sắc mặt Ngải Đoàn Tử không khỏi xuất hiện biến hóa. Bởi vì nàng có thể cảm nhận được một cách rõ ràng rằng lực lượng của đối thủ đang tăng lên, hắc khí ngang ngược cuồng bạo tràn ra, trực tiếp dập tắt ánh lửa kim lôi.
Hai tòa Pháp Vực va chạm, ánh lửa kim lôi cũng ảm đảm, có dấu hiệu bị đẩy lùi.
Thân thể Ngải Đoàn Tử chủ động bay ngược ra, đứng giữa hư không, Phượng Linh trường kiếm trong tay bốc lên kim lôi xích hỏa.
- Ha ha ha, sao thế? Giờ không còn đắc ý nữa rồi à? - Ở đằng trước, hắc khí tuân ra từ trong vực sâu, Xi Uyên cười híp mắt nhìn lại.
Ngải Đoàn Tử lạnh lùng nói:
- Bộ tộc Nghiệt thú cũng chỉ biết dùng những mưu hèn kế bẩn như thế này à?
Vốn dĩ chiến đấu trước đó, thực lực của Ngải Đoàn Tử còn cao hơn một bậc so với tên Xi Uyên này. Nhưng kể từ lúc người áo đen kia của bộ tộc Nghiệt thú dùng thủ đoạn, thì tình thế tốt đẹp này lại bị phá hủy. Sau khi nhân được sự trợ lực của khí hung sát của Tổ Hồn sơn, thực lực tổng hợp của Xi Uyên đã vươn lên không kém gì nàng.
Ánh mắt lạnh lẽo của Ngải Đoàn Tử nhìn về phía một chiến đài, ở nơi đó có một bóng đen đang đứng. Mọi biến hóa bây giờ đều là do tên người áo đen không biết lai lịch này gây ra.
Xi Uyên nghe vậy, cười mỉa mai:
- Người Vạn Thú Thiên vẫn luôn ngây thơ ngu ngốc thế này à? Nếu đã là chém giết ngươi chết ta sống, thì còn gì cần phải để ý xem thủ đoạn có quang minh chính đại hay không nữa?
Ngải Đoàn Tử không nói gì thêm, kiếm trong tay chỉ về vị trí người áo đen ở xa xa, quát lên:
- Giết hắn!
Tình thế hiện tại là do kẻ áo đen này gây nên, nhất định phải chém giết được hắn, có lẽ mới có cách phá giải.
Mệnh lệnh của Ngải Đoàn Tử được phát ra, trong Tổ Hồn sơn lập tức bộc phát lên từng đạo nguyên khí mạnh mẽ, phóng về phía chiến đài kia. Chỉ là vì quy tắc của chiến đài chỉ cho phép hai người lên trên đài, thế nên đa phần người đều chỉ vây quanh ở bốn phía của chiến đài, ánh mắt đầy sát ý khóa chặt người áo đen thần bí.
Nhưng đối mặt với tình thế bị vây quanh bốn phương tám hướng thế này, người áo đen lại chỉ cười trầm thấp một tiếng, mà không đợi người lên đài ra tay, thân ảnh của hắn đã lại tan đi, không để lại một chút tung tích nào.
Sắc mặt của rất nhiều cường giả Vạn Thú Thiên không khỏi biến đổi, luống cuống nhìn nhau, không biết làm thế nào.
Ngải Đoàn Tử cũng thấy được cảnh này, gương mặt xinh đẹp không khỏi trầm xuống. Nàng bắt đầu lan tràn cảm ứng ra xung quanh, nhưng cũng không phát hiện ra được tung tích của tên áo đen kia.
- Đừng tốn công vô ích nữa!
Xi Uyên cười lạnh, nói:
- Lần này, Vạn Thú Thiên các ngươi đều phải chết ở chỗ này!
Ngải Đoàn Tử cau lại lông mày, đây chắc chắn không phải là toàn bộ mưu đồ của bộ tộc Nghiệt thú. Bởi vì mặc dù bây giờ tên Xi Uyên này đã được tăng thực lực lên mạnh hơn rất nhiều, nhưng Ngải Đoàn Tử cũng không sợ hắn. Nguy hiểm ở chỗ tên áo đen kia, làm cho nàng cực kì kiêng kị.
Hắn tựa như một con rắn độc giấu trong bóng tối, làm cho người ta không thể phát hiện, nhưng lại luôn như có cây gai ở sau lưng.
Thậm chí hiện giờ Ngải Đoàn Tử còn có ý định từ bỏ cuộc chiến với Xi Uyên, đi tìm tên áo đen kia trước.
Nhưng nàng mới chỉ có dự định này, tên Xi Uyên ở đối diện đã như biết rõ ý đồ của nàng, thế là hắn cười to lên, chỉ thấy hư không sau lưng Xi Uyên hiện lên một vực sâu vô tận, hư không cuồn cuộn đậm đặc lao ra, hóa thành vô số mãng xà màu đen, lao về phía Ngải Đoàn Tử.
- Ngươi cứ ở lại đây chơi đùa với ta đi!
Thế công kinh người bao phủ tới, đôi mắt Ngải Đoàn Tử hiện lên khí lạnh, sát ý sắc bén bốc lên.
Ngón tay ngọc vạch nhẹ một cái lên hư không, liền thấy có một vòng tròn màu vàng hiển hiện, ở bên trong tràn ra từng dòng kim lôi xích hỏa, trực tiếp nuốt mất rất nhiều hắc mãng.
- Thật cho rằng có thủ đoạn trợ giúp thì ta không làm gì được ngươi à?!
Ngải Đoàn Tử quát nhẹ một tiếng, trường kiếm Phượng Linh trong tay phóng lên tận trời, hóa thành quang ảnh một con Linh Phượng, Linh Phượng cất tiếng gáy cao vút, mở ra miệng rộng hấp nhẹ một cái về phía biển lửa kim lôi phía dưới.
Biển lửa kim lôi bị Linh Phượng hút vào, dần co lại áp súc thành một viên cầu kim lôi xích hỏa.
- Đại Phượng Dương!
Một tiếng quát nhẹ vang lên, quả cầu kim lôi xích viêm đột nhiên bắn ra, xuyên thủng hư không, lôi cuốn theo lực lượng hủy diệt trực tiếp đánh về phía Xi Uyên.
Đối mặt với đòn tấn công gần như toàn lực này của ndt, sắc mặt Xi Uyên cũng hơi biến đổi, không dám chủ quan, vội vàng vận chuyển nguyên khí mênh mông, chỉ gặp sau lưng hắn có từng tòa vực sâu hiện lên, hư không sền sệt tuôn tròa.
Rầm rầm!
Từ trong vực sâu có vô số cây xiềng xích màu đen lao ra, che khuất cả bầu trời, xông về phía quả cầu kim lôi xích viêm trên trời.
- Minh Uyên Quỷ Tỏa!
Hai bên lại dốc hết toàn lực va chạm, tạo ra động tĩnh khổng lồ như muốn lật tung cả tòa chiến đài, khiến cho nhiều người không khỏi chú ý về đây.
-------------------
Khi Ngải Đoàn Tử cùng Xi Uyên lại bộc phát toàn lực chiến đấu, thì trên chín tòa chiến đài cho tuyển thủ hạt giống khác, cũng đang bộc phát ra từng trận chém giết thảm thiết.
Nhìn chung tình thế trên chín tòa chiến đài cho tuyển thủ hạt giống, thì ngoại trừ tòa chiến đài của Thôn Thôn còn đang hơi chiếm chút thượng phong ra, những tòa chiến đài khác như của Khương Bạt, Trang Tiểu Minh, thì đang dần mất đi ưu thế, rơi vào hạ phong. Dù sao đối thủ của bọn họ vừa được nâng cấp không thấp, đủ để thay đổi cục diện.
Một số cường giả có nội tình vững chắc như Khương Bạt, Trang Tiểu Minh thì còn trụ được, nhưng một vài người có nội tình kém hơn, đã bắt đầu lâm vào nguy hiểm.
Đây cũng không phải là hiện tượng cục bộ, mà là xuất hiện trên diện rộng. Tên áo đen giở ra thủ đoạn kia, làm cho toàn bộ ưu thế của Vạn Thú Thiên trên Tổ Hồn sơn đều mất hết không còn chút gì, số lượng thành viên ngã xuống ngày càng tăng lên.