Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1518 - Chương 1517: Điểm Cắm Cột Mốc Ở Khu Vực Hạch Tâm (2)

Chưa xác định
Chương 1517: Điểm cắm cột mốc ở khu vực hạch tâm (2)

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Chiến đấu ở nơi đó mới thật sự là cực kỳ trọng yếu.

Có thể tưởng tượng, đến lúc cuối cùng, người trong đội ngũ của hai bên đều sẽ tụ họp ở chỗ đầu rồng, chuẩn bị cho trận chiến sau cùng.

Nhưng Chu Nguyên có cảm giác bằng vào thực lực hiện tại của hắn mà muốn tham dự vào trận chiến quyết định này sẽ cực kỳ khó khăn và nguy hiểm. Nhỡ đâu, bản thân xui xẻo gặp một cường giả của Thánh tộc mạnh hơn Uyên Tuyền thì phải làm sao.

- Điện hạ, người đã khôi phục lại rồi sao?

Mà trong khi Chu Nguyên còn đang suy nghĩ thì ở một bên có một giọng nói êm tai mang theo cảm xúc mừng rỡ truyền đến.

Chu Nguyên nghiêng đầu, chính là nhìn thấy thân thể mềm mại, tinh tế, duyên dáng, yêu kiều, non mềm của Tô Ấu Vi. Hắn gật gật đầu, xoay chuyển ánh mắt, chỉ thấy ở cách đó không xa kia còn có không ít người hoặc đứng hoặc ngồi, chính là những đội viên khác.

Mà khi nhìn thấy Chu Nguyên đã tỉnh lại, trên mặt của những đội viên này cũng lộ biểu cảm vui mừng, ánh mắt khi nhìn về phía hắn cũng nhiều hơn một phần kính sợ.

Hiển nhiên là việc Chu Nguyên chém giết Uyên Tuyền đã mang đến cho bọn họ rung động thật lớn.

- Tình huống mấy ngày nay như thế nào?

Chu Nguyên cười hỏi.

- Điện hạ, người khôi phục mất ba ngày. Ở trong ba ngày này, chúng ta đã chiếm cứ gần như hết tất cả điểm cắm cột mốc ở chiến khu này.

Tô Ấu Vi nhanh chóng trả lời.

Chu Nguyên gật gật đầu:

- Điểm cắm cột mốc ở khu vực hạch tâm kia thì sao?

- Nơi đó vẫn còn không có chiếm cứ, chủ yếu là muốn đợi người tự mình động thủ. Dù sao đây chính là thành quả thắng lợi lớn nhất.

Tô Ấu Vi hé miệng mỉm cười.

Nghe được lời nói của Tô Ấu Vi, Chu Nguyên cũng cười một tiếng. Hắn đứng dậy, vừa muốn nói chuyện, biểu cảm chợt khẽ động, sau đó móc ra một viên ngọc thạch, trên ngọc thạch có vô số điểm sáng bắn ra, tạo thành hình ảnh một con rồng ở hư không trước mặt hắn.

- Là tin tức do các vị Thánh Giả gửi tới.

Chu Nguyên hơi nhíu mày.

Các vị Thánh Giả ở ngoài Thạch Long Bí Cảnh vẫn đang chú ý đến tình huống ở trong này. Mặc dù, bọn họ không có cách nào để tiến vào, nhưng lại có thể truyền rất nhiều tin tức tới, làm cho tất cả mọi người biết khái quát tình huống trong bí cảnh bây giờ.

Mà lúc này, mấy người Ngải Đoàn Tử, Triệu Mục Thần, Võ Dao cũng đi đến chỗ hắn.

Tất cả mọi người nhìn chăm chú vào hư ảnh hình rồng do vô số điểm sáng biến thành kia, trong đó hai loại màu sắc xanh biếc cùng đỏ tươi đang không ngừng ăn mòn lẫn nhau.

- Chiến khu 77 của chúng ta ở chỗ này.

Ngón tay ngọc tinh tế của Võ Dao chỉ về một chỗ phía trên hư ảnh hình rồng kia. Vào lúc này, điểm cắm cột mốc trong khu vực nàng chỉ đều đã biến thành màu xanh lá, nói rõ điểm cắm cột mốc nơi này đã rơi vào trong sự khống chế của Chư Thiên.

- Xem ra Chư Thiên vẫn đang rơi vào thế hạ phong.

Chu Nguyên đưa mắt nhìn một lát, chậm rãi nói.

Dựa theo tình huống trên hư ảnh hình rồng này thì điểm sáng màu đỏ tươi chiếm cứ nhiều khu vực hơn. Chỉ có điều cũng may chính là Chư Thiên bên này cắn rất chặt, chênh lệch giữa hai bên cũng không tính là quá lớn.

- Chiến khu ở các nơi đã dần dần có được kết quả thắng bại, tiếp xuống chỉ sợ người trong đội ngũ của hai bên đều sẽ bắt đầu tụ lại ở chỗ chiến khu đầu rồng.

Tô Ấu Vi nói khẽ.

Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía chỗ đầu rồng, số lượng điểm sáng ở nơi đó cực kỳ khổng lồ, hơn nữa còn sáng rực đến chói mắt, điều này nói rõ chất lượng của điểm cắm cột mốc ở nơi đó cực kỳ cao, mạnh hơn ở những chiến khu khác rất nhiều.

Chiến khu đầu rồng sẽ quyết định thắng bại của lần tranh đấu này của hai bên. Chỉ có điều đội ngũ của bọn họ sợ là sẽ không có tư cách tham dự, nhiều lắm cũng chỉ có thể làm người đứng xem.

Chu Nguyên nhìn chăm chú hư ảnh hình rồng nửa ngày, sau đó thu hồi ngọc thạch, bình tĩnh nói:

- Những chuyện khác không cần suy nghĩ nhiều, trước tiên hãy chiếm cứ điểm cắm cột mốc ở khu vực hạch tâm của chiến khu này đã.

Nói xong, thân hình của hắn khẽ động, nhanh chóng hóa thành một vệt sáng bay về phía trước.

Phương hướng kia chính là khu vực hạch tâm bởi vì hắn đã cảm ứng được điểm cắm cột mốc tồn tại.

Chu Nguyên vừa khẽ động thân, toàn bộ đội ngũ lập tức liền đi theo.

Đội ngũ bay vào trong chỗ sâu của sa mạc. Ước chừng nửa nén hương sau, khí hậu trên sa mạc bắt đầu biến hóa, chỉ thấy một bờ biển xuất hiện ở trong tầm mắt, trên mặt biển có vô số hòn đảo to to nhỏ nhỏ tô điểm.

Chu Nguyên vừa liếc nhìn thì đã lập tức khóa chặt một hòn đảo thường thường không có gì lạ ở trong đó. Sau đó, hắn vung tay áo lên, chỉ thấy một vệt sáng màu đen phá không bay ra, trực tiếp cắm vào giữa hòn đảo kia.

Ầm ầm!

Sau khi Bàn Long Đinh cắm xuống, vùng biển này bất chợt rung động dữ dội, sóng lớn cao vạn trượng cuốn lên từ giữa mặt biển, che khuất bầu trời, đánh vào bờ. Cảnh tượng thật là tráng quan.

- A?

Mà Chu Nguyên thì phát hiện, khi những con sóng lớn kia xuất hiện thì cùng lúc đó đột nhiên có từng tia khí lưu thần bí chui ra khỏi mặt biển, bay lượn ở trong hư không giống như là những chú cá nhỏ đang bơi.

- Cái đó là... tàn hồn của Tổ Long?!

Nhìn thấy cảnh tượng này, con ngươi của Chu Nguyên lập tức co rụt lại, bởi vì hắn đã nhận ra những khí lưu thần bí kia chính là tàn hồn của Tổ Long!

Hiển nhiên sau khi bọn họ cắm Bàn Long Đinh khiến cho sự cân bằng ở nơi đây bị dao động, lúc này mới dẫn tới những tàn hồn của Tổ Long vốn ẩn nấp này xuất hiện.

Cùng lúc đó, những người khác trong đội ngũ cũng phát hiện những tia khí lưu thần bí du đãng này. Và khi bọn họ nhận ra chúng là gì thì hô hấp của tất cả đều biến thành ồ ồ, hai mắt sáng rực lên.

Dĩ vãng, lúc tìm kiếm ở trong Hỗn Độn hư không, có khi đến cả một tháng cũng chưa chắc có thể tìm tới một tia tàn hồn của Tổ Long, mà hiện tại nơi này lại có nhiều như thế, vậy làm sao có thể để bọn họ bình tĩnh được cơ chứ?

- Trước tiên hãy thu tất cả số tàn hồn của Tổ Long ở đây vào, sau đó sẽ dựa theo điểm cống hiến để phân phối.

Bình Luận (0)
Comment