Người dịch: Nguyễn Khiêm
Hai vị Cổ Tôn khác của Quy Khư Thần Điện chưa từng có động tĩnh, xem ra cũng bị Cổ Thánh của Thánh tộc cuốn lấy rồi. Xem ra trong trận chiến đấu tranh giành Thạch Long Bí Cảnh này, Thánh tộc cũng đã chuẩn bị cực kỳ đầy đủ rồi, thậm chí còn cưỡng ép kéo một vị Cổ Thánh rời khỏi Thánh Sơn.
- Phiền toái.
Kim La Cổ Tôn thở dài một tiếng. Ngay sau đó, Hỗn Độn Kim Chung đã xuất hiện ở bên ngoài cơ thể, tỏa ra ánh sáng màu vàng chói mắt, từng vòng sáng màu vàng bay lượn xung quanh, tựa như là những vệ tinh cực lớn bay quanh ngôi sao.
Ở bên trong bảy vị Cổ Thánh, lực sát phạt của Thiên Trảm Cổ Thánh đủ để xếp vào Top 3. Hơn nữa, lần này đối phương bất thình lình ra tay, cho dù là Kim La Cổ Tôn cũng không có biện pháp nào khác ngoài việc mượn nhờ uy năng của Hỗn Độn Kim Chung để phòng ngự.
Keng!
Mà vào lúc này, chiếc rìu lớn trong tay Thiên Trảm Cổ Thánh cũng xuyên qua không gian, đánh lên phía trên Hỗn Độn Kim Chung. Ngay lập tức có tiếng chuông giống như long trời lở đất vang lên, vọng khắp mọi nơi, sau đó quanh quẩn ở giữa Chư Thiên.
Những vòng sáng màu vàng bên trên Hỗn Độn Kim Chung không ngừng nghiền nát, hóa giải một rìu hủy diệt kia.
Hai bên dây dưa hơn mười giây, thế đi của chiếc rìu lớn kia rốt cục cũng ngừng lại, nhưng bên trên Hỗn Độn Kim Chung này cũng bị lưu lại một vết chém không sâu.
- Kim La, cái xác rùa đen này của ngươi cứng hơn năm đó rồi!
Người khổng lồ cầm rìu kia cười to, tiếng cười vang lên như tiếng sấm rền.
- Ta tới kiềm chế Hỗn Độn Kim Chung của hắn!
Thái Di Cổ Thánh cười lạnh một tiếng rồi nhanh chóng thúc dục Thánh Sơn Đồ. Chỉ thấy được Thánh Sơn càng ngay càng ngưng thực, có một luồng sức mạnh thần dị to lớn giống như là thác nước chảy xuống, không ngừng suy yếu ánh sáng màu vàng do Hỗn Độn Kim Chung phát ra.
Mà Thiên Trảm Cổ Thánh thì tựa như là một người khổng lồ đang bổ núi, chiếc rìu lớn trong tay hắn không ngừng đánh xuống, Hủy Diệt Chi Lực tỏa ra dường như là có thể chém đứt bầu trời, tất cả đều đánh về phía Hỗn Độn Kim Chung.
Keng keng keng!
Từng tiếng nổ lớn không ngừng vang lên, vọng khắp mọi nơi, sóng xung kích tỏa ra mạnh mẽ đến nỗi, ngay cả mấy vị Thánh Giả hơi yếu một chút đều khó có thể thừa nhận, bọn họ chỉ có thể hơi lùi lại một đoạn mới co thể đứng vững được.
Nhìn thấy Hỗn Độn Kim Chung đang bị hai gã Cổ Thánh liên tục không ngừng oanh tạc kia, trong mắt của các vị Thánh Giả của Chư Thiên không khỏi lộ ra biểu cảm lo lắng. Đối phương có chuẩn bị mà đến, nếu như còn để mọi chuyện tiếp tục diễn ra như vậy thì e rằng Kim La Cổ Tôn thật sự là sẽ gặp nguy cơ trí mạng.
Mà Kim La Cổ Tôn là trụ cột của Chư Thiên, nếu như hắn thật sự xảy ra chuyện gì ở chỗ này, vậy thì chính là đả kích có tính chất huỷ diệt đối với Chư Thiên.
Nếu là như thế, các vị Thánh Giả tình nguyện bỏ qua Thạch Long Bí Cảnh.
Một vị Thánh Giả của Chư Thiên chau mày, sau đó hắn nhìn về phía Thương Uyên ở một bên, nói:
- Thương Uyên Đại Tôn, ông không phải nói vị đại nhân kia sẽ ra tay tương trợ hay sao?
Nghe thấy lời nói này, những Thánh Giả khác cũng nhìn qua.
Bọn họ đều minh bạch ‘vị đại nhân’ trong miệng Thánh Giả kia là nói tới ai. Đúng là vị Thần Nữ ở trong thành Chư Thiên kia.
Thương Uyên đưa ánh mắt nhìn thoáng phía sau, nói:
- Nàng đã đáp ứng với ta rồi. Nếu như thật sự đến một bước đó, nàng nhất định sẽ ra tay.
- Nhưng bây giờ tình cảnh của Kim La Cổ Tôn đã có chút không ổn rồi.
Có Thánh Giả lo lắng nói.
Thương Uyên chỉ khẽ trầm mặc một lát rồi cười khổ nói:
- Chỉ sợ. Chính là nàng có ý định muốn cho Kim La Cổ Tôn ăn điểm đau khổ.
Các vị Thánh Giả đều tỏ ra ngạc nhiên, lời nói này của Thương Uyên là có ý gì?
Cũng có Thánh Giả tâm tư nhạy cảm, bọn họ chợt nhìn thoáng qua Chu Nguyên trong Thạch Long Bí Cảnh rồi nói khẽ:
- Không phải là ... Bởi vì chuyện Chu Nguyên bị ám toán lúc trước đó chứ?
Lúc trước, chắc hẳn chuyện đã xảy ra ở đây cũng đã rơi vào trong mắt của vị Thần Nữ kia. Tuy rằng cuối cùng, Chu Nguyên cũng không có gì nguy hiểm, nhưng khó khăn, trắc trở trong chuyện này đích thật là khiến cho người ta nghĩ lại cũng thấy kinh hãi.
- Chu Nguyên không phải không bị gì hay sao? Vị kia ... Không đến mức như thế chứ?
Có Thánh Giả cảm thấy chuyện không thể tưởng tượng nổi. Bọn họ thật sự là không có cách nào để lý giải, tồn tại đến loại cấp độ đó vậy mà vẫn có thể coi trọng một người như vậy.
Thương Uyên than nhẹ một tiếng. Hôm nay, thần tính trong người Yêu Yêu đang dần dần thức tỉnh, tính cách của nàng đích thật là bắt đầu càng lúc càng đạm mạc. Mà cảm tình với Chu Nguyên chỉ sợ là điều duy nhất vẫn còn giúp thủ vững nhân tính ở sâu trong nội tâm của nàng. Chính vì thế mà một khi có người vượt qua ranh giới này sẽ khiến cho Yêu Yêu có phản ứng cực kỳ khoa trương.
Lúc trước nghiêm khắc mà nói thì Kim La Cổ Tôn kỳ thật xem như là đang giúp Chu Nguyên rồi, nhưng có lẽ ở trong mắt của nàng thì việc này vẫn là không đủ.
Nếu như đổi lại là một cô gái tầm thường thì chỉ sợ sẽ khiến cho người ta có cảm giác là ngang ngược, tùy hứng, nhưng mà Yêu Yêu lại thể hiện sự đạm mạc giống như là thần linh nhìn xuống chúng sinh.
Các vị Thánh Giả cũng đều nói không ra lời, sau đó tất cả đều chỉ có thể đưa mắt nhìn nhau, và hi vọng cơn giận ở trong lòng vị đại nhân kia có thể nhanh chóng tản mất. Bằng không thì tình huống lấy một địch hai bây giờ thật sự là vô cùng nguy hiểm với Kim La Cổ Tôn.
Keng keng!
Mà khi các vị Thánh Giả còn đang lo lắng, thế công của Thái Di cùng Thiên Trảm hai vị Cổ Thánh kia bắt đầu càng ngày càng đáng sợ, sóng xung kích phát ra kia cũng khiến cho không gian Thạch Long Bí Cảnh này bắt đầu kịch liệt vặn vẹo. Loại sức mạnh này đã có thể làm cho không gian bị ý chí của Tổ Long xâm nhuộm đều khó có thể đã thừa nhận.
Tất cả mọi người có thể nhìn thấy, tòa Hỗn Độn Kim Chung đang bao quanh người Kim La Cổ Tôn kia cũng đang gắng sức chống cự, ánh sáng màu vàng ở bên ngoài đã dần dần ảm đạm.