Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1601 - Chương 1600: Chém Giết Pháp Vực

Chưa xác định
Chương 1600: Chém giết Pháp Vực

Nhưng điều làm cho Bàng Dương không ngờ tới là, Chu Nguyên lại trở lại nhanh như vậy, hơn nữa… hắn còn mở ra Pháp Vực!

Điều này khiến cho trong lòng Bàng Dương như dời sông lấp biển, đồng thời cực kì ghen ghét. Phải biết, vì mở ra Pháp Vực, hắn đã phải chịu một cái giá thảm trọng cỡ nào. Mà bây giờ, con sâu kiến năm đó mà hắn chưa từng để ý lại có thể đạt tới độ cao ngang hành với hắn?

- Oắt con, năm xưa khi bản tọa xưng hùng Thương Huyền Thiên, thì ngươi còn chưa ra đời đâu, bây giờ vừa có chú tiến bộ liền tưởng có thể làm gì được bổn tọa à? – Bàng Dương tức giận quá mà cười. mặc dù Chu Nguyên đã mở ra Pháp Vực, nhưng thời gian tu luyện ngắn ngủi, nên cùng lắm là mới vừa vào Pháp Vực, hai bên cũng không sai biệt nhiều.

Thế nên Bàng Dương cũng không hề có ý sợ hãi, hắn không cho phép mình được lùi bước trước kẻ mà mình từng coi là sâu kiến năm xưa.

- Pháp Vực Kim Thần!

Thế là, Bàng Dương bước ra một bước, thét dài một tiếng, một Pháp Vực màu vàng khuếch tán ra, trong đó có từng ngôi sao màu vàng óng, tỏa ra kim quang sáng chói, chiếu rọi cả thiên khung.

- Chu Nguyên, mặc dù không biết ngươi dùng thủ đoạn gì để mở ra Pháp Vực, nhưng muốn dựa vào đó để liều mạng với bản tọa thì còn kém nhiều lắm! – Pháp Vực tràn ngập, trong lòng Bàng Dương sinh ra tự tin vô hạn, ngửa mặt lên trời cười to.

Trên tường thành, đám người Chu Kình nhìn tòa Pháp Vực Kim Quang kia, cảm nhận lực lượng kinh khủng phun trào trong đó, lực lượng đó, dù chỉ là một sợi, cũng đủ để dễ dàng tiêu diệt bọn họ.

Đây chính là cường giả Pháp Vực!

Chu Nguyên nhìn qua Bàng Dương, hơi ngẩn người một chút, chợt bật cười:

- Xem ra đúng là Thương Huyền Thiên có chút bế tắc về tin tức rồi.

Xem Bàng Dương hành động kiểu này, hiển nhiên là không biết kết quả của trận chiến tại bí cảnh Thạch Long. Trong trận chiến ấy, ngay cả tên Pháp Vực mạnh nhất của Thánh tộc kia cũng thua trong tay Chu Nguyên. Mà bây giờ Bàng Dương, lại chỉ là tên nhờ vào ngoại lực mới mở ra Pháp Vực, vừa bước vào Pháp Vực cảnh giới thứ nhất mà thôi, ngay cả tư cách nhìn thẳng vào Chu Nguyên cũng không có. Nhưng vì không có thông tin chính xác, hắn lại lựa chọn liều mạng với Chu Nguyên, thật sự là đem trứng chọi đá.

- Ý ngươi là gì? - Bàng Dương lạnh lùng hỏi.

Chu Nguyên lắc đầu, lười nói nhảm thêm, ánh mắt hờ hững, xòe bàn tay ra, vồ xuống một cái.

Oanh!

Chỉ thấy hư không vô tận lập tức vỡ nát, trong chớp mắt tiếp theo, một long trảo màu tử kim cực kì khổng lồ phá không mà ra, vồ về phía Pháp Vực của tên Bàng Dương kia.

Khi long trảo màu tử kim kia đập xuống, sắc mặt Bàng Dương đột nhiên biến đổi kịch liệt, bởi vì giờ khắc này, một dự cảm đại nạn lâm đầu đột nhiên hiện lên trong lòng hắn, Thần hồn nơi mi tâm cũng chấn động kịch liệt.

Oanh!

Chỉ là còn không để hắn kịp phản ứng, long trảo màu tử kim đã đập vào trên Pháp Vực Kim Quang kia, mà Pháp Vực này chỉ có thể kiên trì trong tích tắc, liền lập tức vỡ nát ra.

Long trảo tử kim xông vào trong Pháp Vực Kim Quang, bắt lấy ngôi sao màu vàng treo trên bầu trời đang tỏa ra ánh sáng vàng khổng lồ kia, đây chính là hạch tâm Pháp Vực của Bàng Dương.

- Ngay cả tên thiên kiêu Pháp Vực mạnh nhất của Thánh tộc cũng bị ta chém giết, mà ngươi lấy dũng khí ở đâu ra, mà dám mở ra Pháp Vực trước mặt ta? – Lúc này, âm thanh nhàn nhạt của Chu Nguyên vang lên.

Bàng Dương kinh hãi gần chết, trong mắt hiện lên sợ hãi vô biên. Bởi vì chỉ khi tự thân tiếp xú, hắn mới hiểu rõ thực lực hiện nay của Chu Nguyên khủng bố đến mức nào.

- Ngươi, ngươi đã là Pháp Vực cảnh giới thứ ba? Sao lại có thể như vậy được? – Bàng Dương điên cuồng hét lên. Hơn nữa, dù là Pháp Vực cảnh giới thứ ba, cũng không thể phá hủy Pháp Vực của hắn một cách dễ dàng như thế chứ?!

Chỉ qua mười mấy năm ngắn ngủi, làm sao tên Chu Nguyên này lại trở nên kinh khủng như vậy được?

Cảm giác được sự khủng bố của long trảo đang nắm lấy ngôi sao màu vàng trong Pháp Vực của mình, Bàng Dương trắng bệch cả mặt hô lên:

- Xin dừng tay! Ta đầu hàng!

Ngôi sao màu vàng kia là hạch tâm Pháp Vực của hắn, nếu thật bị phá nát, vậy Pháp Vực mà hắn tốn vô số công sức mới mở ra này cũng bị phá nát.

Mà hậu quà kèm theo cũng quá nghiêm trọng, hắn không chịu nổi!

Lúc này, Bàng Dương mới cảm thấy hối hận, sớm biết liền không nhận nhiệm vụ này. Ai mà ngờ tới, chỉ là một vương triều Đại Chu nho nhỏ, lại có một vị Thần thủ hộ kinh khủng thế này.

Nhưng mà, đối mặt với tiếng cầu xin tha thứ của Bàng Dương, Chu Nguyên lại không quá để ý, trong mắt hiện lên ý lạnh, mới vừa một lát trước, kẻ này còn muốn đồ sát cả thành Đại Chu, làm sao có thể tha được?

Thế là, hắn híp mắt lại, long trảo màu tử kim theo đó nắm chặt lại.

Ầm ầm!

Ngôi sao lập tức sụp đổ, vô số kim quang bắn ra bốn phía, Pháp Vực màu vàng cũng nhanh chóng vỡ nát.

Chỉ qua mười mấy hơi thở ngắn ngủi, tòa Pháp Vực màu vàng kia cũng tiêu tán triệt để.

- Phốc!

Pháp Vực bị phá, Bàng Dương phun ra một ngụm máu tươi, nguyên khí toàn thân nhanh chóng hạ thấp, gương mặt trở nên già nua, thân thể phát ra tử khí.

- Trốn mau! – Trong mắt hắn tràn đầy sợ hãi, hét lên the thé.

Vừa dứt lời, hắn đã trực tiếp quay người, thiêu đốt tinh huyết toàn thân, muốn trốn đi.

Nhưng thân ảnh hắn vừa động, trên hư không đã có một con Tử Kim Cự Long hờ hững nhìn xuống, phun ra một hơi thở, trực tiếp đánh vào trên thân thể Bàng Dương.

Chỉ là một hơi ngắn ngủi, hư không vỡ tan như gương, mà thân thể Bàng Dương thì triệt để bốc hơi, hài cốt không còn.

Trên hư không, đám chiến sĩ Thánh Ma quân run rẩy toàn thân nhìn cảnh này. Bọn hắn nhìn thấy tận mắt một vị cường giả Pháp Vực ngã xuống trước mắt, điều này khiến cho tâm trí dù đã bị tế đàn Thần Huyết ảnh hưởng mà trở nên hung tàn của bọn hắn cũng không khỏi sinh ra sợ hãi vô biên.

Sau một khắc, Thánh Ma quân chạy tán loạn.

Mà trên tường thành, tất cả mọi người đều nhìn đờ cả người. Từ lúc Chu Nguyên ra tay đến lúc kết thúc, chỉ qua thời gian vài hơi. Nhưng chính trong khoảng thời gian ngắn ngủi ấy, một tên cường giả Pháp Vực hàng thật giá thật ngã xuống trước mặt bọn họ…

Bình Luận (0)
Comment