Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1505 - Chương 1504: Tranh Đoạt Điểm Cắm Cột Mốc (2)

Chưa xác định
Chương 1504: Tranh đoạt điểm cắm cột mốc (2)

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Lục Liễu ngoài cười nhưng trong không cười mà nói:

- Công lao của Từ Bắc Diễn không lớn nhất thì chẳng lẽ Chu Nguyên sắp đánh mất hết chiến khu 77 điểm cắm cột mốc kia mới là lớn nhất hay sao?

- Đủ rồi!

Kim La Cổ Tôn nhướng mày, trầm giọng nói.

- Hiện tại chưa tới kết thúc. Hết thảy mọi chuyện đều không cần nhiều lời, tình thế cực kỳ nghiêm trọng ở trước mặt, các ngươi lại cũng còn có tâm tư chọc phá nhau ở chỗ này hay sao?

Thấy Kim La Cổ Tôn có vẻ giận dữ, lúc này Thương Uyên cùng Lục Liễu mới im tiếng, ánh mắt lạnh lẽo đụng nhau một chút, cuối cùng cả hai đồng thời quay ngoắt ra hai phía.

...

Uỳnh!

Một cái đinh dài ước chừng mấy trượng, toàn thân đen kịt đóng vào khắp mặt đất, lập tức vùng đại địa này bắt đầu chấn động, ẩn ẩn có tiếng long ngâm mơ hồ vang lên. Ngay sau đó có từng tia sáng lan tràn ra khắp mặt đất. Nếu như là đứng từ chỗ cao để quan sát thì là sẽ phát hiện những tia sáng này giống như mạng nhện vậy, bao trùm mảnh khu vực trăm dặm này.

- Thành công.

Nhìn thấy Bàn Long Đinh kia đã đóng vào trong đất, đại biểu cho việc đội ngũ của bọn họ đã chiếm cứ điểm cắm cột mốc nơi đây, trên mặt của Chu Nguyên cũng có một nụ cười hiện lên.

Trước đây, sau khi bọn họ giải quyết xong mấy tên Thánh tộc truy sát kia thì cũng bắt đầu chiếm cứ điểm cắm cột mốc ở quanh đây. Mà gần nửa ngày trôi qua, bọn họ đã chiếm cứ được ước chừng sáu điểm cắm cột mốc ở khu vực phụ cận.

- Những điểm cắm cột mốc ở chung quanh đây đều đã bị chúng ta chiếm cứ. Bây giờ, nếu như chúng ta còn muốn chiếm cứ càng nhiều điểm cắm cột mốc hơn nữa thì phải thẳng tiến vào chỗ sâu của chiến khu. Chỉ có điều nếu làm như vậy thì khả năng là sẽ gặp phải đội ngũ kia của Thánh tộc.

Tô Ấu Vi đi đến bên cạnh Chu Nguyên, thanh lệ gương mặt xinh đẹp có chút ngưng trọng.

Những người khác cũng nhìn qua, tuy rằng lúc trước đánh bại mấy tên cường giả của Thánh tộc kia làm cho tinh thần của bọn họ phấn chấn, nhưng bọn họ cũng không có bởi vậy mà mất lý trí, bọn họ minh bạch người mạnh nhất của đội ngũ kia còn chưa có ý ra tay.

Nếu như bọn họ muốn ủng hộ tiến chỗ sâu của chiến khu thì chắc chắn sẽ chạm mặt với Uyên Tuyền kia.

Đó là một vị cường giả Pháp Vực Đệ Tam Cảnh đỉnh cao, thực lực vượt xa bất luận người nào ở trong đội ngũ của bọn họ.

Biểu cảm trên mặt của Chu Nguyên ngược lại là không có quá nhiều thay đổi.

Các chiến khu đều có một điểm giống nhau, đó là mức độ tổ khí chỗ điểm cắm cột mốc ở khu vực hạch tâm sẽ cực kỳ nồng đậm. Nếu như nếu bàn về chất lượng thì một chỗ ở nơi đó có thể tương đương với mười mấy chỗ ở khu vực bên ngoài. Cho nên nếu muốn có công lao thì hắn không thể bỏ qua cho những chỗ điểm cắm cột mốc trong khu vực hạch tâm kia được, tuyệt đối không có khả năng nhường.

- Đội ngũ của Thánh tộc kia bị chúng ta ăn một nửa, bàn về nhân số, hiện tại ưu thế là ở bên phía chúng ta.

Ánh mắt của Chu Nguyên đảo qua mọi người, lời nói bình tĩnh mang theo sự thong dong, làm cho loại cảm xúc thấp thỏm trong đội ngũ kia đều là được vỗ yên xuống dưới. Dù sao trải qua lần chiến đấu trước đây thì đã không có người nào trong đội ngũ còn dám khinh thường vị đội trưởng chưa đột phá tới Pháp Vực Cảnh này.

- Đến lúc đó, Pháp Vực Đệ Tam Cảnh Uyên Tuyền kia giao cho ta cùng Thôn Thôn tới đối phó.

Nghe được lời nói này của Chu Nguyên, tất cả mọi người đều là giật mình nhưng cuối cùng vẫn yên lặng gật đầu. Nếu như nói ở nơi này có ai còn có thể tạo thành uy hiếp đối với cường giả Pháp Vực Đệ Tam Cảnh như Uyên Tuyền kia thì quả thật cũng chỉ có Chu Nguyên cùng Thôn Thôn mà thôi.

- Chỉ có điều, chúng ta đối phó với Uyên Tuyền đã là cố hết sức rồi, cho nên không thể để những cường giả khác của Thánh tộc đến quấy nhiễu.

Nói đến đây, sắc mặt của Chu Nguyên cũng trở nên nghiêm nghị.

Trong đội ngũ, mọi người liếc nhìn nhau và đều nhìn ra được sự kiên quyết từ trong ánh mắt của đối phương.

- Đội trưởng yên tâm, chúng ta sẽ dùng mệnh để kiềm chế những người khác cho ngài cùng Thôn Thôn!

...

Ở chỗ sâu trong chiến khu 77.

Trên một đỉnh núi, Uyên Tuyền nhìn qua tiết điểm bị chiếm cứ trên đại địa ở cách đó không xa, ánh mắt đạm mạc.

Lúc này, hư không phía sau lưng xuất hiện ba động, một bóng người nổi lên. Người này chính là một vị cường giả Pháp Vực Đệ Nhị Cảnh cuối cùng ở trong đội ngũ này, cũng là cường giả đứng thứ hai sau Uyên Tuyền.

- Đội trưởng, mấy người Xích Lưu chỉ sợ là đã xảy ra chuyện. Lúc trước, ta đã phát ra tín hiệu nhưng không có bất kỳ dấu hiệu đáp lại nào.

Vào lúc này, sắc mặt của cường giả Pháp Vực Đệ Nhị Cảnh kia cực kỳ khó coi, hắn trầm giọng nói.

Nghe xong người này báo cáo, Uyên Tuyền cũng khẽ nhắm hai mắt lại, hắn trầm mặc mấy giây rồi gằn giọng nói:

- Xem ra chúng ta là bị đùa bỡn.

Trước đây, bọn họ chia binh có lẽ chính là làm đúng theo ý muốn của đối phương. Chỉ có một điều làm cho Uyên Tuyền vẫn cảm thấy nghi hoặc chính là bằng vào đội hình kia của đối phương thì dựa vào cái gì mà ăn được ba vị Pháp Vực Đệ Nhị Cảnh đây?

- Có chút thú vị.

Hắn cười nhạt một tiếng, chỉ có điều cường giả của Thánh tộc ở bên cạnh kia có thể cảm ứng được trong lời nói của Uyên Tuyền ẩn chứa sát ý nồng nặc.

- Chúng ta làm sao bây giờ? Đội trưởng, có cần cải biến mục tiêu sớm định ra, thanh lý đám chuột này trước hay không?

Cường giả của Thánh tộc kia hỏi.

Uyên Tuyền khoát tay áo, lơ đãng nói:

- Không cần để ý, tiếp tục tiến về khu vực hạch tâm, tên đội trưởng của đội ngũ kia thoạt nhìn là một người có dã tâm, hắn nhất định sẽ chủ động tới.

- Hắn đã gợi lên hứng thú của ta.

Mặc dù ngoài mặt đang cười nhưng trong đôi mắt của Uyên Tuyền lại là có sát ý tàn khốc đang ngưng tụ đến, dẫn tới nhiệt độ ở bốn phía đều là đột nhiên giảm xuống.

- Vì biểu đạt sự coi trọng, ta sẽ đích thân chế tạo một bức tượng đá cho hắn, sau đó lột da hắn, choàng lên phía trên, để hắn trở thành một phần trong bộ sưu tập của ta.

Trên bầu trời xanh thăm thẳm, từng vệt sáng nhanh chóng lướt qua, tốc độ nhanh chóng, trực tiếp là mang theo tiếng nổ đùng đoàng, tiếp theo có sóng âm xa xa truyền ra.

Bình Luận (0)
Comment