Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1421 - Chương 1420: Thiên Tru Giản

Chưa xác định
Chương 1420: Thiên Tru Giản

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực

Dịch: Khiêm

--------------------

Trong khoảnh khắc khi âm thanh nho nhỏ vang lên từ trong quan tài kia truyền ra, đồng tử Xi Bắc đột nhiên co lại, trong chớp mắt tiếp theo, hắn lập tức khởi động lực lượng bạch cốt quan, muốn luyện hóa Chu Nguyên thành huyết thủy.

Ông!

Trên quan tài bạch cốt, huyết quang càng thêm sáng ngời.

- Thiên Tru…

Nhưng cũng chính lúc này, một âm thanh rất nhỏ vang lên, ngay sau đó, Xi Bắc chỉ cảm thấy khiếp sợ, bởi vì hắn cảm giác được có một luồng lực lượng đang tràn ra từ trong quan tài.

Loại lực lượng này có ba động cực kì quen thuộc… Rõ ràng là lực lượng Pháp Vực!

- Làm sao có thể?! Làm sao hắn lại có được lực lượng Pháp Vực?! – Giờ khắc này, trên mặt Xi Bắc tràn đầy vẻ khó có thể tin.

Rõ ràng thực lực của Chu Nguyên mới chỉ là Đại Nguyên Anh cảnh, còn cách một cảnh giới nữa mới tới Ngụy Pháp Vực, làm sao giờ hắn đã có lực lượng Pháp Vực rồi?

Răng rắc?

Nhưng mặc kệ hắn chấn kinh cỡ nào, lực lượng đang phun trào trong quan tài bạch cốt vẫn đang lan tràn, khiến cho trên thân quan tài bắt đầu xuất hiện vết rạn, nhanh chóng lan tràn ra.

Vẻ mặt Xi Bắc cực kì âm trầm, chợt kết ấn, kéo mạnh một phát về phía hư không.

Ầm ầm!

Chỉ thấy Pháp Vực xám trắng bắt đầu rung động kịch liệt, vô biên vô tận khí xám trắng bắt đầu tràn vào quan tài màu đỏ tươi.

Khí xám trắng rơi vào trên cốt quan, tạo thảnh rất nhiều vết tích, mỗi một vết tích là một lực lượng kinh người.

Mà khi những vết tích này xuất hiện, cốt quan vốn sắp sửa vỡ nát kia dần ổn định lại.

Làm xong, Xi Bắc cũng không dừng tay, ánh mắt lại càng trở nên âm u.

- Nếu đã rơi vào tay ta, làm sao lại để ngươi chạy mất được?!

Chỉ thấy đầu ngón tay khô gầy kia của Xi Bắc trực tiếp xoẹt qua thân thể, cắt xuống từng mảnh huyết nhục.

- Phốc!

Hắn lại phun ra mấy ngụm tinh huyết, rơi vào trên huyết nhục, huyết nhục lập tức nhúc nhích, biến thành chín tấm bùa máu.

Lá bùa máu bay xuống, dán vào trên cốt quan.

Lá bừa vừa dán lên, hết thảy động tĩnh lập tức yên tĩnh lại, tựa như đồ vật bên trong đã bị trấn áp hoàn toàn.

Sắc mặt vốn trắng bệch của Xi Bắc nay càng thêm xám trắng, hô hấp cũng trở nên thô to lên. Hiển nhiên, thi triển những thủ đoạn này cũng khiến hắn tiêu hao rất lớn.

- Chu Nguyên, ép ta phải lấy huyết nhục làm phù, ngươi đã không tệ rồi.

- Đến đây thì ngươi cũng không cần vùng vẫy nữa, lực lượng cốt quan đã bị ta điều động đến cực hạn, chỉ cần qua ba mươi hơi thở nữa, ngươi liền sẽ hóa thành huyết thủy.

- Hôm nay chính là ngày chết của ngươi!

m thanh Xi Bắc lúc này tỏa ra sát ý nồng đậm đến cực hạn.

Sắc mặt rất nhiều cường giả Vạn Thú Thiên đang quan sát cuộc chiến cũng trở nên khó coi.

Vừa nhìn động tĩnh lúc trước còn tưởng là Chu Nguyên sắp sửa thoát khốn mà ra, ai ngờ Xi Bắc càng cao tay hơn, mạnh mẽ trấn áp cho Chu Nguyên yên tĩnh lại.

Hơn nữa nhìn tình hình này, sợ là lần này Chu Nguyên khó có thể thoát được nữa.

Một khi bị vây trong cốt quan, tất nhiên sẽ bị hóa thành máu đen, triệt để mất mạng.

Không ít cường giả Vạn Thú Thiên không khỏi thở dài trong lòng. Xem ra, ngay cả người đã từng sáng tạo kì tích ở Cổ Nguyên Thiên kia, hôm nay cũng khó có thể lật bàn…

Chỗ chiến đài của Ngải Đoàn Tử, nàng vẫn luôn để lại một phần tinh thần chú ý chiến cuộc chỗ Chu Nguyên. Mà khi nàng thấy Chu Nguyên bị nhốt lại trong cốt quan, thì lông mày không khỏi nhăn lại.

Dù sao Chu Nguyên cũng là vì Vạn Thú Thiên mà lên trận, nếu thật sự để hắn thiệt mạng ở nơi này, vậy thanh danh Vạn Thú Thiên cũng bị ảnh hưởng nặng nề.

Người Thiên Vực khác sẽ không cần biết tình hình thực tế thế nào, chỉ cho người Vạn Thú Thiên vô năng.

Mà lại, quan hệ giữa Chu Nguyên và Thôn Thôn rất gần gũi, nếu hắn xảy ra chuyện, sợ rằng Thôn Thôn sẽ điên cuồng mất khống chế.

Nghĩ tới đây, Ngải Đoàn Tử thầm hạ quyết tâm, nếu thật Chu Nguyên không thể thoát khốn, vậy nàng chỉ có thể ra tay.

Mặc dù làm như vậy, tòa chiến đài cho tuyển thủ hạt giống nơi đây sẽ bị Xi Uyên chiếm lấy. Nhưng Chu Nguyên ngã xuống gây ra hậu quả quá lớn, nàng không thể để nó xảy ra được.

Trong lúc ánh mắt các nơi đều dồn về phía chiến đài chỗ Chu Nguyên, thì ở trong quan tài bạch cốt kia, vẻ mặt của Chu Nguyên cũng trở nên cực kì ngưng trọng.

Hắn có thể cảm nhận được một luồng lực lượng kinh khủng đang điên cuồng lao tới, lực lượng này làm cho hắn ngửi được hương vị của tử vong.

Giờ này khắc này, hắn đã rơi vào trong hiểm cảnh.

Ở quanh thân hắn có lực lượng Pháp Vực đang cuộn tròa, chống cự khí xám trắng kia không ngừng ăn mòn, đó là lực lượng đến từ Thánh Văn Thiên Tru.

“Lực lượng Pháp Vực quả là lợi hại!”

Chu Nguyên cảm thán trong lòng, đây cũng là lần thứ nhất hắn đối đầu với đối thủ có được lực lượng Pháp Vực. Mặc dù đây mới chỉ là Ngụy Pháp Vực, nhưng vẫn đủ để khiến cho hắn gặp phải phiền phức không nhỏ.

Có thể thấy được lực lượng Pháp Vực huyền diệu cỡ nào, điều này cũng làm cho Chu Nguyên càng thêm chờ mong ngày sau mở ra được Pháp Vực.

Ánh mắt Chu Nguyên nhìn quanh bốn phía, bây giờ tòa cốt quan này chính là do Pháp Vực của Xi Bắc diễn hóa mà thành, nếu muốn phá được, thì chỉ có hai cách. Một là dùng lực lượng tuyệt đối mạnh mẽ phá hủy, nhưng đây rõ ràng là không khả thi. Vì bản thân Chu Nguyên là ở vào thế yếu khi so sánh về nội tình nguyên khí.

Nếu đã vậy, vậy chỉ còn có cách thứ hai, đó là lấy lực lượng Pháp Vực phá đi.

Nhưng nếu chỉ là cấp độ của Thánh Văn Thiên Tru như trước kia, thì độ khó để phá vỡ cốt quan là không nhỏ…

Cũng may là bây giờ thực lực hắn tăng lên, Thánh Văn Thiên Tru cũng càng thêm huyền diệu.

Chu Nguyên chậm rãi giơ tay lên, trong lòng bàn tay có một đạo phù văn thần bí như ẩn như hiện.

Vẻ mặt Chu Nguyên bình tĩnh, Nguyên Anh trong Thần Phủ điều động tất cả nội tình nguyên khí, chảy xuôi theo kinh mạch, tụ hợp vào phù văn Thiên Tru trong lòng bàn tay.

Giữa mi tâm, thần hồn ngồi xếp bằng cũng đem lực lượng thần hồn của Hóa cảnh hậu kỳ tràn ra.

Trên cánh tay, huyết nhục bắt đầu nứt ra, dường như có lực lượng không thể kiềm chế nào đó đang cố thoát ra, nhưng Chu Nguyên lại gầm nhẹ một tiếng, khởi động Thánh Lưu Ly Chi Khu, gắt gao nắm Văn trong lòng bàn tay.

Lực lượng thân thể được điều động đến cực hạn.

Ông!

Toàn bộ lực lượng của Chu Nguyên tràn vào hướng lòng bàn tay, chỉ thấy Thánh Văn Thiên Tru ở nơi đó bắt đầu bộc phát ra hào quang sáng chói.

Tựa như có một thế giới đang được sinh ra, ở trong đó ẩn chứa huyền diệu vô tận.

Nhưng hào quang càng chói mắt, cánh tay của Chu Nguyên lại càng khô héo.

Cuối cùng, khi máu tươi trên cánh tay hoàn toàn bị hút khô, thì hào quang sáng chói cũng thu lại.

Hào quang tan đi, bàn tay gầy guộc của Chu Nguyên như bắt lấy được vật gì, lôi nó ra từ trong hắc ám.

Đó là một thanh Huyền Hoàng Thiết Giản.

Thiết Giản như có lực lượng nặng nề vô biên, Chu Nguyên cầm lấy, cánh tay không ngừng run rẩy. hắn nhìn cây Huyền Hoàng Thiết Giản này, trong đôi mắt mệt mỏi ánh lên ý cười.

Sau đó, hắn nhìn về phía hắc ám, ở nơi đó có lực lượng kinh khủng đang ăn mòn tới, muốn thôn tính tiêu diệt hắn.

Chu Nguyên giơ cánh tay lên, quơ Huyền Hoàng Thiết Giản, vỗ mạnh xuống.

Một âm thanh nhỏ truyền ra:

- Thánh Văn Thiên Tru…

- Thiên Tru Giản!

----------------------------------

- Ba mươi hơi thở…

Ở bên ngoài quan tài bạch cốt, Xi Bắc mỉm cười, một nụ cười cực kì dữ tợn.

Thời gian đã đến.

- Chu Nguyên, cứ yên tâm chết đi, cái chết của ngươi sẽ là đòn bẩy cho danh vọng của Xi Bắc ta trong Thánh tộc đi lên.

Xi Bắc ngửa mặt lên trời cười ha hả, hai tay mở ra, đắc chí cực điểm.

Nơi Ngải Đoàn Tử, nguyên khí toàn thân nàng đột nhiên bộc phát, vừa định đạp không mà ra, thoát khỏi chiến đài này, tới cứu viện.

Nhưng ngay trong chớp mắt này…

Oanh!

Một âm thanh lớn đột nhiên vang lên, lại qua một hơi nữa, trên quan tài bạch cốt xuất hiện vô số vết rách.

Ầm!

Còn không đợi Xi Bắc kịp phản ứng, quan tài bạch cốt trực tiếp sụp đổ, từng lá bùa máu trên đo hóa thành bột phấn.

Vô số mảnh vỡ bay múa.

Một bóng người bay ra, tựa như quỷ mị xuất hiện trước mặt Xi Bắc - lúc này đã đang vô cùng khiếp sợ.

Khuôn mặt Chu Nguyên lạnh lùng, cánh tay khô héo nắm chặt Huyền Hoàng Thiết Giản, vừa xuất hiện liền đập về phía Xi Bắc.

Bình Luận (0)
Comment