Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1622 - Chương 1621: Bách Hương Lâu (1)

Chưa xác định
Chương 1621: Bách Hương Lâu (1)

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Trong lời nói của Huyền lão rõ ràng cho thấy sự thất vọng. Hiển nhiên là ông cũng không cần loại yên tĩnh này, ông càng hy vọng chính là Thanh Dương Chưởng môn mang đến tin tức mà bản thân muốn nghe.

- Thánh Cung thế cường, Thanh Dương Chưởng môn cũng không dám tự ý hành động, dù sao ông ấy chịu trách nhiệm đối với toàn bộ Thương Huyền Tông.

Chu Nguyên lấy ra hai bát rượu, sau đó đổ đầy rồi hai tay bưng cho Huyền lão một bát.

Huyền lão chậm rãi tiếp nhận, nói:

- Ta biết rõ, ta không trách hắn, chỉ là chung quy cảm xúc trong lòng vẫn có chút khó chịu, ta muốn báo thù cho chủ nhân.

Chu Nguyên im lặng, hắn biết rõ Huyền lão cực kỳ trung thành và tôn trọng Thương Huyền lão tổ, ý nghĩa để giúp ông còn sống có lẽ chính là vì báo thù cho Thương Huyền lão tổ, nhưng ông cũng minh bạch bằng sức mạnh một mình ông thì căn bản không có khả năng tạo thành uy hiếp đối với Thánh Nguyên Cung chủ, cho nên chỉ có ở chỗ này chờ đợi, chờ đợi một cơ hội để đi ra.

Chu Nguyên duỗi ra bát rượu, chạm chén với Huyền lão rồi nói:

- Ta biết rõ ý nghĩ của ngài ... cho nên ... ta đến rồi.

Huyền lão bưng bát rượu uống một hớp, nước rượu chảy xuống chòm râu lộn xộn, ông giống như là chưa nghe ra ý trong lời của Chu Nguyên mà nhìn chằm chằm vào hắn rồi nói:

- Ngươi đã đến rồi có tác dụng gì cơ chứ? Thánh Nguyên kia hận ngươi thấu xương, vậy mà ngươi còn dám trở lại. Thật sự là không biết trời cao đất rộng.

Nghe thấy câu nói này của Huyền lão, Chu Nguyên tỏ ra không vui, hắn buông bát rượu xuống, đứng dậy, nói với Huyền lão:

- Huyền lão, ngài quá coi thường ta rồi! Hiện tại, ta long trọng giới thiệu cho ngài biết, đứng ở trước mặt ngươi là một vị Nguyên lão của Thiên Uyên Vực trong Hỗn Nguyên Thiên, một trong ba đệ tử thân truyền của Thương Uyên Đại Tôn, nam nhân được Kim La Cổ Tôn khên ngợi là người có khả năng trở thành Thánh Giả nhất hiện nay, chồng của Chu Tiểu Yêu cùng với người mạnh nhất dưới Thánh Giả được toàn bộ Chư Thiên công nhận, Chu Nguyên!

Huyền lão ngơ ngác nhìn qua Chu Nguyên đang nói một nhóm lớn danh hiệu mà mình không hiểu thấu, nhưng câu cuối cùng kia ngược lại là khiến ông tỉnh táo lại:

- Người mạnh nhất dưới Thánh Giả ư? Là ngươi ư?

Chu Nguyên vui vẻ nhìn qua Huyền lão.

Huyền lão nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, lông mày bỗng nhiên dần dần nhíu chặt, khuôn mặt già nua cũng trở nên ngưng trọng, bởi vì ở thời khắc này, ông cảm giác được rõ ràng một luồng uy áp cực kì khủng bố đang chậm rãi phóng xuất ra từ trên người nam tử ở trước mắt.

Luồng uy áp này làm cho cả vùng trời này đều trở nên biến đổi sắc màu.

Trong lúc mơ hồ, ông nhìn thấy ở sau lưng Chu Nguyên có hư ảnh một con Tử Kim Thánh Long hiện ra, uy thế này khiến cho cả trời đất đều đang rung động lắc lư.

Chén rượu trong tay Huyền lão mãnh liệt run lên, nước rượu trôi ra, mà khi ông vẫn còn đang ngây ra thì Chu Nguyên đã thu lại khí thế, ngồi xuống ở một bên.

- Nếu như không có nắm chắc, ngài thực sự nghĩ rằng ta sẽ trở về tìm cái chết hay sao?

Chu Nguyên cười nói.

Huyền lão có chút gian nan quay đầu, ánh mắt của ông gắt gao quan sát khuôn mặt của Chu Nguyên, ông tựa hồ là đang xác định người trước mắt chính là mao đầu tiểu tử mới ra đời ở năm đó kia.

Nhìn hồi lâu, khuôn mặt ở trước mắt so với dĩ vãng chỉ là thiếu đi vài phần trẻ trung, mà chuyển biến thành chính là một loại khiến cho cả ông đều có chút cảm giác thâm thúy, nhìn không thấu.

- Trước khi đến, ta đã cùng với bốn vị Thánh Tông Chưởng môn đồng ý sáng lập Thương Huyền Minh, mà ta chính là Minh chủ, tiếp đó chúng ta chính là muốn chỉnh hợp toàn bộ sức mạnh của Thương Huyền Thiên để tiêu diệt Thánh Cung, giết chết Thánh Nguyên.

Chu Nguyên trầm giọng nói.

Khi mỗi một câu nói của Chu Nguyên vang lên, bàn tay của Huyền lão lại run lên một lần. Đợi đến mấy chữ cuối cùng vừa dứt thì ngay cả bát rượu ông cũng không cầm chắc, giọng nói run rẩy, ánh mắt lại mang theo biểu cảm chờ đợi nhìn qua Chu Nguyên:

- Ngươi nói thật sao? !

- Thật sự, ta không lừa gạt ngài.

Chu Nguyên rất nghiêm túc gật đầu.

Huyền lão run rẩy nói:

- Ngươi .... ngươi thực có nắm chắc đấu được với Thánh Nguyên kia hay sao?

- Chỉ cần hắn chưa chính thức Nhập Thánh, ta sẽ không sợ hắn. Thật muốn đấu, ai sống ai chết, ai cũng không biết.

Chu Nguyên nói.

Huyền lão nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, sau một hồi khá lâu, có nước mắt từ trong đôi mắt đục ngầu chảy xuống khuôn mặt đầy nếp nhăn, ông lẩm bẩm nói:

- Ánh mắt của chủ nhân vẫn tốt như vậy. Nếu như ngài ấy có thể biết được thành tựu của ngươi hôm nay, tất nhiên cũng sẽ cảm thấy vui mừng.

Chu Nguyên giơ bát rượu lên, nói:

- Cho nên lần này ta tới chính là định hỏi ngài xem ngài còn có khí lực đi lật úp Thánh Cung kia với ta hay không?

Huyền lão nắm chặt bát rượu, chạm mạnh với chén rượu trong tay Chu Nguyên, sự già nua trên khuôn mặt giống như là đã biến mất, lời nói cũng trở nên ngoan lệ.

- Đừng nói mấy chuyện đơn giản đó! Bởi vì lão già ta đây còn đủ sức để đánh Thánh Nguyên kia một trận cơ!

Chu Nguyên uống cùng Huyền lão gần nửa ngày, đợi đến khi một già một trẻ uống sạch bình rượu kia, hắn vẫn chưa thỏa mãn, còn hẹn Huyền lão ngày mai uống tiếp mới cảm thấy mỹ mãn đứng dậy rời đi.

Chu Nguyên đi ra từ phía sau núi rồi dừng bước chân lại, bởi vì hắn nhìn thấy một bóng hình xinh đẹp mặc đồ trắng, phiêu nhiên giống như là tiên tử xinh đẹp ở trên núi đá cách đó không xa, mái tóc đen tung bay trong gió, khí chất xuất trần.

Nhìn qua bóng hình xinh đẹp quen thuộc kia, Chu Nguyên mỉm cười, nhấc chân bước tới, chẳng mấy chốc đã xuất hiện ở bên cạnh nàng.

- Khanh Thiền sư tỷ, đã lâu không gặp, phong thái của sư tỷ vẫn đẹp như xưa.

Chu Nguyên cởi mở cười nói.

- Nào dám so sánh với Chu Nguyên sư đệ. Bây giờ, ngài chính là Minh chủ của Thương Huyền Minh, trong toàn bộ Thương Huyền Thiên này sẽ không người nào có quyền thế có thể so sánh với ngài rồi.

Lý Khanh Thiền quay đầu, dung nhan thanh lệ tuyệt luân, nàng nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, cặp môi đỏ mọng hơi nhếch lên tạo thành một nụ cười nhẹ.

Bình Luận (0)
Comment