Người dịch: Nguyễn Khiêm
- Hơn nữa, cho dù hắn thật sự Nhập Thánh rồi, ta cũng có thể kéo hắn từ trên mây xuống, ném vào bên trong bùn nhão. Bởi vì Thương Huyền Thiên này có Đại Chu Vương Triều, có Thương Huyền Tông, còn những người bạn như mọi người, cho dù liều mạng, ta cũng sẽ không để nó bị hủy diệt.
Mặc dù nụ cười tươi vẫn hiện rõ trên mặt của Chu Nguyên nhưng biểu cảm trong ánh mắt tĩnh mịch lại đầy lạnh lùng, kiên quyết.
Tả Khâu Thanh Ngư đưa bàn tay nhỏ bé của mình lên ôm lấy hai má kiều mỵ động lòng, đôi mắt đẹp như nước lâng lâng nhìn qua Chu Nguyên:
- Chu Nguyên, bây giờ, ở trong lòng ta, huynh đã đẹp trai được gần bằng 1% Yêu Yêu rồi đó.
Chu Nguyên mặt tối sầm, trừng mắt với Tả Khâu Thanh Ngư.
Cô nàng này đến tận bây giờ vẫn còn muốn đào nàng dâu của hắn đi.
Keng!
Khi bọn họ còn đang nói chuyện thì bên trên ngọn núi chính kia đột nhiên có một tiếng chuông to rõ truyền đến.
Nghe thấy tiếng chuông, Chu Nguyên nói:
- Xem ra Chưởng môn của những Thánh Tông khác đã đến, ta đi gặp bọn họ trước đã.
- Đúng rồi, chờ sau khi ta cùng mấy vị Chưởng môn thương thảo xong thì có lẽ sẽ bắt tay tạo thành liên minh thảo phạt Thánh Cung. Đến lúc đó tất nhiên sẽ có một trận chiến tranh ảnh hưởng đến toàn bộ Thương Huyền Thiên bộc phát.
Nói xong, hắn vung tay áo lên, có mấy vệt sáng bay ra, bắn thẳng về phía mấy người Tả Khâu Thanh Ngư, Lục La.
- Hôm nay gặp lại không có quà gì, thôi mấy người cứ giữ lấy món quà nhỏ này, mau chóng nghĩ biện pháp luyện hóa hấp thu, chuẩn bị cho trận chiến lớn sắp sửa diễn ra đi.
Chu Nguyên vừa dứt lời, thân hình của hắn đã biến mất.
Mấy người Tả Khâu Thanh Ngư vội vàng tiếp lấy vệt sáng kia, đưa mắt nhìn lại, mỗi người đều nhận được một bình ngọc, trong bình ngọc có một viên đan dược tròn như mắt rồng lẳng lặng lơ lửng, từng vầng sáng quanh quẩn ở bên ngoài giống như là.
- Đây chẳng phải là .... Tổ Long Đan hay sao? !
Bọn họ liếc nhìn nhau, đều nhận ra sự chấn động từ trong đôi mắt của đối phương. Bởi vì địa vị trong tông môn không thấp, cho nên bọn họ cũng không đến nỗi mù tịt với những chuyện xảy ra trong Chư Thiên. Chính vì vậy, bọn họ tự nhiên là đã từng nghe nói qua về loại đan dược thần kỳ, vang danh khắp Chư Thiên này.
Chỉ có điều, Thương Huyền Thiên không chỉ có thực lực yếu lại dính phải họa của Thánh Cung nên không có người tham gia chiến trường ngoài Hỗn Độn, đương nhiên là cũng khó có được Tổ Long Đan.
Dù cho bọn họ cũng chỉ mới nghe danh nhưng lại thủy chung không có duyên nhìn thấy, không nghĩ tới hôm nay Chu Nguyên lại cho bọn họ một người một viên.
- Cảnh tượng này giống như là người đi ra ngoài làm giàu sau đó áo gấm trở về quê hương, tiện tay đưa cho thân thích một phần lễ nặng, sau đó khiến cho bốn phương rung động.
Ninh Chiến cười khổ nói.
Mấy người khác cũng đồng ý gật đầu.
- Vậy chúng ta muốn dùng hay không đây?
Lục La thè lưỡi, liếm liếm cặp môi đỏ mọng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào chiếc bình chứa Tổ Long Đan ở trong tay.
Lý Thuần Quân chậm rãi nói:
- Nhận lấy đi! Dù sao, chỗ tốt chúng ta lấy được từ Chu Nguyên cũng đã nhiều lắm rồi, thêm cái này nữa cũng không khác biệt lắm. Cùng lắm là sau này nếu như hắn có việc gì cần chúng ta giúp sức thì đừng từ chối là được.
Hắn đúng là vẫn trực tiếp giống như là thanh kiếm trong tay hắn.
Bốn người khác cũng gật gật đầu. Hoàn toàn chính xác, khoản nợ nhiều không lo, thêm một phần nợ cũng không ảnh hưởng gì. Ngược lại chuyện càng làm cho bọn họ để ý hơn chính là, cuộc chiến thảo phạt Thánh Cung trong lời Chu Nguyên nói lúc trước.
Chuyện này làm cho bọn họ cảm thấy có chút phấn chấn. Trong những năm này, tuy rằng bốn đại Thánh Tông cũng xem như là đang hợp tác để cùng đối kháng với Thánh Cung, nhưng nói cẩn thận thì vẫn là từng người tự chiến, bởi vì thực lực của bốn đại Thánh Tông cũng không sai biệt nhiều, khó có thể chính thức hợp nhất thành một liên minh thống nhất.
Mà bây giờ, Chu Nguyên trở về, có lẽ có thể làm cho loại thế cục này xuất hiện biến hóa.
Khi bọn họ đang cảm thấy phấn chấn vì biến hóa trong tương lai thì thân hình của Chu Nguyên đã xuất hiện ở trước đại điện bên trên ngọn núi chính của Thương Huyền Tông này.
Chu Nguyên chắp tay đứng ở trước đại điện, biểu cảm trên mặt có chút nhớ lại. Nhìn qua những cảnh tượng quen thuộc này, hắn cũng không khỏi cảm khái thời gian trôi qua, vật vẫn còn những người đã khác.
Cuối cùng ở trong ánh mắt hiếu kỳ, cuồng nhiệt những đệ tử Thương Huyền Tông ở chung quanh kia, hắn nhanh chóng đi vào trong đại điện.
Sau khi đi vào đại điện, Chu Nguyên lập tức cảm nhận được bốn loại ánh mắt uy nghiêm hội tụ ở trên người mình, ba loại trong đó còn giống như là đang quan sát kỹ càng.
Chu Nguyên ngẩng đầu, nhìn về phía bốn vị Chưởng môn hôm nay đại biểu cho những tông phái mạnh nhất của Thương Huyền Thiên rồi ôm quyền mỉm cười.
- Bốn vị Chưởng môn đã lâu không gặp rồi! Từ khi chia tay đến giờ mọi người vẫn không có vấn đề gì chứ?
Trong đại điện rộng lớn, đèn đuốc sáng trưng, có bốn chiếc bàn dài bằng ngọc trắng đặt ở bốn phương, phía sau mỗi chiếc bàn dài đều có một bóng người tản ra khí thế uy nghiêm cùng nguyên khí chấn động kinh thiên lẳng lặng ngồi xếp bằng.
Ở sau lưng bốn người còn có mấy bóng người tỏa ra khí thế không kém ngồi xếp bằng theo thứ tự, hiển nhiên cũng là cường giả cao tầng của bốn Tông.
Lúc này, tất cả mọi người trong đại điện đều nhìn qua thanh niên đang nhàn nhã đi vào trong đại điện giống như dạo chơi kia với ánh mắt phức tạp.
Đối với người thanh niên trong mấy năm này đã có được danh vọng lớn như vậy ở trong Chư Thiên này, những người đang ngồi ở đây kỳ thật đều cực kỳ cảm thán. Bọn họ đều đã bắt đầu chú ý về thanh niên này, đặc biệt là sau tranh đấu trong Cổ Nguyên Thiên mấy năm trước.
Ai cũng không nghĩ tới, cuối cùng lật tung Thánh Thiên Kiêu cThánh tộc lại không phải là thiên kiêu đến từ những Thiên Vực khác của Chư Thiên mà lại là một thanh niên đi ra từ trong Thương Huyền Thiên.
Chuyện này làm cho rất nhiều cường giả đỉnh tiêm của Thương Huyền Thiên đều cảm thán không thôi. Chỉ có điều, chuyện này cũng vẻn vẹn dừng ở đây.