Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1502 - Chương 1501: Đại Thắng (1)

Chưa xác định
Chương 1501: Đại thắng (1)

Trong mắt Xích Lưu lướt qua vẻ vui mừng, vừa định nói gì, đã như phát hiện ra cái gì, vội quay đầu lại, chỉ thấy xung quanh lại đang có từng đạo Nguyên văn bát phẩm thành hình, quấn quanh bao trùm lấy thân thể hắn.

Mà quan trọng nhất là, đang có một đạo Nguyên văn bao trùm lấy mi tâm của hắn, phong ấn lại Thánh Đồng.

- Tên khốn! Ngươi lừa ta! – Xích Lưu gầm lên.

Chu Nguyên cười một tiếng, nói:

- Ngươi mà không nói, ta cũng suýt nữa quên mất trong Thánh tộc các ngươi rất là quỷ dị.

- Mà lại, ta cần một người chết phải tâm phục khẩu phục làm gì? Ngươi ngây thơ thật!

Chu Nguyên cười khẽ một tiếng, ngay sau đó trong con ngươi hiện lên sát khí lạnh lẽo.

Lần này, không đợi Xích Lưu gầm lên, ngòi bút sắc bén của Thiên Nguyên Bút đã đâm ra, trực tiếp đam vào mi tâm Xích Lưu, đồng thời, một luồng lực lượng thân hồn cuồng bạo cũng tràn tới xé rách thần hồn của Xích Lưu thành mảnh vỡ.

Thân thể Xích Lưu lập tức cứng ngắc lại, trong đồng tử còn lưu lại nổi giận cùng sát khí, còn có cả sự không cam lòng, rõ ràng hắn còn chưa dùng hết thủ đoạn, hắn còn có thể lật bàn.

Nhưng bây giờ, hết thảy đã vô dụng rồi…

Hắc ám dần bao trùm tâm trí, trong lòng Xích Lưu chỉ có hối hận.

Nếu sớm biết tên khốn này nguy hiểm như vậy, vậy hắn cũng không cần thăm dò, mà vừa chạm mặt liền thi triển Thánh Đồng, sử dụng công kích mạnh nhất kết thúc chiến đấu.

- Chu Nguyên, đội trưởng Uyên Tuyền sẽ trả thù cho ta!

Trong khoảnh khắc trước khi thần hồn hoàn toàn vỡ nát, Xích Lưu cố gắng gầm lên.

Đến tận đây, một tên cường giả Pháp Vực cảnh giới thứ hai của Pháp Vực, triệt để ngã xuống dưới tay Chu Nguyên, đồng thời trở thành một cái tên, trong những chiến tích chói mắt của Chu Nguyên!

Trong khoảnh khắc khi Xích Lưu ngã xuống, tất cả mọi người trong khu vực này đều nhận ra khí tức của hắn biến mất, đều không khỏi chấn động tột đỉnh. Tất cả đều không hẹn mà ngừng tay, đờ đẫn nhìn về phía mảnh địa hình đang dần dần trở thành biển dung nham kia.

Trong lòng các thành viên trong đội ngũ Chu Nguyên đều nổi lên sóng to gió lớn, ai cũng không ngờ tới Chu Nguyên lại có thể kết thúc trận đấu trong thời gian ngắn đến như vậy.

Phải biết, đối thủ của hắn là một cường giả Pháp Vực cảnh giới thứ hai đấy!

Cường giả ở mức này, dù đặt ở nơi đâu, đều đã coi như là đỉnh tiêm, mà bây giờ lại ngã xuống một cách nhanh chóng như thế.

Trong mắt đám người tràn đầy vẻ chấn kinh. Trước đây bọn họ lựa chọn Chu Nguyên, là bởi vì thực lực bản thân không đủ để được các đội ngũ khác lựa chọn, bất đắc dĩ mới hạ thấp tiêu chuẩn vào đội Chu Nguyên.

Theo bọn họ nghĩ, mặc dù Chu Nguyên khá có thiên phú trong việc luyện chế Tổ Long Đan, nhưng thiên phú này không hề có tác dụng gì khi vào trong bí cảnh Thạch Long, các cường giả Thánh tộc cũng sẽ không vì ngươi luyện chế được nhiều Tổ Long Đan mà nương tay.

Trong trận chiến này, chỉ khi đi theo một vị chủ chiến khu mạnh mẽ thì bọn họ mới có thể thu hoạch được nhiều lợi ích hơn. Mà Chu Nguyên, thấy thế nào cũng không giống là người như vậy.

Nếu không phải trong đội còn có Thôn Thôn, thì sợ rằng quy mô đội ngũ sẽ còn nhỏ hơn lúc này rất nhiều.

Nhưng đến bây giờ, những ý nghĩ trước đó này của đám người đã hoàn toàn thay đổi. Đám người bắt đầu cuồng hỉ…

Mặc dù trước đó bản thân mắt mù coi thường Chu Nguyên, nhưng bây giờ lại cảm thấy may mắn được đứng chung đội với một thiên kiêu siêu cấp.

Khác biệt hoàn toàn với những đội viên này, đội ngũ Thánh tộc thì tràn đầy sợ hãi. Ai cũng không ngờ tới kết quả sẽ là như thế này, phải biết, trong đội ngũ của bọn họ, ngoại trừ đội trưởng Uyên Tuyền, thì Xích Lưu đã là người mạnh nhất rồi.

Nhưng bây giờ, hắn lại thua dưới tay một tên Nguyên Anh cảnh của Chư Thiên?

Ai cũng không hiểu được đây là vì sao.

Cũng mặc kệ đám người Thánh tộc hiểu hay không, nhưng sự thật là khí tức của Xích Lưu đã hoàn toàn biến mất, đội ngũ Thánh tộc bắt đầu bạo động, sĩ khí bị ảnh hưởng.

- Không nên ngẩn người, dùng hết toàn lực chôn đám người Thánh tộc tại chỗ này! – Lúc này, âm thanh nhàn nhạt của Chu Nguyên cũng truyền tới tai các đội viên.

- Rõ!

Trước đây, đối với mệnh lệnh của Chu Nguyên, một số thành viên tự cho rằng thực lực bản thân không kém sẽ có thể chống chế một chút, nhưng bây giờ, chính những người này lại là những người đầu tiêp hô lên đáp lại, sau đó ánh mắt đầy rét lạnh nhìn về phía đối thủ của mình.

Sau một khắc, từng đọa nguyên khí lại bạo phát, chém giết tiếp tục nổ ra.

Chu Nguyên đứng giữa hư không, quan sát chém giết kịch liệt khắp nơi, sau đó trực tiếp nhìn về phía một mảnh chiến trường khác.

Ở nơi đó, Thôn Thôn đang chiến đấu cùng với một tên Pháp Vực cảnh giới thứ hai khác của Thánh tộc.

Hai bên chiến đấu kịch liệt, nhưng khó có thể phân ra thắng bại ngay.

Nhưng rất có thể tình trạng giằng co này sẽ nhanh chóng chấm dứt, bởi vì khi ánh mắt của Chu Nguyên nhìn tới, tên Pháp Vực cảnh giới thứ hai Thánh tộc kia đã trầm mặt. Cái chết của Xích Lưu làm cho áp lực của hắn tăng mạnh, mặc dù hắn không biết Xích Lưu chết như thế nào, nhưng đây đã không phải điểm quan trọng nhất.

Thực lực của hắn còn yếu hơn Xích Lưu, mà ngay cả Xích Lưu đều thua dưới tay Chu Nguyên, mà hắn thì sao? Huống chi bây giờ hắn còn đang phải đối phó với con Thánh Thú này, sức chiến đấu đã bị hạn chế.

“ Cục diện cực kì không ổn, cần phải nghĩ cách thoát thân, sau đó thông báo tình hình cho đội trưởng Uyên Tuyền! “

Lúc này tên cường giả Pháp Vực cảnh giới thứ hai Thánh tộc này cũng hiểu ra, người dẫn đội của bên Chư Thiên này đã giấu dốt ngay từ đầu, rõ ràng có được lực lượng không hề kém bọn hắn, lại cố ý tỏ ra yếu kém chật vật chạy trốn, mãi đến lúc đội trưởng Uyên Tuyền không thể kiên nhẫn đuổi theo, bắt đầu chia binh, thì đám người yếu như cừu này mới bắt đầu lộ ra răng nanh của sói.

Bây giờ phải nhanh chóng thông báo cho đội trưởng Uyên Tuyền, tạm dừng chiếm cứ tiết điểm, tập hợp lực lượng tiêu diệt đội ngũ Chư Thiên này.

Trong lòng nghĩ vậy, tên Pháp Vực cảnh giới thứ hai này đã lập tức vung tay áo lên, chỉ thấy Pháp Vực đang khuếch tán bỗng co vào, cuối cùng trực tiếp bao trùm ngoài thân thể hắn.

Hắn khoác lấy Pháp Vực, lực lượng vận chuyển tới cực hạn, vừa sải bước đã đụng nát hư không, trực tiếp trốn chạy.

- Huyền Vương!

Nhưng hắn vừa định bước vào hư không, lại đột nhiên có một âm thanh đạm mạc truyền tới từ bốn phương.

Bình Luận (0)
Comment