Người dịch: Nguyễn Khiêm
Khi Thái Hiên kia triệt để tử vong thì trận chiến đấu tranh giành trong Thạch Long Bí Cảnh cũng có kết quả cuối cùng rồi.
Vào lúc này thì đại quân của Thánh tộc đã là ở vào tình trạng sĩ khí sụp đổ, cảnh tượng Thái Hiên cùng với hư ảnh Thánh Thần bị đánh nát kia đã trực tiếp là hủy diệt tất cả chiến ý trong lòng bọn họ.
Hơn nữa lúc trước vì thành toàn Thái Hiên, những cường giả Pháp Vực Cảnh đỉnh tiêm kia của Thánh tộc đều cống hiến huyết khí của bản thân ra ngoài, chuyện này làm cho bọn hắn lúc này đều ở vào trong trạng thái suy yếu, loại trạng thái này hiển nhiên không có khả năng đi tranh chấp cùng đại quân của Chư Thiên nữa.
Huống chi, ở trên không trung kia, người giết chết Thái Hiên là Chu Nguyên vẫn còn đang nhìn chằm chằm bọn họ, ánh mắt đầy sát khí của người trước làm cho trong lòng của bọn hắn cảm thấy lạnh lẽo, thậm chí không dám đưa ánh mắt nhìn thẳng, sợ bị Chu Nguyên chú ý.
Cho nên khi nhìn thấy đại quân của Chư Thiên điên cuồng vọt tới thì bọn họ đã lập tức lựa chọn lui lại không chút do dự.
Ở thời khắc này, đại quân của Thánh tộc hoàn toàn tan tác, binh bại như núi đổ.
Đứng lơ lửng giữa hư không, Chu Nguyên nhìn qua đám quân lính tan rã của Thánh tộc bị đại quân của Chư Thiên đuổi giết, biểu cảm trên mặt cũng theo thời gian dần trôi qua mà dần thả lỏng. Một trận chiến này đối với hắn quả thật là cực kỳ hung hiểm. Nếu như không phải là lúc trước, Võ Dao đồng ý hi sinh giúp hắn có thể để Thánh Long số mệnh quy về một thân, ở thời khắc mấu chốt thừa dịp hoàn thành đột phá, chỉ sợ lúc này bị đuổi giết có lẽ chính là bọn họ rồi.
Thái Hiên kia hoàn toàn chính xác rất mạnh mẽ, là một địch thủ cực kỳ khó giải quyết.
Tuy rằng hiện tại đã giết chết Thái Hiên nhưng trong lòng của Chu Nguyên vẫn không khỏi có chút trầm trọng. Những năm này, hắn đã nhiều lần giao chiến cùng với Thánh tộc rồi, nội tình đáng sợ đến mức khó tin của Thánh tộc làm cho hắn cảm nhận được áp lực thực lớn.
Hơn nữa hắn cũng minh bạch nội tình của Thánh tộc mà đã chứng kiến chỉ là một góc của núi băng mà thôi.
Trong những năm gần đây, ma sát giữa Thánh tộc cùng Chư Thiên càng ngày càng nhiều. Không chỉ có hắn mà e rằng rất nhiều người đều đã cảm nhận được loại khí tức bão tố tới gần kia rồi. Dựa theo suy đoán của hắn, chỉ sợ không bao lâu nữa, Thánh tộc kia chắc chắn phát động cuộc chiến hủy diệt thế giới lần thứ hai.
Khi đó mới thật sự là gió tanh mưa máu, không người nào có thể may mắn thoát khỏi.
Với cục diện hiện tại, nếu như muốn bảo hộ người nhà bằng hữu của mình, chỉ với tu vi Pháp Vực Cảnh hiện giờ của hắn thì vẫn như cũ là còn chưa đủ, đặc biệt là... Còn có Yêu Yêu với thân phận cực kỳ đặc thù kia của nàng nữa.
Tương lai sẽ có biến đổi lớn, Chu Nguyên muốn bản thân có sức mạnh cải biến một ít gì đó, như vậy tối thiểu nhất, hắn cũng cần đột phá Thánh Giả Cảnh.
Chỉ có trở thành Thánh Giả thì mới có thể xem như là một nhóm tồn tại cao cấp nhất trên thế gian này.
- Chu Nguyên, thực lực của ngươi bây giờ vẫn là còn không đủ đâu.
Nghĩ đến đây, ánh mắt của Chu Nguyên cũng theo thời gian dần trôi qua mà dần kiên định hơn.
...
Ở bên ngoài Thạch Long Bí Cảnh, chỗ các vị Thánh Giả của Chư Thiên.
Lúc này, hào khí ở đây khá tốt, tất cả các vị Thánh Giả đều không nhịn đượcmà nở nụ cười vui vẻ, nhìn về phía bóng người trẻ tuổi trong bí cảnh kia, trong ánh mắt cũng đầy thưởng thức.
Mà ngay cả Kim La Cổ Tôn đều khẽ vuốt cặp lông mi dài của mình, sau đó cười nói với Thương Uyên:
- Thương Uyên, người đệ tử này của ngươi thật sự là khó lường, xem ra chuyện một môn có ba Thánh của các ngươi là chuyện tất nhiên rồi.
Những Thánh Giả khác cũng có chút ít cảm thán, trong ánh mắt nhìn về phía Thương Uyên cũng ẩn chứa sự hâm mộ. Bọn họ cũng có thể xem như là bá chủ của Chư Thiên, thế lực dưới trướng hùng hậu, xưng bá một phương, chuyện tầm thường căn bản không có khả năng làm cho bọn họ sinh ra loại cảm xúc này, nhưng một môn có ba Thánh thì khác, cho dù là đối với những Thánh Giả như bọn họ thì đó cũng là thành tựu cực kỳ hiếm có.
Tuy rằng các vị Thánh Giả của Chư Thiên đều là thành viên của Quy Khư Thần Điện, nhưng mà trong đó cũng không phải là một mảnh tường hòa, không có tranh chấp,
Cứ nhìn việc năm đó ngay cả Thánh Giả Song Liên như Thương Uyên cũng bị bức phải chỉ có thể dùng phương thức đánh cắp Tổ Long Thần Thạch, sau đó lang thang, tránh né ở trong không gian với vô số khe hở kia là có thể thấy được rồi.
Nói đi nói lại, nguyên nhân chú yếu khiến cho ông bị bức phải làm như thế là do quyền nói chuyện trong Quy Khư Thần Điện còn chưa đủ nặng.
Một môn có ba Thánh sẽ sâu sắc tăng cường điểm này, dù sao cũng là đồng môn, có tình cảm thầy trò, độ tín nhiệm sẽ viễn siêu những đoàn đội khác.
Trong khi các vị Thánh Giả đang chúc mừng Thương Uyên, Lục Liễu Đại Tôn kia lại đứng một mình ở xa, biểu cảm trên mặt hơi phức tạp. Bởi vì, quan hệ giữa hắn cùng với Thương Uyên cũng không tốt lắm, dù sao lúc trước hắn cũng là một trong những người chủ trương luyện hóa Tổ Long Thần Thạch, nhưng lúc này hắn cũng chỉ có thể giấu sự chua xót ở trong nội tâm.
Vốn dĩ tính toán của hắn là ở bên trong lần Thạch Long Bí Cảnh này có thể làm cho đệ tử Từ Bắc Diễn của mình trổ hết tài năng, đạt được các vị Thánh Giả ưu ái, đến lúc đó tự nhiên sẽ có tài nguyên quý giá trút xuống, giúp cho xác suất Từ Bắc Diễn Nhập Thánh càng lớn.
Nhưng ai cũng không ngờ, cuối cùng ngược lại là thành toàn Chu Nguyên.
Vừa nghĩ tới một mạch của Thương Uyên lại có tận Tam Thánh, Lục Liễu cảm giác sắc mặt của mình đều tái xanh rồi.
Dù sao, quan hệ giữa hai bên có rất nhiều khoảng cách, hắn đương nhiên là hi vọng Nhập Thánh chính là đệ tử nhà mình, đến lúc đó hơn nữa cộng thêm hai người Câu Lang, Độc Hỏa nữa thì thanh thế của phe phái bọn họ có khi còn sẽ vượt qua cả Thương Uyên.
Đối mặt với những lời chúc mừng kia, biểu cảm trên mặt của Thương Uyên ngược lại là có chút bình tĩnh, ông bình tĩnh nhìn lướt qua Thạch Long Bí Cảnh, giống như tùy ý nói: