Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1590 - Chương 1589: Tiêu Thiên Huyền (1)

Chưa xác định
Chương 1589: Tiêu Thiên Huyền (1)

- Hả?

Nhưng khi nhìn rõ địa hình trước mắt, Chu Nguyên không nhịn được ồ lên một tiếng, sau đó bật cười, trong mắt hiện lên một chút hồi ức.

Hắn phát hiện, nơi hắn rơi xuống cũng không hề lạ lẫm.

Nơi đây chính là Thánh Tích Chi Địa, năm đó người thiếu niên từ vương triều Đại Chu tới nơi đây, đạt được ấn ký do lão tổ Thương Huyền lưu lại, cũng nhờ vào sự chỉ dẫn của ấn ký đi tới Thương Huyền tông, mở ra con đường truy cầu lực lượng tuyệt đỉnh…

- Thương Huyền lão tổ, đã lâu không gặp ngài…

Chu Nguyên nói nhẹ, trong tay chợt xuất hiện ba nén hương, nén hương tự đốt, hắn cầm hương cúi đầu về hướng Thánh Tích Chi Địa.

- Năm đó cũng vì ta đập nát Thương Huyền Thánh Ấn, làm cho Thương Huyền Thiên trở nên càng thêm hỗn loạn. Nhưng cũng xin ngài yên tâm, lần này trở về, ta sẽ giúp ngài dọn dẹp sạch sẽ đám sâu mọt của Thương Huyền Thiên kia.

Trên đỉnh núi, âm thanh bình tĩnh của Chu Nguyên truyền ra, tràn ngập sát phạt.

Cầm hương bái ba bái, Chu Nguyên thở phào một hơi, đôt nhiên vẻ mặt hơi động, quay đầu nhìn về phía tây bắc.

Ở nơi đó, có rất nhiều ba động nguyên khí hiện lên.

Giữa núi rừng, đàn chim đột nhiên bay lên.

Có số đông người đột nhiên tràn vào trong rừng, mùi máu tươi tràn ngập, tron đó xen lẫn cả tiếng gào thét thống khổ, tiếng khóc, tiếng kêu sợ hãi đan xen vào một chỗ tạo thành bầu không khí thảm liệt.

Tiêu Thiên La lúc này đã già, mái tóc tràn đầy hoa râm, ngực nhiễm vết máu, đưa mắt nhìn cảnh tượng thảm liệt xung quanh, toàn thân phát run, trong mắt tràn đầy hối hận cùng phẫn nộ.

Hắn chưa từng nghĩ tới, thành Thánh Tích mà mình vất vả xây dựng nhiều năm, cuối cùng lại cũng bị hủy trong tay chính mình…

- Lão Nghiêm, Thiên Huyền thế nào rồi? Có đuổi kịp không? – Tiêu Thiên La nhìn về phía một tên thuộc hạ thân tín, run rẩy hỏi.

- Thành chủ…

Người được gọi là lão Nghiêm kia ảm đạm nói:

- Thiếu thành chủ dẫn người đoạn hậu, mặc dù bây giờ ngài ấy đã là cao thủ Thiên Dương cảnh sơ kì, thế nhưng trong đội ngũ Thánh Cung có tới bốn tên Thiên Dương cảnh hậu kì…

- Không, con của ta sẽ không có việc gì! – Con mắt Tiêu Thiên La lập tức trở nên đỏ bừng, quay người muốn chạy trở về.

Con trai của hắn, Tiêu Thiên Huyền, từ năm xưa tham gia Thánh Tích Chi Địa, đã gia nhập Thương Huyền Thiên, trải qua mấy năm nay tu luyện chuyên cần, cuối cùng dùng thiên phú siêu việt phụ thân mình, bước vào Thiên Dương cảnh, trở thành trưởng lão của Thương Huyền tông.

Có thể nói, Tiêu Thiên Huyền chính là niềm kiêu ngạo của Tiêu Thiên La.

Mấy năm nay, mỗi khi ngồi cùng bạn bè, Tiêu Thiên Huyền chính là chủ đề mà hắn hay dùng để khoe khoang.

Nhưng hắn không ngờ tới, hết thảy thay đổi quá nhanh. Ít năm gần đây, hắn từng nhặt được một viên mảnh vỡ kì dị trong Thánh Tích Chi Địa, lúc đó chuyện về Thương Huyền Thánh Ấn bị vỡ đã lan khắp Thương Huyền Thiên, Tiêu Thiên La hắn cũng nhận ra được đây là một mảnh vỡ, nên cẩn thận ẩn giấu chuyện này.

Hắn biết đây có lẽ là một cơ duyên to lớn. Với tuổi bây giờ của Tiêu Thiên La, bản thân hắn cũng không có hứng thú lắm với cơ duyên, nhưng hắn muốn để lại cho Tiêu Thiên Huyền, nói không chừng đây sẽ là cơ hội để con hắn lại có thể tiến bộ.

Nhưng cuối cùng cơ duyên chưa tới, tới lại là họa sát thân.

Một đội nhân mã tự xưng là người của Thánh Cung tới thành Thánh Tích, yêu cầu hắn giao mảnh vỡ ra, Tiêu Thiên La đương nhiên không đồng ý, sau đó vụng trộm sai thân tín liên hệ với con hắn Tiêu Thiên Huyền đang ở Thương Huyền tông, gọi hắn trở về. Theo Tiêu Thiên La nghĩ, dù sao Thương Huyền tông cũng là một trong sáu đại Thánh Tông, ít nhiều Thánh Cung cũng phải kiêng dè ba phần.

Nhưng hắn không ngờ là, ngay khi Tiêu Thiên Huyền trở về thành Thánh Tích, đội ngũ Thánh Cung kia đột nhiên nổi dậy đồ sát cả Thánh Tích thành, đối chọi với lực lượng kinh khủng của đội ngũ này, quân đội thành Thánh Tích nhanh chóng tan rã, bị tàn sát như cỏ rác.

Cuối cùng, Tiêu Thiên La vô cùng hoảng sợ mang theo thân tín trốn ra khỏi thành, mà vì để hắn có nhiều thời gian chạy trốn hơn, Tiêu Thiên Huyền tự nguyện ở lại, dẫn theo tinh nhuệ còn sót lại của thành Thánh Tích chặn hậu.

Nhưng ai cũng biết, kết quả của những người chặn hậu này sẽ là cái gì…

- Thành chủ, ngài không thể đi! Ngài dù trở về cũng là chịu chết oan chết uổng! – Hộ vệ xung quanh thấy thế, vội vàng giữ chặt Tiêu Thiên La.

- Ngài không thể lãng phí cơ hội mà thiếu thành chủ dùng mệnh để đổi lấy được!

- …

Nghe đám người xung quanh khuyên can, nước mắt Tiêu Thiên La tuôn đầy mặt, lúc này hắn hối hận không gì sánh được, nếu biết sớm thế này, hắn liền không tham mảnh vỡ Thánh Ấn kia nữa, bằng không cũng sẽ không để con trai mình lâm vào tuyệt cảnh.

- Đi thôi, ta sẽ đem mọi người đi đến nơi an toàn. – Tiêu Thiên La tránh ra đám người, khàn khàn nói.

Tất cả mọi người trầm mặc lại, bọn hắn nghe được tử chí trong giọng nói của Tiêu Thiên La.

Lúc này Tiêu Thiên La đã gần như cái xác không hồn, hắn cố nén mệt mỏi, dẫn mọi người tiến lên, nhưng cũng chính lúc này, một tiếng cười như ác va đột nhiên vang lên:

- Thật cho rằng một tên Thiên Dương cảnh sơ kì có thể ngăn được lâu lắm à? Một lũ nhà quê!

Đám người chạy nạn lập tức khủng hoảng, tất cả mọi người hoảng sợ ngẩng đầu, sau đó chỉ thấy từng bóng người mặc ào bào trắng chẳng biết lúc nào đã xuất hiện ở trên không trung, nhìn xuống bọn hắn.

Tên nam tử trung niên kia tỏa ra ba động nguyên khí hùng mạnh, rõ ràng là một tên cường giả Thiên Dương cảnh hậu kì.

- Ngươi đang chờ con trai mình à? – Hắn ngoẹo đầu, nhìn Tiêu Thiên La, nhếch miệng cười, bàn tay vung lên.

Một người đứng sau lập tức vứt ra một vật, rơi thẳng xuống trước mặt Tiêu Thiên La.

Tiêu Thiên La nhìn lại, con mắt lập tức đỏ bừng, chỉ thấy lúc này trên người Tiêu Thiên Huyền tràn đầy máu tươi, từng vết thương dữ tợn sâu tận xương, hơi thở mong manh, sinh cơ đang dần tiêu tán.

- Thiên Huyền!

Tiêu Thiên La nhào tới, ôm lấy con trai mình.

Tiêu Thiên Huyền nghe thấy, cố gắng mở mắt, nhìn phụ thân đã nước mắt đầy mặt, khàn giọng nói:

- Phụ thân cẩn thận, bọn chúng là Thánh Ma quân của Thánh Cung, bây giờ Thánh Cung đã trực tiếp khai chiến với năm đại Thánh Tông.

Bình Luận (0)
Comment