Người dịch: Nguyễn Khiêm
Mà Lục Liễu kia thậm chí còn cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào Chu Nguyên.
- Đúng rồi, Chưởng Lôi Cổ Thánh kia đâu? Có thể có truy sát đến đây hay không?
Tử Tiêu Đại Tôn nhớ ra cái gì đó, liền vội vàng hỏi.
- Hắn hẳn là không đuổi tới được. Lúc trước, ở thời khắc mấu chốt kia, sư tôn đột nhiên hiện thân, ngăn cản đối phương, bây giờ hai bên chắc vẫn còn đang chiến đấu.
Chu Nguyên nói.
Tử Tiêu cùng Vạn Tổ lại lần nữa sững sờ, chợt cả hai dường như đã minh bạch cái gì, trong mắt có biểu cảm chấn kinh đột nhiên hiện ra đến:
- Thương Uyên?! Hắn có thể ngăn cản Chưởng Lôi Cổ Thánh hay sao? Ý của ngươi là hắn đột phá thành công rồi ư?!
Chuyện này làm cho bọn họ cảm thấy kinh còn mãnh liệt hơn việc Chu Nguyên trấn áp Diễm Tu gấp trăm lần.
Ở một bên Chuyên Chúc gật gật đầu, nhếch miệng cười:
- Đúng vậy, sư tôn hắn thành công đột phá đến Thánh Giả Tam Liên Cảnh.
Nghe thấy lời khẳng định của Chuyên Chúc, biểu cảm trên mặt Vạn Tổ Đại Tôn lập tức có chút hoảng hốt, Tử Tiêu Đại Tôn cùng với những vị Thánh Giả khác cũng lập tức nghẹn ngào.
Bọn họ đều rõ ràng, lần đột phá này của Thương Uyên có ý nghĩa lớn đến mức nào.
Rung động kéo dài thật lâu, mặc dù biểu cảm trong ánh mắt vẫn khá phức tạp nhưng Tử Tiêu Đại Tôn hít một hơi một sâu, chợt khẽ cười nói:
- Thật không nghĩ tới, vị Cổ Tôn thứ tư của Quy Khư Thần Điện vậy mà lại là lão gia hỏa này.
- Chỉ có điều cũng tốt, chuyện này cũng có thể giúp cho áp lực bên phía chúng ta nhỏ hơn rất nhiều.
Chu Nguyên gật gật đầu, hỏi:
- Tòa không gian bên ta bởi vì Chưởng Lôi Cổ Thánh kia can thiệp cho nên còn chưa từng bị hủy sạch sẽ. Chẳng qua hiện nay sư tôn Thương Uyên cùng Chưởng Lôi Cổ Thánh đang chiến đấu, dư âm của trận chiến đấu kia hẳn là có thể phá hủy phần còn lại.
Sau đó, hắn đưa ánh mắt nhìn về phía hai người Tử Tiêu, Vạn Tổ.
- Bên phái hai vị Đại Tôn thì sao?
Tử Tiêu cùng Vạn Tổ xuất hiện ở đây cũng đạ biểu cho tuyến phòng thủ của hai người đã thất thủ. Nhưng điều Chu Nguyên muốn hỏi là hai tòa không gian kia cuối cùng có bị phá hủy hay không.
Nghe thấy câu hỏi này của Chu Nguyên, Tử Tiêu Đại Tôn nói:
- Ta bên kia phá hủy kịp thời, ngược lại là hủy đến không còn một mảnh, hẳn là có thể kéo dài thêm một chút thời gian.
Sắc mặt của Vạn Tổ Đại Tôn có chút âm tình bất định, sau khi trầm mặc một lát, hắn mới nói:
- Ta nơi đó là chỗ Chưởng Lôi Cổ Thánh xuất hiện đầu tiên. Lúc kia ta muốn phá hủy không gian đã không kịp, cho nên chỉ có thể dẫn người rút lui.
- Ta không có giữ vững.
Nghe thấy câu nói này của Vạn Tổ Đại Tôn, biểu cảm trên mặt của mọi người đều có chút ảm đạm. Chỉ cần có chỗ không gian kia làm ván cầu, tiếp xuống đại quân của Thánh tộc liền có thể đến nơi đây bằng tốc độ nhanh nhất.
Mà nơi này đã tiếp cận với tầng không gian của Thương Huyền Thiên nhất, có thể nói là phòng tuyến cuối cùng.
Đây thật là một tin tức xấu.
Chu Nguyên há to miệng, cuối cùng cũng chỉ có thể thầm thở dài một tiếng ở trong lòng. Hắn biết chuyện này cũng không trách được Vạn Tổ Đại Tôn. Đối phương có Cổ Thánh nhúng tay, không thủ được cũng là chuyện bình thường. Nếu như không phải sư tôn Thương Uyên chạy đến kịp thì bên phía hắn chỉ sợ cũng chưa hẳn có thể thu thập sạch sẽ.
- Mọi người cũng không nên uể oải, dù sao chúng ta còn có tầng phòng tuyến cuối cùng, chỉ cần toàn lực chú ý cũng tất nhiên có thể kéo một chút thời gian.
Chu Nguyên hít sâu một hơi, trấn an mọi người.
- Hiện tại, chúng ta tạm thời ở chỗ này chờ đợi sư tôn Thương Uyên, chờ ông ấy trở về, lại thương lượng đi.
Nghe thấy câu nói này của Chu Nguyên, mọi người cũng đều gật đầu. Lần này, ngay cả mấy người Vạn Tổ Đại Tôn, Lục Liễu đều trở nên trầm mặc, rất là biết điều.
Mà lần chờ đợi này kéo dài đến tận mười ngày sau vẫn chưa xong.
Trong vòng mười ngày này, ngược lại là cũng không có bất kỳ người nào của Thánh tộc xâm phạm, nhưng mấy người Chu Nguyên lại là có thể mơ hồ cảm giác được, ở trong thứ không gian xa xôi kia tựa hồ là có sức mạnh cực kì mênh mông, đáng sợ đang không ngừng chấn động.
Đó tất nhiên là Thương Uyên cùng Chưởng Lôi đang đấu pháp.
Mà đợi đến ngày thứ mười ba, chấn động mênh mông, đáng sợ ở chỗ sâu trong hư không mới có chỗ yếu bớt. Chưa tới hai ngày sau, thân hình của Thương Uyên mới xuất hiện ở trước mặt mấy người Chu Nguyên.
Nhìn thấy Thương Uyên có chút mỏi mệt nhưng sức mạnh ở quanh người vẫn bành trướng, cuồng bạo giống như là vầng mặt trời, mấy người Chu Nguyên mới thở ra một hơi dài như trút được gánh nặng.
Định Hải Thần Châm này cuối cùng là đã trở về.
- Ta cùng Chưởng Lôi kia chiến đấu nửa tháng, hai bên xem như là đánh hết sức mình, chỉ có điều cuối cùng vẫn là không thể phân ra thắng bại, đến cuối cùng, chính là riêng phần mình thu tay lại rồi rời đi.
Trên một đỉnh núi cao ngất, xuyên thấu tầng mây, Thương Uyên ngồi xếp bằng. Ông nhìn qua mấy người Vạn Tổ, Tử Tiêu, Chu Nguyên cùng các vị Thánh Giả đang ngồi phía dưới, sắc mặt ngưng trọng nói:
- Tòa thứ không gian chỗ Chu Nguyên phòng thủ kia đã bị dư âm từ trận chiến giữa ta cùng Chưởng Lôi Cổ Thánh triệt để phá hủy, nhưng cũng tiếc là trong hai tòa không gian khác vẫn y nguyên có một chỗ đã rơi vào trong sự khống chế của Thánh tộc.
- Tiếp xuống trong khoảng thời gian này, Thánh tộc có lẽ sẽ tạm dừng việc tiến công Thương Huyền Thiên, bởi vì ta xuất hiện hẳn là nằm ngoài ý liệu của Thánh tộc, đại quân tiến công Thương Huyền Thiên của bọn họ sợ rằng sẽ đứng trước tình huống sức mạnh chưa đủ, cho nên cần thời gian làm một chút điều chỉnh.
- Chỉ có điều loại tình huống này chỉ là tạm thời. Chờ đến khi Thánh tộc chuẩn bị sẵn sàng lại lần nữa bắt đầu tiến công thì công kích kia sẽ mãnh liệt vượt xa lần này.
- Mà bây giờ, ở phía sau chúng ta chính là Thương Huyền Thiên, cho nên đây coi như là tầng phòng ngự cuối cùng, nếu như lại bị Thánh tộc đánh xuyên qua, như vậy Thương Huyền Thiên sẽ hóa thành chiến trường. Khi đó, chiến hỏa có thể sẽ phá hủy hơn phân nửa Thương Huyền Thiên, tạo thành cảnh tượng sinh linh đồ thán, máu chảy thành sông.