Bên ngoài Tổ Hồn sơn.
Sắc mặt Ngải Thanh đã hơi tái nhợt, chỉ trong một đoạn thời gian ngắn ngủi vừa rồi, số lượng người tử thương của Vạn Thú Thiên đã gần như đuổi kịp số người tử thương trước đó của bộ tộc Nghiệt thú, hơn nữa con số tử vong còn đang không ngừng tăng lên với tốc độ nhanh chóng.
- Hẳn là tên áo đen kia đã bố trí ra một tòa kết giới cực kì cao mình, có tác dụng hấp dận khí hung sát của Tổ Hồn sơn, tăng phúc cho nhân mã bộ tộc Nghiệt thú. – Sắc mặt Chu Nguyên lộ vẻ ngưng trọng nói ra.
Ngải Thanh nghe vậy, vội nói:
- Có thể phá giải không?
Nàng vẫn còn ấn tượng, hồi còn ở Cổ Nguyên Thiên, cũng chính là Chu Nguyên dẫn đầu mọi người phá giải kết giới của Thánh tộc, ngăn cơn sóng dữ.
Chu Nguyên lắc đầu nói:
- Vì kết giới ở Cổ Nguyên Thiên còn chưa hoàn chỉnh nên mới có sơ hở bị phá giải. Trong khi đó tòa kết giới này lại là sản phẩm đã hoàn thiện, nếu ta đoán không sai, thì hẳn cũng là kiệt tác của bậc Thánh Giả. Với năng lực hiện giờ của ta thì không có khả năng phá giải được.
Nghe vậy, trong lòng Ngải Thanh không khỏi trầm xuống.
Chu Nguyên chậm rãi nói:
- Hơn nữa, điều nguy hiểm nhất bây giờ cũng không phải là bộ tộc Nghiệt thú đã đạt được tăng phúc, mà là tên áo đen không biết lai lịch kia. Hắn là nhân tố không ổn định nhất.
Nói đến đây, trong mắt Chu Nguyên không khỏi hiện lên vẻ kiêng kị.
Nếu chỉ nhìn từ mặt ngoài thì tên Xi Uyên kia chính là người mạnh nhất của bộ tộc Nghiệt thú, nhưng Chu Nguyên lại hiểu, tên áo đen kia mới thật là người dẫn đầu.
Thực lực của kẻ này rất đáng sợ.
Chỉ là, điều làm cho Chu Nguyên vẫn không hiểu, là tên kia tốn công tốn sức bố trí ra không gian huyết hồng đầy vòng xoáy này cũng chỉ vì tăng phúc thực lực của bộ tộc Nghiệt thú thôi sao? Bởi vì rõ ràng mức độ tăng phúc là có, nhưng lại không đến mức khó có thể tưởng tượng, công sức bỏ ra cùng kết quả thu được hoàn toàn không tương xứng.
Chẳng lẽ, bọn chúng vẫn còn mưu đồ khác?
- Chu Nguyên, huynh có thể tìm ra tên áo đen kia không? – Ngải Thanh lo lắng nói.
Thánh Văn trong đồng tử Chu Nguyên lại vận chuyển, hắn liếc nhìn xung quang một vòng, cuối cùng chậm rãi lắc đầu:
- Tên kia đã hoàn toàn mất đi bóng dáng, ta không thể tìm ra.
Nói tới đây, mức độ nguy hiểm của tên áo đen trong lòng Chu Nguyên lại cao lên thêm một cấp bậc. Chỉ từ việc có thể ẩn giấu được sự dò tìm của Phá Chướng Thánh Văn đã đủ thấy thực lực phi phàm của kẻ này. Nếu không phải lúc trước tên áo đen cần bố trí kết giới, nói không chừng Chu Nguyên còn không phát hiện được hắn.
- Xem ra cục diện lần này còn phiền phức hơn nhiều so với ta nghĩ… - Chu Nguyên lẩm bẩm một tiếng.
-------------------------
Trong lúc Chu Nguyên đang nói chuyện cùng Ngải Thanh, thì tình hình chiến đấu trên các chiến đài Tổ Hồn sơn lại càng thêm thảm liệt.
Số người thương vong bên Vạn Thú Thiên nhanh chóng tăng lên.
Khí huyết tính phóng lên tận trời.
Không chỉ chiến đài phía dưới, mà ngay cả trên các tòa chiến đài cho tuyển thủ hạt giống kia cũng xuất hiện biến cố.
Hai tên cường giả Vạn Thú Thiên có nội tình yếu nhất, bị cường giả bộ tộc Nghiệt thú tìm ra sơ hở phát ra hai đạo trùng kích khổng lồ, đánh bay hai thân ảnh ra khỏi chiến đài, thân thể văng ra kéo lê trên mặt Tổ Hồn sơn, không biết sống chết.
Hai vị Ngụy Pháp Vực thua cuộc khiến cho bên Vạn Thú Thiên không khỏi chấn động.
Cũng may bên Vạn Thú Thiên còn có cường giả Ngụy Pháp Vực còn chưa ra trận, lúc này lập tức động thủ lên đài.
Hai bên kịch đấu, không ngừng có cường giả Ngụy Pháp Vực bị trọng thương bị loại.
Mức độ khốc liệt của chiến đấu khiến cho ngay cả người đứng xem như Chu Nguyên cũng không khỏi giật giật mí mắt. Bộ tộc Nghiệt thú cùng bộ tộc Nguyên thú không hổ là tử địch, vừa động thủ thì ắt là cục diện ngươi chết ta sống…
Cũng may bên phía Thôn Thôn vẫn còn ổn định, mặc dù đối thủ được tăng cường, nhưng cũng chỉ là cho nó gặp phải chút phiền toái mà thôi, không tạo ra được uy hiếp quá lớn.
Nhưng thật ra nhìn từ một góc độ khác, kẻ địch của thể ngăn cản được Thôn Thôn, cũng là một tin tức xấu cho bên Vạn Thú Thiên.
- Toàn bộ Ngụy Pháp Vực của bên Vạn Thú Thiên đã lên đài rồi…
Chu Nguyên nhìn khắp chung quanh, từng tòa chiến đài cho tuyển thủ hạt giống như từng cối xay thịt, số lượng cường giả Ngụy Pháp Vực của hai bên được đưa vào bên trong, không ngừng bị hao mòn.
Bây giờ Vạn Thú Thiên đã không còn dư thừa cường giả Ngụy Pháp Vực, nếu lại có người ngã xuống, vậy liền đến phiên Nguyên Anh viên mãn lên đài.
Mà có lẽ sẽ rất nhanh thôi…
Oanh!
Ngay tại lúc trong lòng nghĩ như vậy, trên một tòa chiến đài cho tuyển thủ hạt giống, nguyên khí kinh khủng đột nhiên bộc phát, hư không chấn động.
Ngay sau đó, một tên cường giả Ngụy Pháp Vực của Vạn Thú Thiên bị đánh trọng thương, bay ra khỏi chiến đài.
Vạn Thú Thiên lập tức bạo động, ánh mắt ai nấy hiện lên vẻ lo âu.
Bởi vì bên này bọn hắn đã không còn dư lại cường giả Ngụy Pháp Vực nào nữa.
Từng ánh mắt bắt đầu di chuyển, nhìn về phía một tòa chiến đài ở gần sát phía dưới các chiến đài cho tuyển thủ hạt giống. Ở nơi đó là chiến đài của Ngải Chích, hắn đã liên tiếp đánh bại mấy tên Nguyên Anh viên mãn của bộ tộc Nghiệt thú, thực lực mà hắn thể hiện ra cũng không thẹn với danh hiệu Nguyên Anh mạnh nhất Vạn Thú Thiên của mình.
Bây giờ, Ngụy Pháp Vực đã bị đánh bại hết, chỉ có cường giả Nguyên Anh viên mãn lên đài.
Cũng may là giữa Nguyên Anh viên mãn và Ngụy Pháp Vực không có sự chênh lệch quá nhiều về mặt số lượng nguyên khí. Ngụy Pháp Vực chỉ có ưu thế hơn là có thêm một phần Pháp Vực không hoàn chỉnh thôi…
- Ngải Chích!
- Ngải Chích!
Từ trong đội ngũ Vạn Thú Thiên lập tức vang lên từng tiếp rống, rất nhiều ánh mắt chờ đợi, tôn sùng đều nhìn về phía Ngải Chích.
Khương Hồng Anh cũng đang nhìn thân ảnh Ngải Chích, trong đôi mắt đẹp hiện lên dị sắc. Cô ta cũng từng được gia tộc nhắc nhở về chuyện thông gia của mình với Ngải Chích của Linh Phượng tộc. Nhưng bởi vì trước giời cô ta vốn tính kiêu ngạo, nên cũng không có cảm giác gì với Ngải Chích.
Bây giờ thấy phong thái Ngải Chích đứng sừng sững nơi chiến đài kia, được vạn chúng gọi tên mà vẫn ung dung không vội, cô ta đột nhiên cảm thấy tên này thật có phong thái của người lãnh tụ.
Khương Hồng Anh lại liếc mắt nhìn qua bóng người lẻ loi đứng ngoài Tổ Hồn sơn kia, âm thầm nghĩ, mặc dù Chu Nguyên ngươi lợi hại, nhưng sợ rằng hôm nay tất cả hào quang là dành cho Ngải Chích.
Đứng trước mặt hắn, ngươi sẽ trở nên ảm đạm vô quang.
Dưới đông đảo ánh mắt hội tụ kia, Ngải Chích cũng ngẩng đầu nhìn về phía tòa chiến đài cho tuyển thủ hạt giống trống chỗ kia, trong mắt hiện lên cuồng nhiệt cùng tham lam.
Chỉ cần hôm nay hắn lên đài chiến đấu, chiếm cứ được một tòa chiến đài cho tuyển thủ hạt giống, vậy danh vọng của Ngải Chích hắn trong Vạn Thú Thiên sẽ đạt tới một độ cao không tưởng tượng được. Đến lcus đó, hắn cũng sẽ được cao tầng trong tộc coi trọng, có hi vọng lên Pháp Vực!
- Cuối cùng cũng đến phiên ta…
Ngải Chích mỉm cười, ánh mắt đảo qua thân ảnh Chu Nguyên bên ngoài núi, khóe miệng nổi lên nụ cười nghiền ngẫm.
Cứ đứng ở đó mà xem đi, ta sẽ để cho ngươi biết, nhân vật chính của hôm nay là Ngải Chích của Linh Phượng tộc, mà không phải là một tên Chu Nguyên người ngoài đến từ Thiên Uyên Vực!