Oanh!
Dưới rất nhiều ánh mắt mong chờ ấy, thân ảnh Ngải Chích phóng lên tận trời, cuối cùng rơi vào trên tòa chiến đài cho tuyển thủ hạt giống kia.
Từ trên chiến đài, một thân ảnh cường tráng với ánh mắt đầy sát khí bắn tới.
Kẻ này tên là Phạm Phong, là cường giả Ngụy Pháp Vực của bộ tộc Nghiệt thú. Trước đấy, hắn mượn nhờ sự trợ giúp của khí hung sát, trực tiếp đánh bại một tên Ngụy Pháp Vực phía bên Vạn Thú Thiên.
- Vạn Thú Thiên không còn ai nữa à mà lại để một tên Nguyên Anh cảnh viên mãn lên đài thế này? – Phạm Phong nhếch miệng cười, khí thế quanh thân bừng bừng phấn chấn, cực kì kinh người.
Ngải Chích hờ hững nhìn tên cường giả Ngụy Pháp Vực của bộ tộc Nghiệt thú này, không nói nhảm nhiều lời, chỉ bước ra một bước.
Oanh!
Trong chớp mắt ấy, một luồng nguyên khí mênh mông bàng bạc như gió bão tràn ra từ cơ thể hắn, mức độ mạnh mẽ của nguyên khí khiến cho ngay cả tinh hà cũng chấn động.
Vô số ánh mắt bắn tới đều không khỏi chấn kinh.
Bởi vì chỉ từ nội tình nguyên khí mà Ngải Chích thể hiện ra, thì hắn đã đạt đến mức độ 120 tỷ!
Đây quả là đáng sợ!
Phải biết, dù là tên Phạm Phong kia, thì lúc trước cũng mới chỉ có nội tình 125 tỷ nguyên khí thôi!
Nói cách khác, nếu chỉ bàn về nội tình nguyên khí thì Ngải Chích đã không hề kém cạnh so với tên Phạm Phong có tu vi Ngụy Pháp Vực này.
Ở bên ngoài Tổ Hồn sơn, Chu Nguyên thấy cảnh này, hơi gật đầu. Tuy rằng tên Ngải Chích này rất làm người ta chán ghét, nhưng không thể phủ nhận thực lực của hắn là rất mạnh, không hổ danh là người mạnh nhất trong phẩm cấp thứ bảy của Vạn Thú Thiên.
Sau khi trải qua cơ duyên ở Tổ Hồn Thụ, bây giờ nội tình nguyên khí của Chu Nguyên ở mức hớn 110 tỷ nguyên khí một chút, còn thấp hơn so với Ngải Chích. Đương nhiên, đây chỉ là nội tình nguyên khí đơn thuần, còn nếu sử dụng thêm các loại bí pháp, lực lượng thân thể, lực lượng thần hồn, thì sức chiến đấu của hắn còn phải cao lên thêm một cấp độ nữa.
- Chu Nguyên, liệu Ngải Chích có thể đối phó với tên Ngụy Pháp Vực của bộ tộc Nghiệt thú kia không? – Ở một bên, Ngải Thanh lo lắng hỏi. Mặc dù bản thân nàng cũng có ý kiến với thái độ xử sự của Ngải Chích, nhưng bát kể thế nào, cục diện bây giờ đã quan hệ đến danh dự của toàn bộ Vạn Thú Thiên. Nếu quả thật để cho bộ tộc Nghiệt thú giành được thắng lợi ở chỗ này, vậy sợ rằng toàn bộ bộ tộc Nguyên thú của Vạn Thú Thiên sẽ trở thành trò cười cho Chư Thiên.
Chu Nguyên cụp mắt xuống, thản nhiên nói:
- Tên Ngụy Pháp Vực kia của bộ tộc Nghiệt thú cũng không mạnh lắm, điểm phiền phức duy nhất là cái Ngụy Pháp Vực kia của hắn. Nhưng nhìn Ngải Chích tự tin như thế, hẳn là có biện pháp giải quyết.
Ngải Thanh nghe vậy không khỏi thở dài một hơi. Nếu đúng là thế, xem ra phần thắng của Ngải Chích là rất lớn.
Chu Nguyên lại không tỏ ý kiến, bởi vì hắn biết, điểm mấu chốt của cục diện hôm nay không phải ở chỗ Ngải Chích có thắng được hay không. Thế nên kết quả trận đấu của Ngải Chích có là thế nào cũng không quan trọng.
Ngoại trừ nơi đây, ở các chiến đài cho tuyển thủ hạt giống khác, thế lực Vạn Thú Thiên đã dần bị ép vào hạ phong, sự trợ giúp của khí hung sát làm cho bộ tộc Nghiệt thú chiếm được ưu thế rất lớn.
------------------------------
Uy áp nguyên khí kinh người phát ra, khuôn mặt vốn dữ tợn của tên Phạm Phong kia cũng trở nên ngưng trọng hơn một chút.
- Xem ra là ta coi thường ngươi!
Phạm Phong chậm rãi nói. Với nội tình nguyên khí như thế này thì hoàn toàn có thể tạo thành uy hiếp cho hắn. Mà điều là cho Phạm Phong hâm mộ ghen tị nhất là, lúc này Ngải Chích mới chỉ là Nguyên Anh viên mãn. Với nội tình thế này, một khi mở ra được Ngụy Pháp Vực, vậy thực lực sẽ cao hơn hắn rất nhiều.
Nghĩ đến đây, sát ý trong lòng Phạm Phong lại mạnh hơn mấy phần.
Nếu có thể chém giết Ngải Chích ở chỗ này, không thể nghi ngờ là tộc Linh Phượng sẽ mất đi một tên cường giả Pháp Vực trong tương lai!
- Tiềm lực rất tốt, nhưng tiếc là có chút ngu xuẩn. Mặc kệ tương lai ngươi mạnh mẽ thế nào, nhưng hiện tại ngươi không phải là đối thủ của ta!
Phạm Phong đột nhiên há miệng phun một cái.
Vù vù!
Chỉ thấy có từng luồng hắc phong lao ra, hắc phong ẩn chứa vô số tiếng rít đủ để chấn vỡ thần hồn, quấn về phía Ngải Chích.
Nơi hắc phong lướt qua, hư không đều bị ăn mòn, thủng trăm ngàn lỗ.
Ánh mắt Ngải Chích trở nên trầm ngưng, bàn tay nắm một cái, có từng cây linh vũ hoa mỹ ngưng tụ thành, cuối cùng hóa thành một cây Ngũ Thải Vũ Phiến.
Vũ phiến phẩy một cái, chirt hấy một luồng quang diễm lộng lẫy bàng bạc lao ra, khiến cho nhiệt độ giữa thiên địa lên cao trong nháy mắt, thiêu đốt cả hư không.
Vặn vẹo, vỡ nát.
Quang diễm lộng lẫy va chạm cùng hắc phong, phát ra âm thanh chói tai, hai luồng lực lượng giằng co, cuối cùng đồng thời hóa thành hư vô.
Một làn sóng xung kích lan tràn ra, ma sát với không khí tạo ra từng tiếng nổ chói tai.
- Đây chính là lực lượng của Ngụy Pháp Vực à? Cũng đâu phải là rất mạnh?! – Ngải Chích cười một tiếng đầy kiệt ngọa, nói to.
Nếu chỉ là dùng nguyên khí thuần túy đụng nhau, thì có lẽ đối phương sẽ mạnh hơn hắn một chút, nhưng cũng chỉ mạnh hơn hữu hạn mà thôi. Mà hắn lại là thiên kiêu đỉnh tiêm của tộc Linh Phượng, mặc kệ là công pháp nguyên khí hay huyết mạch tự thân đều cao cấp hơn nhiều so với tên Phạm Phong này.
- Thứ không biết chết sống!
Trong mắt Phạm Phong hiện lên sát ý thật sâu, sau một khắc, hắn bước ra một bước, nghiêm nghị nói:
- Hắc Phong Thực Cốt Pháp Vực!
Ù ù!
Chỉ thấy có một vòng Pháp Vực màu đen lan tràn ra, bán kính chừng hơn ngàn trượng, ở trong đó có hắc phong vô biên đang gào thét, làm cho người ta nhìn mà phát khiếp.
Pháp Vực lan tràn, trực tiếp bao phủ Ngải Chích vốn không từng tránh né vào bên trong.
- Đã tiến vào Pháp Vực của ta thì ngươi còn đường sống nào nữa?! – Phạm Phong nở nụ cười dữ tợn, sau một khắc, vô biên vô tận hắc phong lao về phía Ngải Chích.
Những nơi hắc phong lướt qua, ngay cả nguyên khí đều bị ăn mòn, tiêu hóa.
Quanh thân Ngải Chích hiện lên nguyên khí quang diễm lộng lẫy, chống cự sự ăn mòn của hắc phong.
Khuôn mặt hắn cũng lộ vẻ ngưng trọng, tuy rằng bản thân đã chuẩn bị từ sớm, nhưng chỉ khi nhập Pháp Vực, mới cảm giác được áp lực lớn lao kia.
- Chỉ là Pháp Vực chưa đến 2000 trượng liền đã khiến ta phải áp lực thế này… - Trong lòng Ngải Chích không khỏi cảm thán, nếu đối mặt với những Ngụy Pháp Vực càng mạnh như Ngải Đoàn Tử, sợ là hắn khó có thể chống được.
Nhưng điều này cũng làm cho sự chờ mong trong lòng Ngải Chích càng thêm mãnh liệt. Chỉ cần hắn cũng đoạt được hạt giống Pháp Vực, vậy liền có thể bước vào cấp độ Ngụy Pháp Vực ước mơ tha thiết kia.
- Thế nên, không một ai có thể ngăn cản ta lấy được hạt giống Pháp Vực!
Ánh mắt lạnh lẽo của Ngải Chích khóa chặt thân ảnh Phạm Phong, hai tay kết ấn pháp, chỉ thấy từng luồng quang diễm hóa mỹ lan tràn ra khỏi cơ thể hắn.