Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1498 - Chương 1497: Nguyên Hồn (1)

Chưa xác định
Chương 1497: Nguyên Hồn (1)

Lúc này Xích Lưu đang rất phẫn nộ, ánh mắt đẫm sát khí, làm cho nhiệt độ bốn phía đều giảm xuống, hiển nhiên, Chư Thiên để chừa cho hắn một tên đối thủ chỉ Du Thần cảnh làm cho hắn cảm thấy mình bị nhục nhã.

Mà cũng giống vậy, nhìn thấy Xích Lưu biểu lộ như vậy, Chu Nguyên cũng hơi khó chịu, cảm thấy thực lực của mình bị coi thường.

- Chẳng phải chỉ là hai năm biến mất thôi sao? Ta đã biến thành kẻ không ai thèm để ý rồi à? – Chu Nguyên hơi lắc đầu, có thể nói năm đó hắn gây ra không ít chuyện, thậm chí đã từng có một vị Cổ Thánh xếp hắn vào danh sách ắt phải chết của Thánh tộc, thế nhưng mới chỉ qua hai năm ngắn ngủi, liền không có ai để ý tới hắn…

Đột nhiên cảm thấy cảnh còn người mất.

Xích Lưu âm lãnh nhìn Chu Nguyên, ba động nguyên khí kinh khủng dần dâng tràn ra, khiến cho hư không chấn động, một luồng uy áp lao ra, tuôn hướng về phía Chu Nguyên, tựa như muốn đập vụn hắn.

Lực lượng uy áp kinh người khiến Chu Nguyên không khỏi ngưng mắt lại.

Sợ là nội tình nguyên khí của kẻ này không ít hơn 500 tỷ tinh thể nguyên khí.

Chu Nguyên hít sâu một hơi, trong Thần Phủ, Nguyên Anh tỏa sáng chói lọi, nguyên khí mênh mông bộc phát mà ra.

Ầm ầm!

Nguyên khí màu bạch kim phóng lên tận trời.

Mà khi nguyên khí của Chu Nguyên bộc phất, sắc mặt Xích Lưu cũng không khỏi biến đổi, kinh ngạc nhìn hắn:

- Nội tình này… phải hơn 300 tỷ?

Nội tình 300 tỷ không thể dọa được Xích Lưu, hắn chỉ kinh ngạc là nội tình này lại có ở một tên mới chỉ cảnh giới Nguyên Anh… Điều này thật khó có thể tưởng tượng.

- Xem ra ta vô tình đụng phải một tên thiên kiêu siêu cấp của Chư Thiên. – Xích Lưu chậm rãi nói, ánh mắt nhìn về phía Chu Nguyên dần nổi lên hứng thú. Chỉ mới Nguyên Anh cảnh mà đã có nội tình thế này, chứng tỏ Nguyên Anh của hắn đã đạt tới một kích cỡ cực kì hoàn mỹ, ít nhất là chín tấc năm.

Dù là trong Thánh tộc bọn hắn, người có thể đạt tới mức độ này đã là phượng mao lân giác, hiếm thấy thế gian.

Nếu bây giờ có thể tiêu diệt một tên thiên kiêu siêu cấp của Chư Thiên, vậy quả là một công lao không nhỏ.

- Chỉ có từng ấy nội tình nguyên khí thì còn chưa đủ để bảo vệ mạng nhỏ của ngươi. – Xích Lưu bình tĩnh nói.

Có thể nói nội tình 300 tỷ nguyên khí đã gần như vô địch trong Nguyên Anh cảnh, nhưng trong mắt của Pháp Vực cảnh giới thứ hai, thì đây còn chưa phải là uy hiếp, chênh lệch hai bên là quá lớn, không thể dùng bất cứ thủ đoạn gì để đền bù.

Chu Nguyên không để ý, hắn cũng biết, nếu chỉ có từng này, là không có tư cách uy hiếp Xích Lưu.

Chỉ thấy mi tâm Chu Nguyên dâng lên từng đợt ánh sáng thần hồn, tựa như một vòng mặt trời ôn hòa, hòa hợp cùng với 300 tỷ nguyên khí, làm cho uy áp tỏa ra từ thân thể Chu Nguyên càng ngày càng tăng.

- Nội tình 300 tỷ nguyên khí cộng thêm lực lượng thần hồn cảnh giới Du Thần? Ngươi thật biết khiến người khác phải kinh ngạc. – Xích Lưu híp mắt, cười nói.

- Chỉ là…

Nụ cười trên mặt hắn chợt tắt, ánh mắt tĩnh mịch, tràn đầy vẻ mỉa mai:

- Vẫn còn thiếu rất nhiều!

Bàn chân Xích Lưu đột nhiên giẫm một cái, hư không lập tức vỡ nát, một bàn tay vàng rực khổng lồ vươn ra, tựa như cánh tay của Cự Linh Thần, muốn phá nát hết thảy vạn vật.

Mặc dù Xích Lưu không quá coi trọng Chu Nguyên, nhưng một khi ra tay, lại không hề lưu thủ. Hiển nhiên, người có thể bước vào cảnh giới Pháp Vực cảnh giới thứ hai đều không ngốc.

Công kích do hơn 500 tỷ nguyên khí tạo thành còn chưa chém xuống, vùng đại địa phía dưới đã hãm sâu vào thành từng cái vực sâu…

Sắc mặt Chu Nguyên nghiêm nghị, đối mặt thế công cực mạnh của một vị Pháp Vực cảnh giới thứ hai, hắn không dám lười biếng chút nào.

Oanh!

Nguyên khí bạch kim gào thét mà lên, trực tiếp hóa thành một cái vuốt rồng màu bạch kim, trên đó cso long lân lóng lánh quang mang, dường như không gì không phá.

Cùng lúc đó, lực lượng thần hồn của Chu Nguyên phun trào, bao trùm trên vuốt rồng, tạo thành từng lớp phòng hộ.

Lúc này, uy áp do vuốt rồng tỏa ra đã mạnh hơn nhiều so với chỉ đơn thuần dùng nội tình 300 tỷ nguyên khí.

Vuốt rồng xé rách hư không, va vào với bàn tay màu vàng đang chém xuống kia.

Keng!

Giữa thiên địa lập tức vang lên tiếng kim loại va chạm, trong chớp mắt tiếp theo, từng cơn gió lốc nguyên khí bộc phát, khiến cho phạm vi mấy vạn dặm xung quanh đều bị ảnh hưởng, từng tòa núi lửa bị san thành bình địa, dung nham rơi vãi đầy trời.

Chỉ thấy bàn tay màu vàng càng thêm hung hoành, chỉ một lát liền phá vỡ vuốt rồng.

- Ha ha ha, tên tiểu tử ngây thơ, mặc dù lực lượng thần hồn có thể nâng cao nguyên khí, nhưng về bản chất đây vẫn là hai lực lượng khác nhau, thật cho rằng ép buộc hỗn hợp chúng lại là có thể làm chúng hóa thành một thể à? – Xích Lưu đứng trên không trung, ánh mắt khóa chặt Chu Nguyên đanh nhanh chóng lùi lại phía sau, cười mỉa nói.

Cũng không phải là nguyên khí cùng lực lượng thần hồn không thể dung hợp hoàn mỹ, nhưng đây là chuyện mà chỉ Thánh Giả mới làm được, mà Chu Nguyên còn kém xa.

Thân ảnh Chu Nguyên xê dịch như bóng ma, cuối cùng tránh đi bàn tay màu vàng đang chém xuống kia, môi hơi mấp máy. Mặc dù lời của Xích Lưu khá khó nghe, nhưng không thể không thừa nhận hắn là đúng.

Chu Nguyên cũng dự đoán được kết quả này, nhưng khi va chạm thật sự xảy ra, cũng không khỏi hơi thất vọng.

Xem ra, nếu chỉ hỗn hợp một cách thô ráp thế này thì cũng không phải là cách hay.

- Pháp Vực Lưu Kim!

m thanh lạnh lùng của Xích Lưu vang lên, sau một khắc, chỉ thấy một cái Pháp Vực màu vàng bỗng tràn ra, bao trùm khắp vùng thiên địa này.

Mà Chu Nguyên cũng nằm trong phạm vi bao phủ của Pháp Vực.

Ánh mắt hờ hững của Xích Lưu nhìn Chu Nguyên, ngón tay chỉ vào không trung, chỉ thấy hư không dao động, sau đó có từng cây trụ màu vàng khổng lồ dâng lên, từng cây trụ sắc bén như mâu, tỏa ra khí lạnh làm người sợ hãi.

Những cây trụ này đều là do Xích Lưu dùng lực lượng Pháp Vực ngưng tụ mà thành, uy năng kinh người.

- Ta không có thời gian chơi quá lâu với ngươi, ngoan ngoãn chịu chết đi, mấy tên đồng bạn kia sẽ sớm xuống đoàn tụ với ngươi thôi! – Xích Lưu thản nhiên nói, chợt cong ngón tay búng ra.

Vút!

Hư không chấn động, chỉ thấy từng cây trụ vàng bay lên, dồn đập chuyển hướng, điên cuồng đâm về phía Chu Nguyên.

Ầm ầm!

Trên đại địa, chấn động kinh thiên vang lên, lực lượng kinh khủng xé rách đại địa.

-------------------

Bình Luận (0)
Comment