Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1508 - Chương 1507: Khổ Chiến Uyên Tuyền (2)

Chưa xác định
Chương 1507: Khổ chiến Uyên Tuyền (2)

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Kết quả sau cùng không ngờ lại là.

Cây kích lớn màu vàng óng không nhúc nhích tí nào, trái lại thân thể khổng lồ cuẩ Thôn Thôn lại bị chấn động đến liên tục lùi lại, lân phiến màu vàng trên thú trảo đều vỡ nát ra, thú huyết vung vãi.

Cơn đau nhức kịch liệt truyền đến từ trên cự trảo làm cho Thôn Thôn gầm thét vang vọng, trong đôi mắt thú tràn đầy hung quang của sự bạo ngược.

- Cho dù là Thánh Thú thì cũng chỉ là một súc sinh mà thôi.

Uyên Tuyền bước ra từ trong hư không, nhìn thoáng qua Thôn Thôn đang gào thét với ánh mắt mỉa mai rồi thản nhiên nói:

- Yên tâm, chờ ta lột da của Chu Nguyên kia cong thì con Thánh Thú nhà ngươi cũng đừng hòng chạy. Thịt của Thánh Thú quá quý hiếm, không biết hương vị thế nào? Hôm nay, ta phải thử mới được.

Ông!

Đúng vào lúc này, hư không sau lưng Uyên Tuyền bỗng nhiên vỡ nát, ngòi bút sắc bén mãnh liệt bắn ra, cuốn theo uy thế mênh mông, mang theo vô số tàn ảnh, bao trùm tất cả những chỗ yếu hại ở quanh người Uyên Tuyền.

Mặc dù đòn đánh kia xuất hiện đột ngột nhưng Uyên Tuyền lại không hề có vẻ gì là bất ngờ cả. Chỉ thấy hắn cười nhạt một tiếng rồi cây kích lớn màu vàng óng trong tay đột nhiên lắc một cái, tựa như là rồng ra biển lớn. Một vệt sáng màu vàng lướt qua, nhanh chóng trảm phá vô số tàn ảnh, cuối cùng tinh chuẩn không gì sánh được trảm ở trên chỗ ngòi bút, lập tức có tiếng kim loại va chạm vang vọng, hoa lửa văng khắp nơi.

Cây kích lớn màu vàng óng chém xuống, trực tiếp là đánh tan tác nguyên khí trên ngòi bút màu đen, làm cho vô số sợi lông tơ trên đó đứt gãy, bắn tung tóe.

Chỉ có điều vô số lông tơ màu đen bắn ra kia lại hóa thành ức vạn cây gai màu đen, mang theo sát cơ nồng đậm lại lần nữa phủ xuống, đánh tới Uyên Tuyền.

- Chút tài mọn.

Uyên Tuyền giẫm mạnh bàn chân của mình một cái, hư không lập tức sụp đổ, khí áp kinh khủng phun trào, làm cho vô số cây gai màu đen do lông tơ biến thành kia trực tiếp bốc hơi.

- Phân Sơn Kim Trảm!

Tuỳ tiện phá giải đòn tấn công đến từ vô số lông tơ kia, Uyên Tuyền quay người lại, cây kích lớn màu vàng óng tiếp tục vung ra, tựa như là cầu vồng xuyên qua hư không, lấy tốc độ nhanh đến mức không có cách nào để tưởng tượng, chém thẳng xuống đầu của Chu Nguyên.

Dù một trảm kia còn chưa rơi xuống nhưng trong sa mạc ở phía dưới đã xuất hiện một đường vết nứt thật sâu dài chừng mấy ngàn dặm.

Cảm nhận được uy áp từ đòn tấn công này, lông tơ toàn thân Chu Nguyên lập tức dựng thẳng đứng lên. Uyên Tuyền này nhìn như tùy ý chém một cái nhưng uy năng kia lại còn khủng bố hơn cả một đòn toàn lực của Xích Lưu kia.

Không cần nghĩ, Chu Nguyên cũng cảm giác được, một chém này thậm chí đủ để đánh trọng thương hắn.

- Đại Viêm Ma!

Có cảm giác như thế, Chu Nguyên sao dám khinh thường. Hắn rít lên một tiếng, thân thể đột nhiên bành trướng, hóa thành Viêm Ma Thể, sóng nhiệt cuồn cuộn, tỏa ra bốn phía.

- Vạn Kình!

Cùng lúc đó, hắn còn đồng thời huy động Thiên Nguyên Bút, tất cả sức mạnh ở trong cơ thể của hắn đều được điều động. Từ trong hư không ở sau lưng có vô số hư ảnh Cổ Kình khổng lồ chui ra, sau đó nghênh tiếp đòn tấn công kia.

Keng!

Một tiếng nổ lớn inh tai vang lên, theo sát mà đến chính là một cơn lốc kinh khủng kia, cuốn cát vàng ở trong sa mạc bay lên đầy trời, từng cồn cát như người khổng lồ ở chung quanh kia cũng trực tiếp là bị san bằng.

Ầm!

Chu Nguyên mãnh liệt bắn ngược trở ra, thân thể đánh vỡ không khí, mang theo tiếng nổ ầm ầm, bàn tay nắm chặt Thiên Nguyên Bút kia của hắn cũng đã bị áp lực đánh cho nứt toác, máu tươi cuồn cuộn chảy xuống.

Thân thể của hắn trực tiếp là rơi vào trong sa mạc, những tiếng nổ lớn liên tục vang lên, cuối cùng dấu vết để lại ở trong sa mạc chính là một con sông dài mấy trăm dặm và một hố cát thật sâu.

Hiển nhiên là trong lần đối chiến này, Uyên Tuyền chiếm cứ thế thượng phong tuyệt đối.

Uyên Tuyền nhìn qua Chu Nguyên bị đánh vào trong hố cát, biểu cảm mỉa mai trong mắt càng thêm nồng đậm.

Uỳnh!

Chỉ có điều đúng vào lúc này, hư không vỡ nát, bóng ma khổng lồ thoát ra, tiếng thú gào đinh tai nhức óc vang lên, móng vuốt sắc bén của Thôn Thôn bị một quầng sáng màu đen bao trùm và đang nhanh như chớp, vồ xuống phía sau lưng của Uyên Tuyền.

Nhưng khi móng vuốt kia lướt qua, bóng người của Uyên Tuyền lại mờ dần rồi tiêu tán.

Rõ ràng là một tàn ảnh.

Thôn Thôn giật mình rồi đột nhiên gầm nhẹ lên tiếng. Bởi vì nó cảm giác được Uyên Tuyền kia đang lao xuống chỗ Chu Nguyên ở phía dưới, hiển nhiên là dự định tập trung sức mạnh giải quyết Chu Nguyên trước.

Nhưng tốc độ của Uyên Tuyền quá nhanh, cơ hồ như là thuấn di, trực tiếp xuất hiện ở trong hố cát to lớn kia.

Hắn cười nhạt nói:

- Ta cũng không biết ngươi lấy lá gan ở đâu ra để tới tìm ta.

Nhưng mà ngay khi lời của hắn vừa dứt thì trong hố sâu to lớn này đột nhiên có từng Nguyên văn nổi lên, phun ra nuốt vào nguyên khí, tản ra ba động kinh khủng.

Uyên Tuyền lông mày nhíu lại, nói:

- Ồ! Thế mà lại vẫn còn kịp bày ra tầng tầng bẫy rập bằng Nguyên văn ở chỗ này hay sao?

- Đáng tiếc ...

- Vẫn chỉ là bọ ngựa đấu xe mà thôi.

Biểu cảm mỉa mai trong mắt Uyên Tuyền càng thêm nồng đậm. Sau một khắc, lấy thân thể của hắn làm tâm điểm, có một luồng sức mạnh giống như nóng bỏng cùng lạnh lẽo dung hợp đột nhiên ầm vang bộc phát.

Ầm! Ầm!

Khí áp bộc phát ra làm cho cát bay tung tóe, hố cát lại lần nữa khuếch trương, tựa như là tạo thành vực sâu không thấy đáy.

Mà những bẫy rập bằng Nguyên văn kia cũng bị nguồn sức mạnh kia càn qué, phá hủy giống như là gió thu quét lá vàng vậy.

Trước đây, Chu Nguyên chính là dựa vào vô số bẫy rập bằng Nguyên văn này, lừa Xích Lưu một vố, đánh cho người sau trọng thương. Nhưng hôm nay, khi dùng để đối phó với Uyên Tuyền thì những bẫy rập này lại bị người sau tuỳ tiện càn quét, bởi vậy có thể thấy được chênh lệch giữa hai bên là khổng lồ bực nào .

Sau khi đánh vỡ rất nhiều bẫy rập bằng Nguyên văn, trong mắt Uyên Tuyền có sát ý băng lãnh lướt qua, trong một cái chớp mắt tiếp theo, hắn không còn cho Chu Nguyên chút thời gian nào để phản ứng, cây kích lớn màu vàng óng trong tay trực tiếp là chấn vỡ hư không lao ra. Trong nháy mắt, ánh sáng màu vàng gào thét, nhanh như chớp xuyên thủng thân thể của Chu Nguyên, đóng chặt hắn xuống dưới đáy hố sâu.

Bình Luận (0)
Comment