Người dịch: Nguyễn Khiêm
Chỉ sợ chưa hẳn...
Chu Nguyên tập trung tinh thần, không chỉ có không có nửa điểm buông lỏng, ngược lại càng ngày càng cảnh giác.
Trận tranh đấu trong Thạch Long Bí Cảnh này chỉ sợ là còn chưa thể triệt để chấm dứt được!
Rầm rầm!
Ở bên ngoài Thạch Long Bí Cảnh, vào lúc này, tòa Bàn Long Trận rốt cục vận chuyển lại, chỉ thấy được có vô số vệt sáng rủ xuống, tựa như là từng sợi xiềng xích, liên kết với những vệt sáng do Bàn Long Đinh bắn lên rồi nhanh chóng bao trùm toàn bộ thân hình khổng lồ của Thạch Long.
Một khắc này, có một luồng sức mạnh mênh mông bắt đầu khởi động.
Vào lúc này, tòan bộ không gian tựa như là đều kịch liệt rung động lắc lư. Ngay sau đó, trong mắt của các vị Thánh Giả hiện lên biểu cảm vui mừng bởi vì bọn họ nhìn thấy dưới tác dụng của những sợi xiềng xích này, Thạch Long Bí Cảnh kia đang dần dần bay lên, hơn nữa còn là đang bay gần tới Bàn Long Trận của Chư Thiên.
- Bàn Long Trận khởi động rồi!
Trên mặt của các vị Thánh Giả đều lộ biểu cảm vui mừng, chỉ cần đợi đến khi Thạch Long Bí Cảnh này tiếp cận Bàn Long Trận, những Thánh Giả như bọn họ có thể ra tay thu lấy nó.
- Đừng nên buông lỏng cảnh giác!
Chỉ có điều khi bọn họ còn đang vui mừng thì giọng nói trầm thấp của Kim La Cổ Tôn lại vang lên.
Nghe thấy lời nói này, các vị Thánh Giả đều khẽ rùng mình. Sau đó giống như là nghĩ đến chuyện gì đó, bọn họ đều đưa ánh mắt nhìn về phía đối diện, bên kia là chỗ Thánh tộc đóng quân. Tuy rằng lần tranh đoạt này là Chư Thiên làm tốt hơn, nhưng đám Thánh Giả của Thánh tộc tất nhiên sẽ không cam tâm tình nguyện.
Cho nên, bọn họ nhất định sẽ tìm cơ hội ra tay.
Về phần quy củ định ra lúc trước ... các vị Thánh Giả đã trải qua quá nhiều, tự nhiên không có khả năng ngây thơ cho rằng chuyện này có thể hạn chế Thánh Giả của Thánh tộc ra tay.
Cho nên sau khi Kim La Cổ Tôn nhắc nhở, các vị Thánh Giả cũng nhanh chóng tỏa ra khí tức, bao trùm tất cả những nơi hẻo lánh trong mảnh không gian này, đồng thời một luồng sức mạnh đáng sợ đang lặng yên ngưng tụ, chuẩn bị ứng đối cho các tình huống bất ngờ xảy ra.
Thạch Long khổng lồ chậm rãi tiếp cận Bàn Long Trận của Chư Thiên mà sắc mặt của những người đứng ở bên trên bao gồm người trong đội ngũ của Chư Thiên kể cả Chu Nguyên nữa cũng dần dần trở nên ngưng trọng, mấy ánh mắt không ngừng nhìn về phía nơi đóng quân của Thánh tộc.
Vào lúc này toàn bộ không gian yên tĩnh khiến cho người ta có cảm giác cực kỳ khẩn trương, không một ai dám nói chuyện.
Loại hào khí đầy áp lực này gần như là làm cho người không thở nổi.
Cho đến khi Thạch Long tiến vào đến phạm vi mười ngàn dặm của Chư Thiên Bàn Long Trận thì sự yên tĩnh đột nhiên bị đánh phá. Chỉ thấy được ở trong một khoảnh khắc này, bình chướng khổng lồ do nguyên khí tạo thành có nhiệm vụ chia cắt đại quân của hai bên vốn đứng sừng sững trong không gian này bị một luồng sức mạnh cường hãn, cổ xưa giống như là tới từ thời kỳ mãng hoang đánh nát.
Mà ngay trong khoảnh khắc bình chướng do nguyên khí tạo thành bị vỡ nát thì có một loạt luồng nguyên khí xỏ xuyên qua hư không, dùng một loại xu thế hủy diệt, hung hăng đánh tới Chư Thiên Bàn Long Trận.
Mỗi một luồng nguyên khí kia đều làm cho người trong đội ngũ của Chư Thiên ở phía trên Thạch Long cảm thấy da đầu run lên, đầu óc run rẩy. Cho dù là mạnh mẽ như Chu Nguyên thì vào lúc này sắc mặt cũng trở nên nghiêm nghị. Hắn hiểu được, mặc dù lần này thực lực của bản thân đã tăng vọt với một mức độ cực kỳ kinh người, nhưng nếu như so sánh cùng với Thánh Giả chính thức thì vẫn là yếu ớt như trước, chênh lệch ở giữa hai bên giống như là một cái hào rộng, khó có thể vượt qua.
- Vọng tưởng!
Chỉ có điều các vị Thánh Giả của Chư Thiên cũng đã có chuẩn bị, khi bình chướng do nguyên khí tạo thành vừa nghiền nát thì là có một âm thanh vang lên vọng khắp tinh không mênh mông. Ngay sau đó, hư không vặn vẹo, tạo thành từng vòng xoáy không gian, từng luồng sức mạnh to lớn từ trong đó bộc phát ra, chặn những đòn công kích của Thánh Giả bên phía Thánh tộc kia lại.
Đòn đánh của hai bên va chạm, ngược lại là cũng không có gì tiếng nổ inh tai kinh thiên động địa, bởi vì khi hai luồng sức mạnh đối đầu thì hết thảy mọi thứ, bất luận là không gian, hay là thiên địa nguyên khí đều bị chôn vùi trong lặng yên.
Mấy người Chu Nguyên chỉ có thể nhìn thấy nguyên một đám lỗ đen thật lớn không ngừng thành hình ở trong hư không vô tận, tựa như là từng con ác ma đang mở miệng, tản ra sự tĩnh mịch làm cho người ta cảm thấy cực kỳ sợ hãi, sau đó dần dần tán đi.
Nhìn qua thế công mạnh mẽ do Thánh Giả của Thánh tộc phát động, Kim La Cổ Tôn mặt trầm như nước, nhưng ông vẫn cố tỏ vẻ thản nhiên nói:
- Thái Di, ngươi thật đúng là không có làm cho người ta thất vọng đấy.
- Kim La, ngươi có lẽ là phải minh bạch chứ? Trên thế giới này, tất cả mọi hành động của Thánh tộc ta đều là chân lý.
Trong hư không, có một giọng nói đạm mạc truyền đến, quanh quẩn toàn bộ không gian:
- Đừng nên áp đặt suy nghĩ của đám sâu kiến các ngươi vào Thánh tộc tôn quý chúng ta.
- Nếu chúng ta là kẻ yếu, là sâu kiến vậy thì vì sao Thánh tộc các ngươi không thể cướp đi Thạch Long Bí Cảnh vậy?
Trong lời nói của Kim La Cổ Tôn ẩn chứa hàm ý đùa cợt.
- Tranh đoạt trong Thạch Long Bí Cảnh chỉ là trẻ con vui đùa ầm ĩ mà thôi, làm sao có thể đại biểu cho sư thượng đẳng của tộc ta được? Kim La, có thể mang Thạch Long Bí Cảnh đi ở dưới mắt của bổn tọa hay không thì phải nhìn ngươi có bao nhiêu năng lực rồi.
Ngay sau khi Thái Di Cổ Thánh vừa dứt lời, hư không đột nhiên vỡ ra, một đồ quyển cổ xưa bay ra, đồ quyển mở ra, một tòa Thánh Sơn thần thánh nguy nga hiển lộ, tản mát ra uy áp làm cho không ít Thánh Giả đều cảm thấy có chút sợ hãi.
Tam Liên Thánh Bảo, Thánh Sơn Đồ!
Hiển nhiên là lần này Thái Di Cổ Thánh cũng không có ý định thăm dò, vừa ra tay đã lập tức tế bảo vật mạnh nhất này ra.
Hình chiếu của Thánh Sơn lơ lửng ở giữa hư không sau đó mang theo sức mạnh thần thánh không thể xâm phạm, trấn áp về phía mấy người Kim La Cổ Tôn.