Người dịch: Nguyễn Khiêm
Chu Nguyên cũng không ngăn cản bọn họ, chỉ phân phó một tiếng.
- Dạ! Tuân lệnh đội trưởng!
Nghe được mệnh lệnh này của Chu Nguyên, tất cả mọi người đều tinh thần đại chấn, sau đó vội vàng vọt ra, nhanh chóng săn bắt tàn hồn của Tổ Long đang bay lượn ở khắp nơi kia.
- Ngược lại không thẹn là điểm cắm cột mốc ở khu vực hạch tâm của chiến khu.
Chu Nguyên nhẹ nhàng gật đầu. Những điểm cắm cột mốc bọn họ gặp trước đó kia không có loại quà tặng này.
Thân hình Thôn Thôn đột nhiên thoáng hiện đến trên đỉnh đầu của Chu Nguyên, nó hếch cái mũi lên, khẽ ngửi ngửi, truyền ý niệm đến:
- Những tàn hồn của Tổ Long này đều là chạy đến từ dưới đáy biển.
Nghe được lời nói của Thôn Thôn, biểu cảm của Chu Nguyên lập tức khẽ động, ánh mắt chuyển hướng mặt biển, cùng lúc đó, trong ánh mắt có Phá Chướng Thánh Văn hiển hiện.
Lập tức ở trong mắt của Chu Nguyên, nước biển trở nên trong suốt, ánh mắt của hắn xuyên thấu rất nhiều trở ngại, trực tiếp nhìn về chỗ sâu nhất của vùng biển này. Một lát sau, ánh mắt của hắn dừng lại ở một nơi nào đó dưới đáy biển.
Mượn nhờ sức mạnh của Phá Chướng Thánh Văn, Chu Nguyên có thể quan sát thấy ở nơi đó xuất hiện một cái vòng xoáy. Vào lúc này, từ trong vòng xoáy đang không ngừng có từng tia tàn hồn của Tổ Long bay ra. Mà ở chỗ sâu nhất trong vòng xoáy, Chu Nguyên nhìn thấy một giọt chất lỏng đang trôi nổi. Trong chất lỏng kia dường như có một hư ảnh hình rồng cổ lão cực kỳ nhỏ bé như ẩn như hiện, tản ra một loại khí tức nguyên thủy, cổ lão khó mà hình dung.
Chu Nguyên nhìn chăm chú vào chất lỏng trong vòng xoáy ở dưới đáy biển kia trong một lúc rồi giống như đã nghĩ đến điều gì, tâm thần đột nhiên rung động.
Trong nháy mắt kia, hắn đã minh bạch lai lịch của giọt chất lỏng này.
Đó không ngờ lại là...
Tổ Long Hồn Tủy!
Chu Nguyên kinh ngạc nhìn qua đáy biển trong vòng xoáy giọt kia giống như chất lỏng thần bí, nhưng trong lòng thì lật lên kinh đào hải lãng, bởi vì một giọt chất lỏng này chính là Tổ Long Hồn Tủy mà lúc trước Thương Uyên đã đề cập qua với hắn.
Mà dựa theo những gì Yêu Yêu giải thích, Nguyên Anh của hắn muốn đột phá cực hạn thì Tổ Long Hồn Tủy này chính là đồ vật ắt không thể thiếu.
Theo như hắn biết thì khi tàn hồn của Tổ Long nồng đậm đến trình độ nhất định lại cộng thêm vô số điều kiện khó xảy ra mới có thể may mắn ngưng tụ thànhTổ Long Hồn Tủy, mức độ hiếm có của nó không cần nói cũng biết. Cho nên khi Chu Nguyên trông thấy một giọt Tổ Long Hồn Tủy này thì dù là lấy tâm tính của hắn đều không nhịn được dụi dụi con mắt, có chút không thể tin được.
- Đây là Yêu Yêu đang phù hộ ta hay sao?
Chu Nguyên nháy nháy mắt. Quả nhiên, tin Yêu Yêu thì có vận khí tốt!
Rồi hắn không mảy may do dự, bóng người khẽ động, chính là hóa thành một vệt sáng xông vào trong biển, nhanh chóng bơi đến chỗ vòng xoáy dưới đáy biển kia.
Mấy phút sau, Chu Nguyên đã xuất hiện ở bên ngoài vòng xoáy.
Mà khi tiếp xúc ở khoảng cách gần như vậy, Chu Nguyên càng có thể cảm giác được rõ ràng sức mạnh thần dị ẩn chứa trong giọt Tổ Long Hồn Tủy kia to lớn cùng cổ lão cỡ nào. Bởi vì ở thời khắc này, hắn thậm chí cảm nhận được Nguyên Anh trong Thần Phủ cũng hơi hơi chấn động, tỏa ra cảm xúc khao khát.
Loại cảm xúc khao khát kia khiến cho Nguyên Anh không thể kiểm soát được, tựa như là nếu không phải là tu vi của Chu Nguyên cũng không thấp thì nó đã lao ra khỏi Thần Phủ để cướp lấy giọt Tổ Long Hồn Tủy kia rồi.
Chu Nguyên chăm chú nhìn chằm chằm vào giọt Tổ Long Hồn Tủy kia, yết hầu cũng khẽ nhúc nhích, ánh mắt nóng bỏng cơ hồ muốn làm cho nước biển ở phụ cận đều bốc hơi.
Giọt chất lỏng này hoàn toàn chính xác là một giọt Tổ Long Hồn Tủy, chỉ có điều đáng tiếc là giọt Tổ Long Hồn Tủy này quá nhỏ, chỉ mới bằng móng tay mà thôi.
Nhưng Chu Nguyên minh bạch, muốn ngưng luyện ra một giọt Tổ Long Hồn Tủy lớn bằng móng tay như thế thì cũng phải cần không biết bao nhiêu tia tàn hồn của Tổ Long ngưng tụ. Hắn có thể gặp được ở chỗ này, thật là có khí vận hộ thân.
- Ta phí hết tâm tư giải quyết Uyên Tuyền, độc hưởng một giọt Tổ Long Hồn Tủy cũng không quá phận chứ nhỉ? Nếu người nào có ý kiến thì có thể nói thẳng ra.
Chu Nguyên hỏi.
Vào lúc này, ở trên đỉnh đầu của Chu Nguyên, Thôn Thôn ngẩng đầu mờ mịt nhìn chung quanh. Hiện tại, ở dưới đáy biển tựa hồ chỉ có nó với Chu Nguyên mà thôi. Thế là nó trợn trắng mắt. Hỗn đản này, muốn thì cứ lấy, hết lần này tới lần khác còn muốn biểu thị dáng vẻ rất công chính. Quả nhiên là vô sỉ.
Mà sau khi thấy không có người nào lên tiếng phản đối, lúc này, Chu Nguyên mới hài lòng gật đầu, sau đó hắn cũng không do dự, sức mạnh thần hồn bộc phát ra, trực tiếp là gạt nước biển ở phía trước ra hai bên rồi tràn vào trong vòng xoáy kia.
Ở dưới tác dụng của sức mạnh thần hồn, giọt chất lỏng kia chậm rãi trôi ngược lên, chui ra khỏi vòng xoáy, lơ lững ở trước mặt Chu Nguyên.
- Hộ pháp giúp ta.
Chu Nguyên nhắc nhở Thôn Thôn một tiếng, sau đó ngồi xếp bằng xuống. Sức mạnh thần hồn tràn ra, điều khiển nước biển hóa thành một đóa sen nước đỡ ở dưới thân.
Mà giọt Tổ Long Hồn Tủy kia thì là bay thẳng về phía Chu Nguyên rồi bị hắn há miệng, nuốt chửng.
Bây giờ, trận tranh đoạt trong Thạch Long Bí Cảnh này chính là đang bộc phát đến gần giai đoạn cuối cùng rồi, Chư Thiên cùng Thánh tộc đều triển khai toàn bộ chiến lực. Bằng vào thực lực hiện tại của hắn mà còn muốn tham dự đến việc tranh đoạt tiếp sau thì có vẻ hơi miễn cưỡng. Mà hiện tại đúng lúc gặp một giọt Tổ Long Hồn Tủy, Chu Nguyên tự nhiên là muốn tận khả năng tăng thực lực của bản thân lên một chút.
Chỉ có một chuyện duy nhất khiến cho hắn cảm thấy khá tiếc nuối, đó là một giọt Tổ Long Hồn Tủy này quá nhỏ. Bằng vào chút Tổ Long Hồn Tủy ở đây thì không có khả năng để Nguyên Anh của hắn đột phá cực hạn, nhưng tăng lên một chút có lẽ còn là có thể đạt tới. Chuyện này chưa chắc đã làm cho hắn có thực lực chống lại những Pháp Vực Đệ Tam Cảnh mạnh nhất của Thánh tộc kia, nhưng chung quy là vẫn có thể nhiều thêm một phần sức để tự vệ chứ?