Người dịch: Nguyễn Khiêm
Hắn cúi người, chạm tay vào mặt đất, sau đó xòe bàn tay ra rồi năm ngón tay co lại.
- Ngươi đang làm gì đó?
Triệu Mục Thần nhíu mày hỏi, thằng này sau khi tỉnh dậy thì có chút lạ lùng.
Chu Nguyên vẫn như trước không có để ý tới, chỉ là bảo trì tư thế duỗi bàn tay ra, duy trì trọn vẹn mấy phút đồng hồ.
Mà khi Triệu Mục Thần đã cảm thấy không thể kiên nhẫn được nữa thì hắn bỗng rùng mình, biểu cảm trên mặt hắn chợt thay đổi, bởi vì hắn cảm thấy mắt đất dưới chân vừa hơi chấn động, tựa hồ là có cái gì đó đang nhanh chóng tiếp cận.
Vù!
Còn không đợi hắn tinh tế cảm ứng, mặt đất dưới chân đột nhiên vỡ ra, từng quầng sáng giống như là những chú chim từ trong lòng đất bay ra.
Những quầng sáng này lao thẳng về phía Chu Nguyên, cuối cùng vờn quanh người hắn, mơ hồ có chấn động giống như là hoan hô truyền ra.
Triệu Mục Thần kinh ngạc nhìn lại, chỉ sau một cái chớp mắt, con ngươi của hắn là đột nhiên co rút lại.
Bởi vì hắn nhìn thấy ở bên trong những quầng sáng lơ lửng quanh người Chu Nguyên kia đều có những Hư ảnh hình rồng rất nhỏ đang uốn lượn du động, từ trong đó một luồng khí tức uy nghiêm, cổ kính phát ra.
Triệu Mục Thần cũng không xa lạ gì với loại khí tức này, rõ ràng đó chính là tàn hồn của Tổ Long.
Nhưng khí tức ẩn chứa trong Hư ảnh hình rồng trong những quầng sáng kia nồng hậu, dày đặc hơn tàn hồn của Tổ Long bình thường rất nhiều.
- Đây là. . . Tổ Long Hồn Tủy? !
Đến lúc này, Triệu Mục Thần cảm thấy kinh hãi rồi. Hắn tự nhiên là biết rõ Tổ Long Hồn Tủy là quý giá cùng hiếm thấy bực nào. Cho dù là ở bên trong Thạch Long Bí Cảnh thì cũng vẫn rất thưa thớt, nhưng mà hiện tại, Chu Nguyên dĩ nhiên là trực tiếp móc nhiều như vậy từ trong lòng đất ra?
Hắn thô sơ giản lược nhìn lại đám kia sợ là có hơn hai mươi phần Tổ Long Hồn Tủy!
- Ngươi ... ngươi đã rút sạch Tổ Long Hồn Tủy ở bên trong Thạch Long Bí Cảnh này rồi hả?
Triệu Mục Thần không nhịn được nói.
- Chỉ là lấy một bộ phận mà thôi.
Chu Nguyên mỉm cười, nói:
- Số Tổ Long Hồn Tủy này vốn là vật vô chủ, chúng ta không cầm đến tăng thực lực lên, một khi rơi vào trong tay của Thánh tộc, đây chẳng phải là tư thông với địch hay sao?
Triệu Mục Thần tức cười.
Chu Nguyên cong ngón búng ra, chỉ thấy được hai phần Tổ Long Hồn Tủy chẫm rãi bay về phíaTriệu Mục Thần:
- Chỗ tốt mỗi người đều có, Chu Nguyên ta cũng không phải là người ăn mảnh.
Triệu Mục Thần này lúc trước tự phế hai tay, dùng huyết khí tới cứu hắn, Chu Nguyên tự nhiên sẽ không bạc đãi đối phương.
Nhìn thấy hai phần Tổ Long Hồn Tủy trôi nổi ở trước mặt mình, Triệu Mục Thần cũng ngẩn người. Hiển nhiên là chính hắn không nghĩ tới Chu Nguyên vậy mà sẽ tặngkỳ bảo mà đến cả cường giả Pháp Vực Đệ Tam Cảnh đều thèm thuồng cho hắn.
Triệu Mục Thần là người cao ngạo, hắn muốn tỏ vẻ bản thân không có gì hứng thú đối với loại của ăn xin này, nhưng ánh mắt vừa dừng lại ở phía trên hai phần Tổ Long Hồn Tủy kia rồi cũng khó có thể di chuyển rồi. Vì vậy cuối cùng, hắn chỉ có thể yên lặng nuốt phần ngạo khí kia vào, thu hồi hai phần Tổ Long Hồn Tủy.
Chỉ là khóe miệng hơi nhếch lên kia vẫn là bộc lộ ra cảm xúc trong nội tâm.
Chu Nguyên huy động tay áo, lại có bốn phần Tổ Long Hồn Tủy chia lìa ra rồi chui vào trong cơ thể của hai người đang đắm chìm ở trong tu luyện là Võ Dao cùng Tô Ấu Vi.
Sau khi phân phối tốt, Chu Nguyên lại không do dự nữa, há miệng ra, lực hút hiện ra, toàn bộ số Tổ Long Hồn Tủy còn lại đều chui vào trong miệng hắn.
Ở một bên, nhìn thấy cảnh tượng này, Triệu Mục Thần không khỏi cảm thấy da đầu hơi run run. Tổ Long Hồn Tủy cực kỳ bá đạo, cho dù là Pháp Vực Đệ Tam Cảnh cũng khó có thể luyện hóa hấp thu nhanh, mà hiện tại Chu Nguyên này lại trực tiếp nuốt trọn một đống.
Thằng này muốn làm gì?
Nghĩ đến đây, Triệu Mục Thần đột nhiên rùng mình.
Hắn hiểu được thằng này muốn làm gì rồi. . .
Chu Nguyên này là muốn. . . Trực tiếp mở Pháp Vực!
Chỉ có điều hắn lại là cảm thấy hiếu kỳ, bởi vì hắn ngược lại là rất muốn biết được, Pháp Vực thằng này mở ra lại sẽ kinh người cỡ nào?
Chiến khu đầu rồng, ở dưới mặt đất.
Bên trên màn hào quang của kết giới có bao trùm một tầng tầng chất lỏng màu đỏ sền sệt giống như là máu tươi, mà những chất lỏng này hiển nhiên là có ẩn chứa tác dụng đặc thù là ăn mòn, ô nhiễm, cho nên theo thời gian trôi qua, kết giới phòng ngự tập hợp sức mạnh của tất cả mọi người trong đại quân của Chư Thiên kia chính đang dần dần trở nên mỏng manh, ảm đạm.
Xa xa, bên trên hư không, mặt kính có màu đỏ tươi như máu đứng sừng sững, không ngừng bắn ra những dòng chất lỏng màu đỏ tươi bao phủ kết giới.
Những người trong đại quân của Thánh tộc đứng vây xem ở xa xa, bọn họ nhìn qua vẻ mặt bối rối của những người trong đại quân của Chư Thiên ở phía sau kết giới, trên mặt đều lộ nụ cười khinh thường, tàn nhẫn.
Chỉ cần đợi được đến khi cái kết giới này phòng ngự bị phá, như vậy tiếp theo những người trong đại quân của Chư Thiên này chính là heo chó đợi bọn họ làm thịt.
Thái Hiên đứng lơ lửng giữa không trung, ánh mắt đạm mạc của hắn nhìn qua kết giới mỏng manh kia rồi đảo qua mấy người Từ Bắc Diễn, Hi Tinh trong đại quân của Chư Thiên rồi hắn âm thầm lắc đầu, cảm thấy có chút buồn chán.
- Đám sâu kiến trong Chư Thiên vẫn là kém cỏi như thế. . . Loại sinh linh phế vật này làm sao có thể so sánh cùng Thánh tộc cao quý ta đây? Trên thế gian này, chỉ có Thánh Thần của Thánh tộc ta mới là duy nhất, những sinh linh mà vị Tổ Long Sáng Thế kia sáng tạo ra đến này không hề có tiềm lực.
- Chỉ có điều kết quả cuối cùng rồi cũng vậy, chung quy lại là đám sinh linh này cũng sẽ bị diệt sạch, thế gian này sẽ trở về trong lòng bàn tay của Thánh Thần.
Thái Hiên lắc đầu, thản nhiên nói với những người trong kết giới:
- Đợi đến lúc kết giới nghiền nát, nếu như có người quỳ xuống đầu hàng, trở thành nô lệ cho Thánh tộc ta thì có thể lưu tính mạng.
Nghe được lời hắn nói, trên mặt tất cả người trong đại quân của Chư Thiên đều lộ vẻ tức giận, người này bụng dạ khó lường, lúc này lại vẫn muốn đả kích sĩ khí.