Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1483 - Chương 1482: Tập Kích (2)

Chưa xác định
Chương 1482: Tập kích (2)

Thế là sau đó, hai người đều nâng cao cảnh giác, chỉ riêng tên Triệu Mục Thần kia thì lại chẳng để ý tới cái này, không ngừng móc ra đồ ăn ngon, dâng cho Thôn Thôn còn đang nằm nhoài trên đỉnh đầu Chu Nguyên.

Một kẻ đút ăn vui vẻ, một đứa thì thoải mái ăn, tựa như đây là đang đi du ngoạn, mà không phải là đi chiến đấu.

Gân xanh trên trán Chu Nguyên không ngừng tăng lên, mà đến khi một giọt dầu chiên vàng óng rơi vào trên mặt hắn, thì rốt cục hắn không còn nhịn được, nói:

- Hai người các ngươi chơi đủ chưa?!!

Thôn Thôn phồng miệng ngậm thức ăn, quơ quơ móng vuốt, có chút phàn nàn vì Chu Nguyên lại quấy rầy nó ăn.

- Về nhà ta liền nói cho Yêu Yêu, ngươi lại dám ăn đồ lạ của người khác cho, đến lúc đó phải bỏ đói ngươi mấy ngày liền! – Chu Nguyên uy hiếp.

Thôn Thôn mở to đôi thú đồng, nuốt hết tất cả đồ ăn vào trong bụng, tức giận gầm lên mấy tiếng phản đối.

Nhưng phản đối thì phản đối, nó cũng không còn dám ăn nữa, miễn cho tên khốn Chu Nguyên này thật đi mách lẻo.

Triệu Mục Thần thấy thể thì tức giận nói:

- Chu Nguyên, đừng quá đáng! Ngươi có tư cách gì mà không cho đại nhân Thôn Thôn ăn?!!

Chu Nguyên quay đầu, không thèm để ý tới kẻ hâm này.

Nhưng ngay lại lúc Triệu Mục Thần còn đang định tranh cãi tiếp, vẻ mặt Chu Nguyên lại đột nhiên biến đổi, hắn ngẩng đầu, nghiêm nghị nói:

- Cẩn thận!

Oanh!

m thanh hắn vừa dứt, hư không lại đột nhiên vỡ nát, bốn đạo thế công kinh khủng tựa như thiên tai ầm vang lao tới, mỗi một thế công đều mang theo lực lượng của cường giả Pháp Vực!

Thanh thế kinh người làm người run sợ.

Ầm ầm!

Trong chớp nhoáng ấy, khu vực bán kính vạn dặm bị san thành bình địa trong nháy mắt, mà nhóm người Chu Nguyên cũng bị bao phủ vào bên trong…

Sóng nguyên khí kinh khủng lan tràn khắp nơi, núi non trong phạm vi vạn dặm đều bị san thành bình địa, từ trên cao nhìn xuống, khói bụi tràn ngập, từng cái hố sâu hiển hiện.

Trên không trung đột nhiên vỡ ra vài khe hở.

Bốn bóng người hiện ra, ánh mắt nhìn từ trên cao xuống, tập trung vào mấy cái hố to phía dưới.

Bốn người đều tỏa ra khí tức vô cùng kinh khủng, ở tại mi tâm có được phù văn dựng thẳng, hơi hơi nhúc nhích, tựa như con mắt thứ ba.

Lại là bốn tên cường giả Pháp Vực của Thánh tộc!

Bốn tên Pháp Vực Thánh tộc hờ hững nhìn phía dưới, một người mở miệng nói:

- Hẳn là chết hết rồi à?

Một tên Pháp Vực khác gật đầu nói:

- Vốn không muốn ra tay, nhưng bọn hắn lại đến quá gần bí cảnh, vì để tránh cho có bất ngờ xảy ra, cũng chỉ có thể mạnh tay diệt sạch.

- Đợi lát nữa khôi phục lại địa hình một chút, sau đó quấy tan Hỗn Độn, chắc hẳn sẽ che giấu được tai mắt của Thánh Giả Chư Thiên, dù sao trước đó bọn hắn cũng bị lừa dối.

- Các ngươi có để ý không, trong đám người này có một khuôn mặt trông khá quen…

- Thật sao? Ta cũng không để ý lắm.

- Mặc kệ, bất kể là ai, nếu bốn người chúng ta đã ra tay, thì đều không còn đường sống…

Trong lúc bốn tên Pháp Vực Thánh tộc đang trò chuyện, khói bụi phía dưới đã tan đi, để lộ ra từng cái hố sâu phía dưới, mà đám người Chu Nguyên đã hoàn toàn biến mất, tựa như đã hóa thành bụi bặm.

Nhưng bốn tên cường giả Pháp Vực lại cực kì cẩn thận, không tùy tiện yên tâm, mà cùng vận chuyển cảm ứng, rà quét từng tấc đại địa, thậm chí ngay cả vùng đất dưới sâu cũng chưa từng bỏ qua.

Quá trình tìm kiếm kéo dài một lúc, bỗng nhiên có tên cường giả Pháp Vực biến sắc, nghiêm nghị nói:

- Không chết!

Oanh!

m thanh hắn vừa dứt, chỉ thấy mặt đất phía dưới đột nhiên nổ tung, một vòng lưu quang bắn mạnh mà ra với tốc độ không thể tưởng tượng được.

Nhìn kỹ lại, có thể thấy trong lưu quang lôi cuốn theo mấy bóng người, đúng là nhóm người Chu Nguyên.

Bốn tên cường giả Pháp Vực Thánh tộc thấy vậy thì không khỏi kinh sợ, ai mà ngờ được cả bốn người đều đích thân ra tay, lại không thể tiêu diệt được đám người mới chỉ Nguyên Anh cảnh này.

- Không được để cho bọn hắn trốn!

Bốn người đồng thời quát lên, trong giọng nói tràn đầu sát khí.

Ông!

Bốn tên Pháp Vực Thánh tộc đồng thời mở ra Pháp Vực, trong chớp mắt tiếp theo, có bốn chùm sáng bắn mạnh từ trong Pháp Vực ra, nếu nhìn cẩn thận thì sẽ thấy, trong mỗi chùm sáng đều ẩn chứa một bảo vật tỏa ra uy năng vô tận, đó là Pháp Vực chi bảo!

Xem ra tại thời khắc quan trọng, cả bốn tên Pháp Vực đều lựa chọn sử dụng vũ khí mạnh nhất.

Bốn đạo Pháp Vực chi bảo mang theo thế công kinh khủng lao tới, làm cho da đầu Chu Nguyên không khỏi run run. Hiển nhiên bốn tên Pháp Vực Thánh tộc này đều là những kẻ tinh nhuệ trong hàng ngũ Pháp Vực, với thực lực như thế, thì hắn chỉ có thể tạm đối chọi với một người, nhưng bây giờ bên địch lại có tới bốn người, dù cho bên hắn còn có Thôn Thôn, cũng khó có thể chống lại.

Đương nhiên, điều làm cho Chu Nguyên lo lắng nhất là, nếu nơi này đã có tới bốn tên Pháp Vực Thánh tộc, vậy liệu chăng còn có cả Thánh Giả Thánh tộc?!

Ở thời điểm nguy cấp thế này, hắn nào dám dây dưa cùng kẻ địch!

Bốn đạo Pháp Vực chi bảo lao nhanh tới từ đằng sau, với tốc độ như vậy thì đã khó có thể tránh né.

- Chu Nguyên, cẩn thận! – Võ Dao vội vàng nhắc nhở.

Ánh mắt Chu Nguyên chỉ kịp lấp lóe, bốn đạo Pháp Vực chi bảo đã ầm vang lao tới.

Triệu Mục Thần, Võ Dao, Tô Ấu Vi chỉ còn có thể cảm nhận được lực lượng hủy diệt cuồn cuộn đang giáng lâm, trong lòng hiện lên khí tức tử vong. Nhưng ngay tại lúc bọn hắn coi là bản thân hẳn phải chết, thân thể Chu Nguyên lại đột nhiên đổ sụp, hóa thành ngàn vạn tia sáng, quấn quanh thân bốn người, phá vỡ hư không, na di mà đi.

Bốn đạo Pháp Vực chi bảo đâm tới, lại chỉ kịp đánh tan một chút tia sáng thần hồn.

Tiếp theo đó, bốn tên cường giả Pháp Vực Thánh tộc hiện ra thân hình.

Bọn hắn nhìn qua nơi đám người Chu Nguyên biến mất, sắc mặt âm trần.

- Du thần cảnh…

- Tên này chỉ mang hóa thân thần hồn tới đây, mà bản thể thì ẩn giấu ở nơi nào đó, bây giờ thần hồn hắn na di mà về, chúng ta khó đuổi kịp.

Bốn tên cường giả Pháp Vực liếc nhau, đều cau mày, không ngờ tới kẻ này lại có thể cẩn thận như vậy. Phải biết thần hồn Du Thần cảnh có thể phiêu bạt chư thiên, tốc độ vô cùng nhanh, phiêu miểu vô hình, dù là cường giả Pháp Vực như bọn hắn cũng so không kịp.

Mà lại khi thần hồn rời khỏi thân thể phiêu du, lúc cần quay về có thể trực tiếp na di, tốc độ cực kì nhanh chóng, nếu không có sự chuẩn bị trước thì cực khó có thể ngăn cản.

- Làm sao bây giờ? – Một tên cường giả Pháp Vực cau mày nói.

Một tên khác khoát tay áo, nói:

- Cũng không cần lo lắng lắm. Dù cho phát hiện tung tích của chúng ta cũng không sao. Dù sao trước đây Thánh Giả Chư Thiên cũng đã đích thân tới đây điều tra mà cũng không phát hiện được gì. Bây giờ chúng ta quay về bí cảnh, phong tỏa vết nứt không gian ở nơi đây, chắc hẳn dù Thánh Giả Chư Thiên có lại đến điều tra, cũng khó có thể phát hiện ra điều gì.

Nghe kẻ kia nói vậy, ba người còn lại cũng dần tỉnh táo lại, cuối cùng không nói gì nữa, trực tiếp quay người biến mất vào hư không.

Bình Luận (0)
Comment