Người dịch: Nguyễn Khiêm
Lúc trước thì hắn cũng có suy đoán này, nhưng chung quy lại là bản thân chột dạ, khó có thể vì sự hoài nghi mà liều mạng.
Gào thét xong, Từ Bắc Diễn lại nhìn về phía người trong mắt toát ra sát ý là Chu Nguyên, lạnh lùng nói:
- Chu Nguyên, ngươi không thể giết ta! Cho dù ta có tội, cũng nên do các vị Thánh Giả đến định tội, khi nào đến phiên ngươi ra tay? !
Sắc mặt của Chu Nguyên hờ hững, đi từng bước một về phía Từ Bắc Diễn.
Từ Bắc Diễn thấy thế, trong mắt cuối cùng có biểu cảm sợ hãi hiện ra, hắn vội vàng hô:
- Sư tôn, cứu ta!
Vào lúc này, hư không đột nhiên chấn động, Chu Nguyên dừng bước chân lại, bởi vì hắn cảm thấy có một luồng sức mạnh to lớn xuất hiện, cùng lúc đó, giọng nói của Kim La Cổ Tôn vang lên ở bên tai:
- Chu Nguyên, Từ Bắc Diễn có tội, hãy giao hắn cho Quy Khư Thần Điện xử trí, chắc chắn chúng ta sẽ cho cậu một cái công đạo như thế nào?
Nghe xong lời này, tất cả cường giả của Chư Thiên đều đưa ánh mắt nhìn về phía Chu Nguyên.
Chu Nguyên chỉ khẽ trầm mặc một lát rồi nhìn qua Từ Bắc Diễn kia. Sau đó, hắn thở ra một hơi dài và chậm rãi nói:
- Lúc trước, ta hộ tống mười tám người trở về kết giới, bọn họ đều đội viên của ta, mặc dù thậm chí ta cũng không phải hoàn toàn nhớ rõ cả tên của bọn họ, nhưng ta là Đội trưởng, có trách nhiệm mang bọn họ về an toàn.
- Nhưng mà cũng bởi vì thủ đoạn âm độc kia Từ Bắc Diễn, mười tám đội viên, cuối cùng chỉ còn có ba người Triệu Mục Thần còn sống.
- Mà mười lăm người khác thì ở trước mắt của ta, bị Thái Hiên đánh thành bọt máu bay đầy trời.
Mặc dù lời nói của Chu Nguyên nhẹ nhàng, bình tĩnh, nhưng tất cả mọi người lại không khó để nhận ra sát khí ẩn chứa trong đó.
Chợt, Chu Nguyên ngẩng đầu, ánh mắt dừng ở hư không bên ngoài Thạch Long, gằn giọng chậm rãi nói từng chữ:
- Ta không có bảo vệ được bọn họ, cho nên ta muốn cho bọn họ có thể chết được nhắm mắt.
- Công đạo không cần người khác cho, ta sẽ tự mình lấy!
Trong khi một chữ cuối cùng vừa dứt thì Chu Nguyên lập tức không chút do dự thúc dục sức mạnh, Tử Kim Long Trảo đang trấn áp Từ Bắc Diễn đột nhiên bộc phát, Thánh Long Khí vô cùng bá đạo giống như là nước lũ truyền vào trong cơ thể của Từ Bắc Diễn, sau đó một khắc, nó ầm ầm bộc phát giống như là núi lửa phun trào vậy!
Thiên địa chấn động, rít gào.
Từ Bắc Diễn kia thậm chí còn không kịp kêu tiếng nào thì luồng sức mạnh kinh khủng kia đã triệt để hủy diệt hắn từ trong tới ngoài rồi.
Nhìn qua cảnh tượng này, tất cả mọi người trong đội quân của Chư Thiên đều tỏ ra cực kỳ chấn động.
Lúc này, bọn họ minh bạch, Từ Bắc Diễn kia thật là đã bị Chu Nguyên giết chết.
Tử Kim Long Trảo từ từ tiêu tán nhưng hố to ở trên mặt đất lại vẫn cực kỳ chói mắt như cũ, toàn bộ chiến khu đầu rồng đều yên tĩnh, tất cả mọi người khiếp sợ nhìn xem cảnh tượng này, cảm xúc trong nội tâm cuộn trào giống như là dời sông lấp biển.
Ai cũng không nghĩ tới, Chu Nguyên vậy mà thật sự ra tay giết chết Từ Bắc Diễn.
Đây chính là một vị Pháp Vực Đệ Tam Cảnh đỉnh phong đó, hơn nữa ở sau lưng hắn còn có ba vị sư tôn đều là Thánh Giả!
Bối cảnh như thế đều không thể kiến cho Chu Nguyên lưu lại tính mạng của hắn hay sao? !
Từng ánh mắt cực kỳ phức tạp nhìn qua thân hình của Chu Nguyên, trong những ánh mắt kia đều có biểu cảm hơi kính nể.
Chuyện hôm nay xét đến cùng vẫn là do Từ Bắc Diễn kia có tâm tư âm độc hơn nữa còn ra tay trước, mà Chu Nguyên có thể vì tính mạng của mấy đội viên dưới quyền, đang ở trước sự quan sát của các vị Thánh Giả lại vẫn có thể giận dữ giết chết Từ Bắc Diễn, phách lực cùng tâm tính bực này làm cho bọn họ kính trọng từ tận đáy lòng.
Dù sao bất luận là thân phận cùng với thực lực thì những đội viên hao tổn kia với Từ Bắc Diễn có thể nói là khác biệt giống như ngày và đêm vậy. Nếu như nói phải lựa chọn lấy hay bỏ giữa hai bên thì chỉ sợ sẽ có không ít người lựa chọn Từ Bắc Diễn.
Giao hảo một thiên kiêu bối cảnh hùng hậu như thế hiển nhiên là sẽ mang lại lợi ích nhiều hơn so với việc báo thù cho mấy người đã chết.
Tuy rằng mọi người cũng minh bạch, Chu Nguyên cố ý hạ sát thủ càng nhiều nữa có lẽ là bởi vì Từ Bắc Diễn kia chủ yếu tính toán hắn, nhưng bất kể như thế nào, chuyện này cũng không thể làm cho bọ họ bớt cảm thán về nhiệt huyết cùng dũng khí củaChu Nguyên.
Nhiệt huyết cùng khí phách trong lồng ngực người trẻ tuổi này đủ để xuyên thủng bầu trời.
Có lẽ ... đây cũng là một trong những nguyên nhân vì sao mà thực lực của hắn có thể không ngừng dũng mãnh tinh tiến.
Mà trong một cái chớp mắt kia khi Chu Nguyên giết chết Từ Bắc Diễn thì ở bên ngoài Thạch Long Bí Cảnh, các vị Thánh Giả cũng phải ngây ra trong chốc lát.
Nghĩ đến, trong suốt cuộc đời này, bọn họ đều không có gặp người gan lớn như thế.
Rõ ràng Kim La Cổ Tôn cũng đã mở miệng nói chuyện... Kết quả Chu Nguyên kia vẫn nhân cơ hội giết chết Từ Bắc Diễn.
Uỳnh!
Mà khi bọn họ ngây ra, một luồng sức mạnh to lớn đột nhiên bạo động, trực tiếp là khiến cho tinh không rung động lắc lư, ánh mắt của các vị Thánh Giả nhìn qua và nhìn thấy sắc mặt của Lục Liễu tái nhợt, trong mắt giống như là có ngọn lửa phun ra đến.
- Thật can đảm! Thật can đảm!
Lục Liễu tức giận đến toàn thân run rẩy, khí thế ngập trời bộc phát ra, ánh mắt của ông ta xuyên thấu hư không tập trung vào thân hình của Chu Nguyên, lửa giận trong mắt giống như là muốn đốt người sau thành tro.
- Lục Liễu, ngươi muốn làm gì?
Đúng lúc này, một giọng nói trầm thấp vang lên, chỉ thấy được Thương Uyên đưa ánh mắt nhìn thẳng vào Lục Liễu, chỗ hai vai có Thánh Quang ngưng tụ, hóa thành hai đóa Thánh Liên từ từ xoay tròn, trong đó tựa như là ẩn chứa hai thế giới.
- Làm cái gì? !
Lục Liễu rít gào:
- Thương Uyên, ngươi không nhìn thấy hay sao? ! Hắn lại dám giết chết đồ nhi ở dưới sự quan sát của ta? !
Sắc mặt của Thương Uyên chìm xuống đến, ông gằn giọng nói:
- Vậy lúc trước, khi đệ tử của ngươi kia ám toán Chu Nguyên ở trước mặt ta, ngươi đang làm gì đó?