Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1544 - Chương 1543: Kết Giới Nghiền Nát (1)

Chưa xác định
Chương 1543: Kết giới nghiền nát (1)

Người dịch: Nguyễn Khiêm

- Nước mắt cá sấu quả thực buồn cười, người trong Chư Thiên ta đều là anh hùng, cận kề cái chết cũng không đầu hàng!

Hi Tinh lạnh lùng nói.

- Người trong Chư Thiên ta đều là anh hùng, cận kề cái chết cũng không đầu hàng!

Nghe xong lời nói hùng hồn của Hi Tinh, trong mắt rất nhiều cường giả trong Chư Thiên có chiến ý bốc lên, sau một khắc, vô số tiếng rống phấn chấn lòng người vang vọng.

Thái Hiên thấy thế, cười cười, không quan tâm nói:

- Cảm động đến cực điểm, đã như vậy . . . thì tất cả đều đi chết đi.

- Cái kết giới này còn có thể trụ được khoảng nửa nén hương. . . Đây cũng chính là khoảng thời gian cuối cùng của các ngươi rồi. Cố gắng hưởng thụ đi.

Nói xong, hắn chắp hai tay về phía sau lưng, mắt khép hờ, gần kề chỉ là một người đứng lơ lửng giữa hư không nhưng cảm giác áp bách phát ra từ đó lại làm cho tất cả cường giả Pháp Vực Cảnh bên phía Chư Thiên đều cảm thấy hô hấp khó khăn, sự sợ hãi trong mắt căn bản không che dấu được.

Đối phương quá mức cường đại, quả thực làm cho người ta cảm thấy tuyệt vọng!

Trước kia, bọn họ chưa bao giờ nghĩ tới, trên đời lại có Pháp Vực Cảnh mạnh mẽ đến trình độ đáng sợ như thế, hiện tại Thái Hiên chỉ sợ chính là người mạnh nhất phía dưới Thánh Giả rồi.

Vào lúc này, trong kết giới, áp lực đến gần như cứng lại.

Mà thời gian nửa nén hương cũng chậm rãi trôi qua.

Mọi người nhìn qua Thái Hiên đứng lơ lửng bên trên hư không, khí thế vẫn mênh mông cường thịnhnhư trước kia, trong mắt không khỏi hiện ra biểu cảm tuyệt vọng. Bọn họ lui về đằng sau kết giới, nguyên vốn là trông cậy vào sức phòng ngự của kết giới để có thể chống trả Thái Hiên kia cho đến lúc tác dụng cường hóa của đối phương mất đi, nhưng hiện tại xem ra, kết giới hiển nhiên là không thể chống đỡ cho đến lúc đó rồi.

Vào lúc này, sắc mặt của Từ Bắc Diễn cũng cực kỳ khó coi, hắn nắm chặt hai bàn tay lại, chỉ có điều ở chỗ sâu trong ánh mắt của hắn khi nhìn về phía Thái Hiên thì là ẩn chứa cảm xúc sợ hãi.

- Chư vị, kết giới sắp nghiền nát, chúng ta đã không còn con đường nào để lui lại nữa, chuẩn bị liều mạng, tử chiến cùng đối phương thôi.

Đúng lúc này, giọng nói lạnh lùng của Hi Tinh vang lên, trong đó ẩn chứa sự kiên quyết.

Tất cả những cường giả Pháp Vực Đệ Tam Cảnh ở xung quanh đều đưa mắt nhìn về phía nàng. Vào lúc này, thấy được thái độ kiên quyết, không sợ hãi này của Hi Tinh, trong lòng bọn họ cũng cảm thấy khâm phục. Dù sao khi đối mặt với địch nhân mạnh như thế mà còn có thể bảo trì cảm xúc không sợ hãi cùng chiến ý, đây cũng không phải là việc mà tất cả mọi người có thể làm được.

- Thái Hiên này có được thực lực mạnh như vậy là kết quả do Thánh tộc tập trung tất cả sức mạnh mới sáng tạo ra. Nếu như có thể liều mạng giết chết hắn ở chỗ này, cho dù tất cả chúng ta có tự bạo Pháp Vực, đó cũng là đáng giá!

Hi Tinh đưa mắt nhìn về phía những người khác rồi chậm rãi nói:

- Chỉ là xem. . . Chúng ta có dám hay không mà thôi.

Tự bạo Pháp Vực sao?

Nghe thấy đề nghị này của Hi Tinh, trong lòng của tất cả những cường giả Pháp Vực Cảnh khác ở xung quanh đều khẽ run lên, biểu cảm trong ánh mắt trở nên phức tạp. Bởi vì hành động tự bạo Pháp Vực này có thể xem như là thủ đoạn liều chết cuối cùng của mọi Pháp Vực Cảnh, mà một khi thi triển sẽ không còn cơ hội hối hận quay đầu, chỉ có một đường chết mà thôi.

Vào lúc này, nhìn qua Hi Tinh tỏa ra khí thế lăng lệ ác liệt, quyết tuyệt, yết hầu của Từ Bắc Diễn hơi nhấp nhô rồi hắn mở miệng, khô chát nói:

- Hi Tinh Nguyên lão, chuyện không đến mức cần phải làm như thế đi? Ở đây đều tinh nhuệ của Chư Thiên, mất một người cũng là tổn thất cực kỳ nghiêm trọng. Nếu như chuyện không thể làm, vì sao không tạm lui một bước? Bảo tồn sức mạnh mới là chuyện trọng yếu nhất.

Hi Tinh lạnh lùng nhìn hắn rồi nói:

- Lúc này, chúng ta lui về phía sau cũng tức là đã nhường Thạch Long Bí Cảnh cho Thánh tộc mà Thánh tộc hoàn toàn có thể bằng vào tài nguyên này để đào tạo thêm rất nhiều cường giả. Mà về sau, khi Thánh tộc xâm phạm Chư Thiên, đến lúc đó ngươi lại có thể chạy đi đâu đây? !

- Hay là nói, Từ Bắc Diễn ngươi. . . Sợ rồi? !

Đối mặt với vẻ hùng hổ dọa người của Hi Tinh, Từ Bắc Diễn cảm thấy lưng của mình đã ướt đẫm mồ hôi lạnh, trong nội tâm thầm mắng nữ nhân điên, nhưng lúc này những người khác cũng đang đưa mắt nhìn đến, hắn nếu như thừa nhận bản thân sợ hãi thì sau này thanh danh sợ là sẽ hủy hết.

Vì vậy, hắn miễn cưỡng cười cười, nói:

- Làm sao có thể?

Răng rắc!

Mà khi bọn họ còn đang nói chuyện, đột nhiên có một tiếng vỡ vụn rất nhỏ vang lên. Thanh âm kia mặc dù không vang nhưng mà rơi vào trong tai của những người bên trong kết giới lại tựa như là tiếng sấm nổ bên tai vậy, làm cho tóc gáy toàn thân của mọi người dựng ngược lên.

Từng ánh mắt kinh hãi lập tức nhìn về phía chỗ thanh âm vừa vang lên và lập tức nhìn thấy phía trên màn hào quang của kết giới kia có một vết rách xuất hiện và đang chậm rãi lan rộng ra.

- Kết giới muốn phá. . .

Có giọng nói khô khốc vang lên.

Răng rắc! Răng rắc!

Chỉ trong vòng mấy phút ngắn ngủn, thanh âm vỡ nát liên tiếp vang lên.

Trong ánh mắt hoảng sợ của mọi người trong kết giới, vết rách nhanh chóng lan tràn, cuối cùng bao trùm toàn bộ màn hào quang của kết giới, từ xa nhìn lại, giống như là vỏ trứng gà vừa bị đập vậy.

Uỳnh!

Khi vết rách đạt đến mức cực hạn thì màn hào quang phòng ngự rốt cục không có cách nào để chịu đựng nữa, một tiếng nổ thật lớn vang lên, kết giới vỡ nát, biến thành vô số điểm sáng.

Khoảnh khắc kia tựa như là ngay cả thời gian đều đọng lại.

Bên trên hư không, Thái Hiên đang đứng chắp tay cũng chậm rãi mở mắt ra, biểu cảm trong đó chỉ có đạm mạc vô tình. Hắn chăm chú nhìn chằm chằm vào đại quân của Chư Thiên đã mất đi bảo hộ, giọng nói lạnh nhạt đột nhiên vang lên:

- Vòng bảo hộ của các ngươi đã phá. Tiếp theo là các ngươi lựa chọn chết, hay là quỳ xuống làm nô lệ?

Uỳnh!

Trả lời hắn là một luồng nguyên khí bộc phát, người vừa ra tay chính là Hi Tinh, nàng không nói bất kỳ lời nào, chỉ là thúc dục nguyên khí chính diện nghênh tiếp.

Bình Luận (0)
Comment