Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1501 - Chương 1500: Chiến Tích

Chưa xác định
Chương 1500: Chiến tích

vipTruyenGG.com

Oanh!

Xích Lưu kêu lên thảm thiết, thân thể bị đánh cho rơi xuống.

Dòng lũ sóng âm chưa hết lực, xuyên qua cả nửa cái Pháp Vực màu vàng.

Mà thân thể Xích Lưu thì trực tiếp rơi vào trong cái hố mà vừa nãy Chu Nguyên bị đánh xuống kia, trong chớp mắt ấy, vạn dặm đại địa chấn động chư động đất, bụi mù bay cuồn cuộn, dung nham dâng trào.

Chu Nguyên đứng giữa hư không, hóa thân do lông tơ hóa thành kia hóa thành vô số mảnh vụn tiêu tán.

Hắn vỗ nhẹ Thiên Nguyên Bút, trong mắt hiện vẻ hài lòng. Trong chiến đấu vừa rồi, Thiên Nguyên Bút đã phát huy đặc tính cùng ưu thế của Thánh Nguyên binh một cách vô cùng tinh tế. Hóa thân lông tơ kia chính là một loại năng lực do văn Vạn Hóa diễn biến mà thành, thật ra cũng không có lực lượng lớn bao nhiêu, nhưng lại có ưu điểm là vô thanh vô tức, có thể tập kích bất ngờ. Cũng bởi vậy mà Xích Lưu mới không thể phát hiện kịp thời, bị ăn một cái chuông ngâm.

Lần này Xích Lưu hoàn toàn ăn trọn chiêu Thiên Long Kim Chung Ngâm này, dù thân thể rắn chắc đến mấy cũng phải bị thương nặng.

Chu Nguyên vung tay áo lên, quạt đi khói bụi đầy trời, chỉ thấy ở dưới tận cùng hố sâu kia, Xích Lưu đang nằm ngửa mặt lên trời, trên người toàn là máu tươi, khắp nơi đều là vết rách, tựa như một miếng đồ sứ bị vỡ.

- Phốc phốc.

Một ngụm máu tươi có lẫn kim quang phun ra, sắc mặt Xích Lưu trở nên trắng hơn, ánh mắt mang theo lửa giận vô biên nhìn lên Chu Nguyên.

Lần này bị Chu Nguyên tập kích bất ngờ làm cho hắn gần như phát điên.

- Ta muốn giết ngươi, ta muốn để ngươi sống dở chết dở! – Tiếng gầm gừ tràn đầy sát khí vang vạng khắp thiên địa, trên khuôn mặt Xích Lưu tràn đầy dữ tợn, hắn không thèm để ý thương thế, nơi mi tâm có phù văn đang ngọ nguậy, đôi Thánh Đồng giấu ở phía dưới chuẩn bị mở ra.

- Ngươi thấy hoàn cảnh nơi này thế nào? – Nhưng vào lúc này, Chu Nguyên lại đột nhiên mở miệng hỏi.

Câu hỏi đột nhiên khiến cho Xích Lưu hơi giật mình, sau đó hắn bản năng mà nhìn thoáng qua hố to, chỉ một cái nhìn, sắc mặt đã lập tức biến đổi.

Bởi vì hắn phát hiện quanh hố to có từng đợt ba động mịt mờ, rất nhiều tia sáng đan xen, tựa như mạng nhện, nếu không để ý thì khó có thể phát hiện. Bây giờ quan sát kỹ, có thể thấy đó là từng đạo Nguyên văn chưa được kích hoạt.

Mỗi đạo Nguyên văn đều ẩn chứa ba động cực kì kinh người.

Tất cả lại đều là Nguyên văn bát phẩm!

Lúc này nhìn lại, cái hố sâu này như một chỗ đại hung, chôn giấu rất nhiều Nguyên văn bát phẩm.

- Ngươi…!

Đồng tử Xích Lưu không khỏi co rút lại, sợ hãi nói không ra lời.

Hiển nhiên những Nguyên văn này là do Chu Nguyên, lúc bị hắn đánh rơi xuống, đã âm thầm bố trí. Mà điều này càng khiến cho Xích Lưu hoảng sợ, bởi vì rõ ràng là Chu Nguyên còn đang phải toàn lực ứng phó với thế công toàn lực của hắn, thế mà vẫn có thể âm thầm bố trí ra một tòa đại trận do Nguyên văn bát phẩm tạo thành mà hắn lại không hề phát hiện.

Lúc này nghĩ lại, lúc trước đòn đánh bất ngờ kia của Chu Nguyên cũng là có chủ ý, chính là vì đẩy hắn rơi vào nơi đây!

Ngay từ đầu hắn đã rơi vào trong âm mưu của Chu Nguyên!

Hiểu ra những điều này, Xích Lưu không khỏi thấy lạnh cả người.

Oanh!

Nhưng dù sao Xích Lưu cũng là cường giả Pháp Vực cảnh giới thứ hai, chỉ thoáng kinh hãi đã ổn định lại tâm thần, mặc kệ thương thế trong thân thể, thân ảnh hơi động, liền muốn bay lên thoát đi hố sâu này. Bởi vì nếu ở lại nơi đây, ngay cả hắn cũng cảm nhận được nguy cơ nồng đậm.

- Đại Phong Cấm Văn!

Nhưng thân hình hắn vừa hơi di chuyển, tiếng nói nhàn nhạt của Chu Nguyên đã vang lên!

Chỉ thấy ở trong hố to, một đạo Nguyên văn bát phẩm đột nhiên sáng lên, khoảnh khắc liền phong tỏa không gian trong khu vực này, khiến cho thân thể đang định phá không bay lên của Xích Lưu cũng dừng lại.

- Ta mất bao công sức mới chuẩn bị được món lễ vật này cho ngươi, người chưa nhận mà đã chạy, có phải là đã quá mất lịch sự rồi không? – Chu Nguyên bất đắc dĩ nói.

Không đợi Xích Lưu trả lời, thần hồn nơi mi tâm Chu Nguyên đã lóe lên, trực tiếp khởi động tất cả Nguyên văn bát phẩm trong hố sâu.

Trong nháy mắt đó, từng đợt ba động nguyên khí kinh khủng bạo phát trong hố sâu.

Đại địa trong phạm vi mấy vạn dặm đều sụp xuống, sóng xung kích điên cuồng quét ra, khiến cho đội ngũ hai bên đang giao chiến ở xa xa cũng bị ảnh hưởng, nhao nhao lùi lại…

Chu Nguyên đứng trên hư không, nhìn lực lượng kinh khủng đang bùng nổ ở phía dưới, không khỏi chậc lưỡi. Đúng là lực lượng thần hồn không có ưu thế trong chiến đấu chính diện, nhưng nó lại có thể tạo ra Nguyên văn, dùng ít thắng nhiều, nếu có thể bố trí hợp lý thì có thể tạo nên lực lượng cực kì kinh khủng.

Thế nên mặc dù chỉ là Du Thần cảnh sơ kỳ, nếu chuẩn bị tỉ mị, thì hoàn toàn có thể uy hiếp được cường giả Pháp Vực cảnh giới thứ hai. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là phải có cách lừa được tên cường giả Pháp Vực cảnh giới thứ hai kia rơi vào cạm bẫy….

Ví như trường hợp này…

Bạo tạc kinh thiên động địa kéo dài một thời gian mới dần ngừng lại.

Đợi đến ba động nguyên khí kinh khủng tan đi, Chu Nguyên nhìn lại, chỉ thấy dãy núi lửa liên miên trước kia đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một cái hố to khổng lồ, ở sâu trong hố to có từng dòng dung nham lan tràn, có lẽ qua không bao lâu, nơi này sẽ trở thành một biển dung nham nóng cháy.

Thân ảnh Chu Nguyên hạ xuống chầm chậm, Thiên Nguyên Bút trong tay lắc nhẹ một cái, từng sợi lông tơ tuyết trắng bay ra, chui vào lòng đất, qua mười mấy giây sau, lông tơ trồi lên, kéo theo một bóng người cháy đen bị lông tơ quấn chặt.

Bóng người chính là Xích Lưu.

Chỉ là lúc này, hắn đã cực kì thê thảm, nguyên khí trong cơ thể hạ xuống thấp nhất, nửa dưới thân thể đã biến mất, chỉ còn đầu cùng nửa người trên còn có dáng có hình.

Lúc này, Pháp Vực màu vàng đã dần dần vỡ ra, hóa thành vô số điểm sáng.

- Cường giả Pháp Vực quả là không dễ chết! – Chu Nguyên cảm thán một tiếng. Tên Xích Lưu này bị ăn một chiêu Thiên Long Kim Chung Ngâm, lại rơi vào trong cạm bẫy Nguyên văn, bị đánh cho nổ tan tành, lại vẫn chỉ là bị trọng thương, không trực tiếp chết.

Xích Lưu giãy dụa mở mắt, nhìn Chu Nguyên gần trong gang tấc, trầm mặc một chút, khàn giọng nói:

- Đồ tiện chủng hèn hạ!

- Nếu ngươi có bản lĩnh, thì chờ ta mở ra Thánh Đồng, đường đường chính chính chiến đấu một trận, khi đó nếu ta vẫn thua, thì mới tâm phục khẩu phục.

Chu Nguyên trầm tư một lát, nói:

- Thật chứ?

Bình Luận (0)
Comment