Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1574 - Chương 1573: Va Chạm Mạnh (2)

Chưa xác định
Chương 1573: Va chạm mạnh (2)

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Chỉ có điều vào lúc này, Kim La Cổ Tôn cũng ra tay, chỉ thấy có một luồng sáng từ trên đỉnh đầu của ông phóng lên trời, hóa thành nguyên khí khánh vân, bên trong khánh vân có một cái chuông lớn phát ra ánh sáng màu vàng chói mắt, giống như có thể chiếu rọi Chư Thiên.

Tam Liên Thánh Bảo, Hỗn Độn Kim Chung!

Kim Chung vừa hiện ra đã hóa ra một quầng sáng hình cầu màu vàng khổng lồ, chống cự hình chiếu Thánh Sơn kia.

Hai vị Thánh Giả Tam Liên Cảnh lại cầm Tam Liên Thánh Bảo để chiến đấu, trận chiến này có thể nói là cao cấp nhấ thế gian rồi, sóng xung kích phát tán kia trực tiếp làm cho Thạch Long Bí Cảnh này bắt đầu rung động lắc lư, nếu không phải là nơi này có ý chí của Tổ Long bảo hộ, chỉ sợ sớm đã bị đánh nát.

- Thái Di, hôm nay tiên cơ đã ở bên phía Chư Thiên ta, chỉ bằng ngươi thì sợ rằng còn không cướp được Thạch Long Bí Cảnh đi đâu!

Kim La Cổ Tôn chậm rãi nói.

Thực lực của hai người vốn chẳng phân biệt được cao thấp, mà hôm nay Bàn Long Trận bên phía Chư Thiên đã khởi động, đối phương cũng không có khả năng lướt qua hắn đi hủy diệt Bàn Long Trận.

Trong hư không, có một bóng người chân đạp hình chiếu hoa sen hiện ra đến, đúng là Thái Di Cổ Thánh kia, ánh mắt của hắn nhìn thẳng vào Kim La Cổ Tôn đang được bao bộc bởi quầng sáng màu vàng của Hỗn Độn Kim Chung. Một lúc sau, hắn mới thản nhiên nói:

- Kim La, một mình bổn tọa đúng là không làm gì được, nhưng mà ....

- Nếu như lại có thêm một vị Cổ Thánh thì sao nào?

Nghe thấy câu nói này của Thái Di Cổ Thánh, con ngươi của Kim La Cổ Tôn lập tức co rụt lại, ông trầm giọng nói:

- Thái Di ngươi đừng có chém gió nữa! Thánh tộc các ngươi có bảy vị Cổ Thánh nhưng có bốn người phải quanh năm trấn thủ Thánh Sơn, không dám ly khai nửa bước, nếu không tinh ngươi thì cũng còn lại hai vị Cổ Thánh, bọn họ mà ra tay thì hai vị Cổ Tôn khác Quy Khư Thần Điện ta cũng đâu thể ngồi không.

Thái Di Cổ Thánh cười nhạt rồi nói:

- Dĩ vãng, Thánh Thần đại nhân trọng thương ngủ say, cần bốn vị Cổ Thánh vận chuyển Thánh Nguyên giúp ngài ấy khôi phục. Nhưng những năm này Thánh Thần đại nhân dần dần thức tỉnh, tự nhiên là không hề cần nhiều người như vậy nữa, cho nên một vị cố gắng bớt chút thời gian để chạy tới đối phó ngươi cũng không tính là việc rất khó khăn.

Mà ngay khi Thái Di Cổ Thánh vừa dứt lời thì trong một cái chớp mắt kia, ở bên trong hỗn độn hư không kia hình như có tiếng bước chân làm trời rung đất chuyển vang lên. Ngay sau đó, Hỗn Độn tựa như là bị chém đứt đôi, mà mấy người Chu Nguyên thì là kinh hãi nhìn thấy, từ chỗ sâu trong hỗn độn hư không, có một người khổng lồ đạp không bay đến, trong tay hắn cầm một chiếc rìu lớn, phía trên có mấy vết máu loang lổ, khí tức man hoang, hung tàn khuếch tán ra làm cho trời đất xung quanh cũng như đang vặn vẹo.

Vừa nhìn thấy người này, sắc mặt của các vị Thánh Giả của Chư Thiên lập tức biến đổi, có người run sợ nói:

- Người kia là .... Thiên Trảm Cổ Thánh!

Khi người khổng lồ cầm búa kia bước ra khỏi hỗn độn hư không thì cùng thời khắc đó, tại một chỗ nào đó trong hư không, ở chỗ sâu trong Quy Khư Thần Điện, hai bóng người tỏa ra khí tức cổ xưa mở mắt ra, tinh quang mãnh liệt bắn ra từ hai mắt kia giống như là có thể xuyên thấu Chư Thiên.

Vào lúc này, bọn họ cũng đã nhìn thấy người khổng lồ vừa hiện thân kia, nhưng khi bọn họ vừa mới chuẩn bị ra tay thì đã nhận ra hai luồng ý niệm mạnh mẽ từ trong hư không xa xôi tập trung vào bản thân.

- Đế Long, Xích Cơ.

- Các ngươi vẫn đừng nên ra tay mới tốt.

Giọng nói hờ hững giống như là bỏ qua khoảng cách, xuyên thấu hư không, cuối cùng đã rơi vào trong tai của hai bóng người ở chỗ sâu trong Quy Khư Thần Điện kia.

Sau khi nghe thấy lời nói này, ánh mắt của hai bóng người ở chỗ sâu trong Quy Khư Thần Điện kia cũng trở nên lăng lệ ác liệt, bọn họ liếc nhìn nhau, nhưng lại cũng không để ý tới lời của đối phương, ngược lại là trong chốc lát bộc phát ra uy áp khổng lồ rồi nhanh chóng xé rách hư không bay đi.

- Hừ.

Nhìn thấy cảnh tượng này, ở chỗ sâu trong hư không, hai gã Cổ Thánh của Thánh tộc hừ lạnh một tiếng, Thánh uy bộc phát ra làm cho tầng tầng không gian bắt đầu rung động lắc lư, chặn đường đi tới của hai vị Cổ Tôn của Chư Thiên kia.

Ở chỗ sâu trong hỗn độn hư không, không người biết được đã có khí sát phạt ngập trời bộc phát.

Mà khi hai vị Cổ Tôn của Quy Khư Thần Điện bị chặn đường thì trong không gian ở bên ngoài Thạch Long Bí Cảnh kia, người khổng lồ cầm rìu lớn trong tay cũng đã hàng lâm, hai con ngươi ẩn chứa sát khí cuồn cuộn đã lập tức tập trung vào Kim La Cổ Tôn.

Chiếc rìu lớn dính máu vung lên rồi mạnh mẽ chém xuống.

Đồng thời có giọng nói to rõ giống như sấm rền vang lên vọng khắp Chư Thiên.

- Kim La Cổ Tôn, hôm nay, ở đây sẽ là nơi mai táng của ngươi!

Khi chiếc rìu lớn kia chém xuống thì tựa như là có một vệt sáng từ trên trời giáng xuống, vệt sáng này giống như là có thể phân Thạch Long Bí Cảnh này ra thành hai nửa. Nó tỏa ra xu thế mênh mông, cuồn cuộn như muốn hủy diệt cả đất trời, trực tiếp đánh thẳng về phía Kim La Cổ Tôn.

Một chém này không chỉ làm cho mấy người Chu Nguyên cảm thấy da đầu run lên, mà ngay cả các vị Thánh Giả của Chư Thiên đều sắc mặt biến đổi.

Hiển nhiên là Thiên Trảm Cổ Thánh vừa xuất hiện này cũng không có nằm trong sự dự liệu của bọn họ.

Mà Kim La Cổ Tôn lúc này đang dốc toàn lực để đối kháng cùng Thái Di Cổ Thánh, vị Cổ Thánh thứ hai bất thình lình tham chiến kia không thể nghi ngờ sẽ tạo thành uy hiếp nghiêm trọng đối với Kim La Cổ Tôn.

Một khi Kim La Cổ Tôn bị thương, như vậy sĩ khí bên phía Chư Thiên tất nhiên sẽ giảm sút. Đến lúc đó, e rằng ngay cả Thạch Long Bí Cảnh mà bọn họ vất vả liều mạng cướp đoạt cũng chưa chắc đã bảo trụ được.

Khi một búa hủy diệt búa kia chém xuống, khi thế tỏa ra kinh người, Kim La Cổ Tôn đương nhiên cũng có thể phát hiện ra, nếp nhăn trên khuôn mặt già nua của ông co lại.

Bình Luận (0)
Comment