Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1419 - Chương 1418: Chiến Ngụy Pháp Vực.

Chưa xác định
Chương 1418: Chiến Ngụy Pháp Vực.

Khi thân ảnh Chu Nguyên rơi vào trên tòa chiến đài cho tuyển thủ hạt giống kia, thì hắn có thể cảm nhận được thiên địa như trở nên càng cao càng xa hơn, đó là do không gian đang bị kéo duỗi.

Chiến đài nhìn như không hơn ngàn trượng, nhưng thực tế không gian trong đó lại đủ để tiếp nhận ảnh hưởng từ trận chiến của hai vị Pháp Vực.

Ngay ở phía nơi xa, Xi Bắc hơi kinh ngạc nhìn chằm chằm Chu Nguyên, sau một lúc lâu, khóe môi mới nở ra nụ cười nghiền ngẫm.

- Vậy mà… thật dám đi lên. – Xi Bắc không nhịn được cười, quả là món quà đưa tới cửa.

Mặc dù hắn biết thanh danh của Chu Nguyên đang rất nổi trong Chư Thiên, nhưng đó cũng không phải là lý do để một kẻ chỉ mới có tu vi Đại Nguyên Anh lại dám bước chân vào tranh đấu giữa các Ngụy Pháp Vực như bọn hắn.

- Bộ dáng của ngươi làm cho ta tưởng mình bước nhầm lên chiến đài cho các vị Thánh Giả nữa cơ. – Chu Nguyên cười cười, nói.

Xi Bắc lắc đầu nói:

- Miệng lưỡi sắc bén đấy, nhưng tiếc là không có tác dụng gì.

Xi Bắc duỗi ra đầu ngón tay khô héo, nhìn Chu Nguyên, nói:

- Cái đầu của ngươi sẽ trở thành lễ vật giúp ta tiến lên địa vị cao hơn trong Thánh tộc.

Oanh!

Tiếng nói vừa dứt, Xi Bắc lại lười nói thêm, một luồng nguyên khí kinh khủng trực tiếp tràn ra từ trên cơ thể hắn.

Nguyên khí kia cuồn cuộn che khuất cả bầu trời, khiến cho hư không vỡ nát.

Uy vô biên vô tận tràn ra, dù là người ở bên ngoài chiến đài cũng có thể cảm nhận được.

Dưới lực đè ép mạnh mẽ đó, thân thể Chu Nguyên như bị đè dưới núi non, ánh mắt hắn không khỏi lộ vẻ ngưng trọng. Nội tình nguyên khí bộc phát ra từ người Xi Bắc đã đạt tới cấp độ 140 tỷ!

- Quả là khó giải quyết.

Thảo nào ngay cả Ngải Chích cũng không dám giao đấu cùng tên Xi Bắc này. Chênh lệch giữa hai bên quá lớn, dù đi lên cũng là tặng đầu người mà thôi.

Chu Nguyên bước ra một bước, trong Thần Phủ, Nguyên Anh đã cao tới bảy tấc ngồi xếp bằng, từng dòng lũ nguyên khí phun trào.

Nguyên khí màu bạch kim che khuất bầu trời, nhưng cường độ lại kém hơn nhiều so với Xi Bắc.

Với nội tình nguyên khí hiện tại của Chu Nguyên, dù đã được Tổ Hồn Linh Trì tẩy lễ, thì cũng mới chỉ đạt tới 110 tỷ mà thôi.

Tức là nội tình của Chu Nguyên thua kém tới 30 tỷ nguyên khí so với Xi Bắc.

Nếu đổi lại là cường giả Nguyên Anh bình thường, sợ rằng đã sơm tuyệt vọng trước sự chênh lệch này, cúi đầu nhận thua.

- Chỉ có tí tẹp nội tình như thế mà cũng dám lên đây? Ngươi còn chẳng bằng tên phế vật Linh Phượng tộc kia nữa. – Xi Bắc cười cười.

Chu Nguyên không để ý tới hắn, hai tay khép lại.

- Tấn Thăng!

- Địa Thánh Văn!

Hai bí pháp được khởi động, mặt đất chấn động, nguyên khí trong cơ thể Chu Nguyên liên tục tăng lên, chỉ qua mấy tức đã đạt tới 120 tỷ.

Xi Bắc thấy thế, hai mắt hơi híp lại, nói:

- Lại còn có bí pháp tăng trưởng nội tình nữa à. Xem ra trên thân ngươi có không ít thứ tốt đây.

Đến cấp độ cao như bọn hắn, thì bí pháp tăng phúc bình thường đã không còn tạo ra quá nhiều tác dụng nữa. Chỉ có bí bảo thánh vật chân chính mới có hữu dụng, nhưng đừng nói là bọn hắn, ngay cả cường giả Pháp Vực cũng cực kì ít có bảo vật cỡ này,

Mà bây giờ Chu Nguyên lại có thể khởi động tới 2 đạo bí pháp tăng phúc, thật sự để người ta ghen tị.

- Nhưng tiếc là cũng không có tác dụng gì.

Xi Bắc cười nhạt một tiếng, sau một khắc, bàn tay hắn nâng lên, vỗ nhẹ xuống.

Oanh!

Một chưởng đập xuống, hư không trên đầu Chu Nguyên lập tức vỡ vụn, từ tỏng đó trồi ra một bàn tay bạch cốt khổng lồ, lôi cuốn theo nguyên khí xám trắng, với uy thế hủy diệt, đập vào chỗ Chu Nguyên.

Trong khoảnh khắc ấy, ngay cả hư không cũng sụp đổ ra vô số mảnh vỡ.

Uy áp khủng bố hạ xuống làm cho sắc mặt Chu Nguyên không khỏi nghiêm túc, hắn ngửa mặt trên trời, hít sâu một hơi, trên da dẻ dần có đường vân xích hồng lan tràn ra, một luồng nhiệt độ kinh khủng tràn ra từ hơi thở của hắn, ngay cả không khí cũng bị thiêu đốt lên, mặt đất dưới chân thì bắt đầu háo thành dung nham.

- Đại Viêm Ma!

Một tiếng quát trầm thấp vang lên, thân thể Chu Nguyên bắt đầu phình to, trong nháy mắt đã hóa thành một bóng ma toàn thân đầy nham tương.

Thân thể bóng ma cao lớn, từng đường xích văn uốn lượn trên thân, cuối cùng hội tụ lại vị trí lồng ngực của xíc ma, ngưng tụ thành một con ma nhãn do nham tương biến thành.

Ma nhãn đỏ như máu, ở sâu trong như ẩn chứa cả một thế giới dung nham.

Sau khi được Tổ Hồn Linh Trì tẩy lễ, không chỉ nội tình nguyên khí của Chu Nguyên tăng lên, mà ngay cả sức mạnh thần hồn cùng thân thể của hắn cũng có sự tiến bộ vượt bậc.

Mà Đại Viêm Ma, cũng đã bước vào cảnh giới đại thành.

Đại Viêm Ma là một một Tiểu Thánh Thuật đỉnh tiêm, chuyên ty thân thể. Tuy bàn về đẳng cấp thì khoogn so được với Thánh Nguyên thuật chân chính, nhưng một khi tu đến đại thành, lại phối hợp với Thánh Lưu Ly Chi Khu của Chu Nguyên, thỉ có thể bộc phát ra uy năng khổng lồ.

- Đại Viêm Ma, Viêm Đồng Giới!

Một tiếng gầm nhẹ vang lên, chỉ thấy từ trong ma nhãn nơi lồng ngực của bóng ma kia đột nhiên tỏa ra ngàn vạn tia xích quang.

Xích quang quét qua bàn tay bạch cốt khổng lồ phái trên…

Chỉ thấy bàn tay bạch cốt hóa thành một chùm sáng trắng, bị trực tiếp kéo vào trong Nham Tương Ma Nhãn, từ trong ma nhãn có âm thanh rung động kịch liệt truyền ra, tự như có va chạm kinh thiên đang nổ ra.

Nhưng va chạm chí kéo dài mười mấy hơi thở, liền dần ngừng lại.

Rất nhiều người đều nhìn thấy có khói xám trắng bốc lên, mà bàn tay bạch cốt khổng lồ thì trực tiếp bị tiêu diệt.

- Thú vị đấy, lại có thể luyện huyết khí toàn thân tới mức độ này cơ à! – Xi Bắc không khỏi kinh ngạc, hắn có thể cảm nhận được, nham tương cùng sức nóng tỏa ra từ bóng ma này là do huyết khí của Chu Nguyên biến thành, chỉ có người có tạo nghệ cực cao về tu luyện thân thể mới có thể làm được.

Oanh!

Đột nhiên, từ trong ma nhãn nơi lồng ngực của bóng ma kia phun ra từng dòng lũ nham tương, che trời lấp đất bay về phía Xi Bắc, tựa như sao băng rơi, muốn càn quét cả thiên khung.

Thế công bàng bạc.

Xi Bắc nhìn cảnh này, chỉ cười nhạt một tiếng, hai tay chậm rãi mở ra.

Oanh!

Một đạo Pháp Vực màu xám trắng lấy Xi Bắc làm trung tâm lan tràn ra, bán kính lên tới 2500 trượng!

Mà âm thanh đạm mạc của Xi Bắc cũng vang lên.

- Đây là Pháp Vực của ta, Vạn Cốt Pháp Vực!

Ông!

Tiếng nói của hắn vừa dứt, chỉ thấy từ trong hư không có vô số bạch cốt hiển hiện, nhanh chóng kết nối, tạo thành một vách tường xương cốt khổng lồ.

Ầm ầm!

Vô số dòng lũ nham tương tràn đến, nhưng lại bị vách tường bạch cốt chặn lại, không thể phá hủy chút nào.

- Chu Nguyên, đừng chơi mấy chiêu lòe loẹt thế này…

- Để ta giết chêt ngươi sớm một chút đi!

Xi Bắc duỗi ra bàn tay như bạch cốt, hướng về phía bóng ma nham tương do Chu Nguyên biến thành, năm ngón tay hơi khum lại.

Hư không vỡ nát, vô số bạch cốt toát ra, quấn quanh trên bóng ma nham tương, tựa như những cây dây leo màu trắng, dù nham tương có nhiệt độ cực cao cũng không thể đốt cháy chúng.

- Cốt Thần Chi Ác!

Tiếng nói đạm mạc của Xi Bắc vang lên, từng cây dây leo bạch cốt cũng đột nhiên khép lại.

Oanh!

Hư không nơi đó trực tiếp sụp đổ, tạo thành một cái lỗ đen to lớn.

Dây leo bạch cốt dần co lại, chỉ thấy bóng ma nham tương kia trực tiếp sụp đổ, phun ra đầy trời nham tương… vô số người không khỏi chấn kinh…

Bình Luận (0)
Comment