Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1739 - Chương 1738: Đồ Cái Gì (2)

Chưa xác định
Chương 1738: Đồ cái gì (2)

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Nhìn qua cảnh tượng này, Chu Nguyên cười nói:

- Không ngờ Thánh Giả Song Liên Cảnh như ngươi mà cũng biết ăn gian. Không thắng được thì lật bàn.

Diễm Tu lại cũng không tỏ vẻ để ý tới lời trào phúng của Chu Nguyên, chỉ có điều tốc độ tiêu tán của bàn cờ cũng nhanh hơn.

Đột nhiên vào lúc này, Chu Nguyên nhẹ nhàng đặt bàn tay của mình lên trên bàn cờ và thản nhiên nói:

- Chỉ có điều, ván cờ này ngươi muốn bày thì bày, muốn rút thì rút, cũng không khỏi hơi quá đáng.

Diễm Tu mở mắt ra:

- Vậy ngươi lại có thể làm thế nào?

Mà khi giọng nói cứng rắn của hắn còn chưa dứt thì Diễm Tu đột nhiên phát hiện những quân cờ bên trên bàn cờ Thiên La kia mặc dù một mực biến ảo qua lại giữa hư ảo cùng thực chất, lại thủy chung khó có thể chính thức biến mất.

Tựa hồ là bị một luồng sức mạnh quấy nhiễu rồi.

Nhìn thấy cảnh tượng này, con ngươi của Diễm Tu co rụt lại. Chỉ trong khoảnh khắc, hắn đã hiểu rõ ra, ánh mắt âm tàn nhìn về phía Chu Nguyên:

- Là ngươi động tay động chân hay sao? !

Thân là chủ nhân của bàn cờ Thiên La, sau khi cẩn thận quan sát, hắn cũng nhanh chóng cảm ứng được, ở trong bàn cờ, chẳng biết lúc nào đã có nhiều hơn mấy Nguyên văn cổ xưa. Những Nguyên văn kia cũng không phá hư bàn cờ Thiên La, lại tạo thành một loại lực quấy nhiễu đặc biệt, đúng là loại lực quấy nhiễu này làm cho ý nghĩ muốn lật bàn, hủy ván cờ của hắn rơi vào khoảng không.

Tuy rằng loại quấy nhiễu này là tạm thời, nhưng hiển nhiên, Chu Nguyên cũng chỉ cần chút thời gian ngắn ngủi này để làm cho thắng bại của ván cờ này càng ngày càng rõ ràng ra mà thôi.

Khóe miệng của Chu Nguyên nhếch lên tạo thành một nụ cười sâm lãnh:

- Ngươi mới chuẩn bị thua đã lập tức muốn chơi xấu, thực cho rằng ta là bùn nặn hay sao?

- Ngươi!

Trong mắt cuả Diễm Tu có tức giận cùng sát cơ bắt đầu hiện lên.

Nhưng mà vào lúc này cuồng nộ cũng không có tác dụng gì. Hiện nay, hắn chỉ có thể dốc hết toàn lực khống chế bàn cờ Thiên La, không ngừng truyền Thánh nguyên vào, ý đồ xóa bỏ những Nguyên văn có tác dụng quấy nhiễu kia của Chu Nguyên.

Nhưng hiệu quả lại cũng không đặc biệt rõ ràng, thủ pháp của Chu Nguyên cực kỳ cao thâm, bí ẩn hơn nữa bàn cờ Thiên La vốn dĩ là một bảo vật có chút đặc thù, tất cả cần tuân theo quy tắc nhất định, nếu không căn bản khó có thể tồn tại. Cho dù Diễm Tu là chủ nhân của bàn cờ Thiên La này, nếu như muốn ăn gian thì cũng cần tìm kiếm và nhắm vào mấy lỗ thủng đặc thù, mà không thể tùy ý cải biến.

Chuyện này làm cho ý đồ muốn xóa bỏ những Nguyên văn có tác dụng quấy nhiễu kia của Chu Nguyên càng thêm gian nan rồi.

Mà thời gian cũng đang nhanh chóng trôi qua, phía trên bàn cờ, không ngừng có quân cờ đại biểu cho cường giả của Thánh tộc Pháp Vực Cảnh bị gạt bỏ vỡ tan.

Vào lúc này, khuôn mặt vốn dĩ là thong dong kia của Diễm Tu đã sớm hóa thành tái nhợt, biểu cảm trong mắt đã biến thành nổi giận cùng hối hận.

- Nhanh, nhanh!

Hàm răng của Diễm Tu nghiến chặt, tiếng cót két không ngừng vang lên, hắn có thể cảm giác được bản thân đã sắp sửa xóa bỏ hết những Nguyên văn có tác dụng quấy nhiễu kia của Chu Nguyên rồi.

Nhưng mà cũng trong đoạn thời gian này, Thánh nguyên trong cơ thể của hắn đã nhanh chóng suy yếu.

Ở phía trước hắn, Chu Nguyên hơi ngửa ra sau, khoanh hai tay, gối ở sau ót, mây mù tựa như là hóa thành một chiếc ghế nằm cho hắn ngả lưng, nhìn qua trông hắn cực kỳ nhàn nhã. Chỉ có điều, mặc dù hắn không làm bất cứ chuyện gì, chỉ nhàn nhã nằm đó nhưng khí thế phát ra từ trong cơ thể của hắn kia đã cường hãn đến mức cực kỳ đáng sợ.

Bùm!

Một lúc sau, có một tiếng nổ nhẹ truyền ra, sau đó Diễm Tu nhìn thấy từ bên trong bàn cờ Thiên La có một đám sương mù màu đen từ từ bay lên.

Trong mắt của hắn có biểu cảm cuồng hỉ hiện ra, những Nguyên văn có tác dụng quấy nhiễu kia trong bàn cờ này của Chu Nguyên cuối cùng là bị hắn xóa bỏ sạch rồi.

- Thu!

Tiếng quát chói tai của Diễm Tu vang lên, bàn cờ Thiên La lập tức chấn động, tất cả những quân cờ ở bên trên đó lập tức bị đánh tan, hóa thành từng đám sương mù. Ngay sau đó bàn cờ hóa thành một luồng sáng màu đen và chui vào trong miệng Diễm Tu.

Sức mạnh kỳ lạ tràn ngập không gian này cũng lặng yên tán đi.

- Chu Nguyên, bây giờ... ngươi... ngươi

Diễm Tu ngẩng đầu, sắc mặt dữ tợn, trong mắt có sát cơ tuôn ra.

Nhưng vào lúc này, biểu cảm dữ tợn trên khuôn mặt của hắn đột nhiên cứng lại.

Bởi vì ở phía trước của hắn, Chu Nguyên đứng lơ lửng giữa không trung, hai tay chắp sau lưng, ánh mắt lạnh lùng như là một dòng nước lạnh rét thấu xương, ngay cả hư không đều có dấu hiệu bị đóng băng.

Đương nhiên chuyện làm cho sắc mặt của Diễm Tu khó coi, thực sự không phải là biểu cảm ở trên mặt của Chu Nguyên, mà là uy áp mênh mông phát ra từ trong cơ thể của Chu Nguyên kia.

Vốn dĩ tu vi của Chu Nguyên là ở vào cấp độ Thánh Giả Nhất Liên Cảnh đỉnh phong, mà Diễm Tu thì là Thánh Giả Song Liên Cảnh đỉnh phong. Bàn về thực lực, người sau có thể so sánh với loại cường giả đỉnh phong có uy tín lâu năm như Vạn Tổ Đại Tôn.

Cho nên theo cấp độ, nếu như không có sức mạnh của Thương Huyền Thiên gia trì, chênh lệch giữa Chu Nguyên cùng Diễm Tu đích thật là không nhỏ.

Nhưng bây giờ, dựa vào khí thế phát ra từ trong cơ thể của Chu Nguyên thì hắn đã sớm đột phá Thánh Giả Nhất Liên Cảnh giới hạn, bước vào cấp độ Thánh Giả Song Liên Cảnh.

Mà trái ngược với hắn, tu vi của Diễm Tu thì là từ Thánh Giả Song Liên Cảnh đỉnh phong cảnh, ngã xuống thành Thánh Giả Song Liên Cảnh phổ thông.

Theo ý nào đó, tu vi của Diễm Tu hiện tại còn kém hơn Chu Nguyên một bậc.

Chuyển biến thực lực giữa hai bên trực tiếp làm cho Diễm Tu có cảm giác choáng váng, bởi vì hắn đã phát hiện, kế hoạch mà hắn hao tổn tâm cơ thiết lập với mục đích giải quyết Chu Nguyên dễ dàng hơn, kết quả cuối cùng chính là hắn lại tự bê đá đập chân mình, khiến cho tu vi của mình ngã xuống thành Thánh Giả Song Liên Cảnh phổ thông, sau đó còn làm cho Thánh Giả Nhất Liên Cảnh là Chu Nguyên đột phá thành Thánh Giả Song Liên Cảnh mạnh hơn hắn? !

Bình Luận (0)
Comment