Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1565 - Chương 1564: Có Một Kết Quả (2)

Chưa xác định
Chương 1564: Có một kết quả (2)

Người dịch: Nguyễn Khiêm

- Tên đệ tử này của ta cũng không phải là người nín nhịn khi chịu thiệt đâu, Cổ Tôn đừng có vội khen hắn như thế.

Trong lời nói của ông giống như là có ẩn chứa ý gì đó, các vị Thánh Giả đều tỏ ra nghi hoặc, nhưng chỉ có Kim La Cổ Tôn khẽ nhíu mày rồi khẽ thở dài một hơi bất đắc dĩ, giống như là cảm thấy cực kỳ đau đầu.

...

Mà khi các vị Thánh Giả còn đang vui mừng vì Chư Thiên chiến thắng thì ở một khu vực khác bên ngoài Thạch Long Bí Cảnh, chỗ Thánh tộc tụ tập lại là áp lực đè nén đến mức làm cho người ta phải trầm mặc.

Sắc mặt của các vị Thánh Giả của Thánh tộc đều cực kỳ âm trầm, nộ khí như có như không phát ra kia làm cho mảnh không gian này đều đang rung động lắc lư, tựa như là khó có thể thừa nhận.

- Đồ vô dụng!

Có Thánh Giả tức giận lên tiếng, hiển nhiên là chỉ trích Thái Hiên kia thất thủ.

- Chúng ta đã lên kế hoạch kỹ càng rồi ủng hộ nhiệt tình như vậy nhưng vẫn không thể giành chiến thắng, quả nhiên là làm cho người ta cảm thấy thất vọng.

- Thái Hiên này ... vô năng!

Không ít Thánh Giả của Thánh tộc biểu lộ sự tức giận, cuối cùng ánh mắt của bọn họ lại là nhìn về phía trước, hư không ở chỗ đó tựa như là sụp đổ thành lỗ đen, trong đó có một bóng người như ẩn như hiện, tản ra một luồng uy áp kinh khủng.

Bóng người kia đúng là Thái Di Cổ Thánh.

Bóng người kia nhắm mắt, ngồi xếp bằng ở trong lỗ đen. Phát giác được ánh mắt của các vị Thánh Giả, hai mắt đang nhắm chặt lập tức mở ra một khe hở, thanh âm không hề mang theo chút tình cảm nào truyền ra.

- Cãi lộn làm cái gì, thất thủ thì thất thủ thôi. Hơn nữa trên đời này còn ... Không có người nào có thể đoạt thức ăn từ trong miệng Thánh tộc ta được.

- Cái gọi là quy tắc là định chế cho kẻ yếu, ở trong Thiên Nguyên Giới này, ai có tư cách bắt Thánh tộc ta tuân thủ quy tắc đây?

Nghe được lời nói này của Thái Di Cổ Thánh, ánh mắt của các vị Thánh Giả Thánh tộc ở đây đều lóe lên, chợt biểu cảm trong ánh mắt cũng trở nên sâm lãnh.

Thái Di Cổ Thánh vung tay áo lên, chỉ thấy được trong Thạch Long Bí Cảnh kia đột nhiên có từng cơn chấn động không gian phát ra, từng vết nứt không gian xuất hiện ở trước mặt đại quân của Thánh tộc đã tan tác. Ngay sau đó, đám người Chu Nguyên nhìn thấy đại quân của Thánh tộc vội vàng chen chúc chui vào, chật vật giống như là chó nhà có tang.

Khi những vết nứt không gian kia xuất hiện, đại quân của Chư Thiên cũng ngừng đuổi giết. Vào lúc này trong chiến trường máu tươi tràn ngập, trận chiến lúc trước đã giết chết không biết bao nhiêu cường giả của Thánh tộc rồi.

Hết thảy mọi người trong đại quân của Chư Thiên đều mắt mang sát khí, toàn thân đầy máu tươi.

Chỉ có điều, sau khi đại quân của Thánh tộc thoát đi, tất cả mọi người cũng triệt để buông lỏng xuống. Ngay sau đó có tiếng hoan hô đinh tai nhức óc vang vọng. Vào lúc này, toàn bộ Thạch Long Bí Cảnh tựa như là đều khẽ rung lên.

Ngay sau đó, không ai bảo ai, tất cả mọi người cùng ngẩng đầu lên, đưa ánh mắt đầy kính sợ, tôn sùng nhìn về phía bóng người trẻ tuổi đang đứng lơ lửng bên trên hư không kia.

Trải qua một trận chiến này, tất cả mọi người đều hiểu được, Chu Nguyên đã chính thức trở thành người mạnh nhất dưới Thánh Giả bên trong Chư Thiên này!

Mà ở trong ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, Chu Nguyên chỉ là phất phất tay, nói:

- Mọi người khôi phục một lát rồi đi chiếm cứ tất cả điểm cắm cột mốc trong chiến khu đầu rồng đi.

Tất cả mọi người đều đáp ứng.

Thân hình của Chu Nguyên từ từ đáp xuống, sau đó sắc mặt bình thản, nhấc chân từng bước đi về một hướng.

Mặc dù trên mặt của hắn không có hiển lộ bất kỳ cảm xúc gì, nhưng cường giả của Chư Thiên ở chung quanh đều nhạy cảm phát giác được một điểm không đúng, vì vậy mọi người ở phía trước đều nhao nhao thối lui, tránh ra một con đường.

Mà sau khi mọi người đứng dạt ra thì cuối con đường xuất hiện một người có sắc mặt đang không ngừng biến ảo bất định.

Mọi người thấy thế thì đều tỏ ra kinh hãi, bởi vì người nọ đúng là Từ Bắc Diễn.

Chu Nguyên là muốn làm gì vậy?

Ở trong rất nhiều ánh mắt kinh hãi, nghi hoặc, không xác định, Chu Nguyên cuối cùng đã đi đến và đứng ở trước mặt Từ Bắc Diễn.

Từ Bắc Diễn nhìn qua Chu Nguyên, khóe mắt khẽ nhăn một cái, sau đó cười lớn nói:

- Chu Nguyên Nguyên lão lần này đã lập được công lao vô lượng, thật là đáng chúc mừng.

Nhưng nghe những lời này, ánh mắt của Chu Nguyên lại vẫn cực kỳ bình tĩnh, giống như là đầm nước sâu, hắn nhìn chằm chằm vào Từ Bắc Diễn ở trước mắt, có giọng nói mang theo sát ý nhàn nhạt truyền ra.

- Từ Bắc Diễn, chuyện giữa chúng ta có lẽ cũng nên tính toán rồi.

- Giải quyết? Giải quyết chuyện gì? Chu Nguyên, ta không rõ ngươi đang nói cái gì!

Nhìn qua Chu Nguyên ở trước mắt, sắc mặt của Từ Bắc Diễn lộ rõ sự kinh sợ mà lúc này những cường giả khác của Chư Thiên cũng đưa mắt nhìn qua, trong lúc nhất thời rất nhiều tiếng bàn luận xôn xao kinh hãi, nghi hoặc, không xác định vang lên.

Ai cũng không nghĩ tới, ngay sau khi giải quyết phiền toái lớn là Thánh tộc, Chu Nguyên vậy mà lập tức muốn ra tay với Từ Bắc Diễn.

Là vì một ít ân oán lúc trước của bọn họ hay sao? Nhưng giải quyết ở chỗ này tựa hồ cũng không tốt lắm?

Ánh mắt của Từ Bắc Diễn nhìn lướt qua bốn phía, sau đó hắn trầm giọng nói:

- Chu Nguyên, ngươi là vì chuyện ta đóng cửa kết giới phòng ngự lúc trước mà tức giận hay sao? Nhưng mà ngươi không suy nghĩ cẩn thận xem, nếu như ta không làm như vậy, hiện tại chúng ta sớm đã bị Thái Hiên giết đến máu chảy thành sông rồi, làm sao có thể đợi đến lúc ngươi tấn cấp trở về? !

Lời vừa nói ra, phần đông cường giả của Chư Thiên ở chung quanh cũng không nhịn được gật đầu. Trong lúc nhất thời, tất cả đều nhao nhao mở miệng khuyên bảo.

- Chu Nguyên Nguyên lão, việc này thực không trách được Từ Bắc Diễn, hắn làm thế cũng là suy nghĩ vì đại cục.

- Mặc dù lời nói có lẽ rất chói tai, nhưng loại thời điểm này phải quyết đoán, nếu không để Thái Hiên đi vào trong kết giới phòng ngự, đại quân của Chư Thiên khả năng sẽ gặp phải tai hoạ ngập đầu.

Bình Luận (0)
Comment