Người dịch: Nguyễn Khiêm
Cường giả tinh nhuệ của hai bên chém giết đến đỏ mắt, mùi máu tanh tràn ngập trời đất.
Dựa vào địa lợi đến từ những kết giới siêu cấp kia, khi chiến đấu với địch nhân, đội ngũ thủ hộ Thương Huyền Thiên tự nhiên là sẽ chiếm được một chút ưu thế, tối thiểu nhất là tiến thối tùy ý, cho nên nếu như bàn về tỉ lệ thương vong, Thánh tộc tất nhiên là muốn cao hơn một chút.
Chỉ có điều, cao tầng của Thánh tộc lại hoàn toàn không quan tâm đến những số liệu này, thực lực tổng hợp của bọn họ mạnh hơn, cho nên hoàn toàn có thể tiếp nhận loại tỉ lệ thương vong này.
Bởi vì chênh lệch giữa hai bên quá lớn cho nên dựa theo loại tỉ lệ thương vong này, nếu tiếp tục kéo dài, tất nhiên là đội ngũ thủ hộ Thương Huyền Thiên bị hao hết sạch trước!
Đây chính là chỗ ưu thế của Thánh tộc, bọn họ căn bản không cần bất kỳ mưu đồ, ở trước mặt thực lực tuyệt đối, chuyện bọn họ cần phải làm chính là tập hợp sức mạnh, sau đó không ngừng quét ngang là được rồi.
Vắt hết óc để suy nghĩ như thế nào giảm bớt chiến tổn đó là chuyện bên phía Chư Thiên mới phải làm, mà không phải Thánh tộc bọn họ.
Mà sự thật cũng hoàn toàn chính xác giống như là Thánh tộc đã dự liệu. Đối mặt với loại chiến lược để binh sĩ liên tục không ngừng lấy mệnh tiến lên này của Thánh tộc cũng khiến cho những tướng lĩnh thống soái bên phía Chư Thiên cảm thấy cực kỳ nhức đầu.
Mà bởi vì Thương Uyên đã cùng Chưởng Lôi Cổ Thánh tiếp tục chiến đấu, cho nên Chu Nguyên chỉ có thể tạm thời tiếp nhận trọng trách trở thành tổng chỉ huy.
Lúc này, hắn cũng đang đau đầu suy nghĩ cách giải quyết.
Tuy rằng hiện tại Thánh tộc tiến lên có chút gian nan, nhưng đội ngũ thủ hộ Thương Huyền Thiên tổn thương cũng có chút thảm trọng, không đề cập tới thương vong của Pháp Vực Cảnh, thậm chí ngay cả Thánh Giả cũng bắt đầu xuất hiện tỉ lệ thương vong.
Tuy rằng Thánh Giả vẫn lạc tất nhiên cũng khiến cho Thánh tộc bên kia có tổn thương giống nhau, nhưng mà Thánh tộc bên kia còn có viện quân không ngừng gia nhập, mà bọn họ nơi này lại không còn dư thừa Thánh Giả chạy đến.
Bởi vì bị Thánh tộc tiến công cũng không chỉ là Thương Huyền Thiên, bây giờ, bốn đại Thiên Vực khác cũng sa vào đến trong chiến hỏa.
Chu Nguyên minh bạch đây chính là chiến thuật của Thánh tộc, lấy mạng đổi mạng, thẳng đến khi Chư Thiên triệt để sụp đổ.
Đây là dương mưu đường đường chính chính.
Không có bất kỳ mưu đồ gì có thể ngăn cản, đây có thể nói là một loại thủ đoạn làm cho người ta cảm thấy vô lực cùng tuyệt vọng nhất.
Cho nên dù là Chu Nguyên cũng chỉ có thể cưỡng ép kiềm chế xúc động đi tính toán thương vong của phe mình, sau đó xung phong đi đầu, anh dũng chém giết, đẫm máu mà chiến ở tuyến đầu kia.
Chính là ở dưới loại thế cục tàn khốc này, chiến tranh duy trì suốt thời gian một năm.
Trong một năm này, Chu Nguyên cũng không phong tỏa tin tức về chiến cuộc, ngược lại là không ngừng phản hồi vào đến trong Thương Huyền Thiên, làm cho vô số sinh linh ở trong đó biết được tình hình chiến đấu ở tiền tuyến.
Cho nên, toàn bộ sinh linh của Thương Huyền Thiên đều minh bạch tình hình ở tiền tuyến lúc này ác liệt đến mức nào, biết được ở nơi đó có Pháp Vực Cảnh, Thánh Giả Cảnh của Chư Thiên đang tắm máu vẫn ánh dũng chiến đấu, ý đồ ngăn cản Thánh tộc xâm lấn ở ngoài Thương Huyền Thiên.
Chỉ là bước chân của Thánh tộc vẫn kiên định cùng nặng nề như vậy.
Bọn họ giẫm lên mặt đất bị vết máu xâm nhiễm, từng tấc từng tấc tiến về phía Thương Huyền Thiên.
Vô số sinh linh khó mà tham chiến, bọn họ chỉ có ngày đêm cầu nguyện, hóa giải sợ hãi.
Ở trong thế cục này, từ trong Tạo Hóa Tháp không ngừng có võ giả Pháp Vực Cảnh đi ra. Tất cả những người này đều vừa mới đột phá mà thôi. Nhưng ngay sau khi đột phá thành công, đạt đủ điều kiện tham gia chiến trường, bọn họ chính là đỏ mắt đạp lên không trung bay đi, thẳng đến chiến trường ở tuyến đầu nhất kia.
Bọn họ làm sao không minh bạch, ở trong chiến tranh loại cấp bậc này, võ giả Pháp Vực Cảnh cũng chỉ có thể tính là pháo hôi mà thôi, nhưng bọn họ hiểu hơn, Thương Huyền Thiên mặc dù lớn nhưng bọn họ cũng đã không còn đường thối lui.
Toàn bộ tài nguyên bọn họ hưởng thụ ở trong Tạo Hóa Tháp đều do Thương Huyền Thiên cung cấp, bây giờ thành công đột phá, tự nhiên là cần phải trả lại phần ân tình này.
Mà vì thế, bọn họ cam tâm tình nguyện.
Bởi vì ở trong vùng trời đất này còn có tông môn, người nhà của bọn họ đang sinh tồn.
Bọn họ không muốn sau khi Thánh tộc xâm nhập vùng trời đất này, đối phương sẽ coi tông môn cùng người nhà của bọn họ là heo chó, tùy ý tàn sát, nô dịch.
Chỉ là cho dù toàn bộ sinh linh Thương Huyền Thiên đều trên dưới một lòng, chặn đánh Thánh tộc, nhưng việc bọn họ cũng không có ảnh hưởng quá lớn đến đại cục.
Một năm sau, sau khi vô số cường giả tinh nhuệ Thánh tộc kẻ sau nối tiếp người trước liên tục không ngừng tràn vào, kết giới siêu cấp kia rốt cục bị Thánh tộc triệt để đục xuyên.
Giờ này khắc này, đội ngũ thủ hộ Thương Huyền Thiên cũng triệt để đã mất đi địa lợi.
...
Trong phòng tuyến không gian.
Nhìn qua chỗ kết giới siêu cấp sụp đổ kia cùng đại quân của Thánh tộc giống như thủy triều tuôn ra từ trong đó, Chu Nguyên mệt mỏi vuốt vuốt khuôn mặt đầy bụi bặm và máu tươi, sau đó quay đầu nhìn qua rất nhiều bóng người ở sau lưng.
Ngay ở phía trước là những khuôn mặt quen thuộc, có Vạn Tổ Đại Tôn, Tử Tiêu Đại Tôn, còn có Tô Ấu Vi, Võ Dao, Triệu Mục Thần, Lý Thuần Quân, Sở Thanh...
Trải qua hơn một năm chiến đấu ác liệt, bọn họ may mắn không có vẫn lạc, nhưng thân thể của bọn họ cũng đã có tổn thương nghiêm trọng, cho dù là thân thể của Thánh Giả thì trong lúc nhất thời đều khó mà chữa trị.
Nhìn quanh một vòng rồi Chu Nguyên nhếch miệng cười cười, sau đó hít sâu một hơi, tiếng gầm gừ như sấm.
- Nguyện Chư Thiên an bình.
- Nguyện chư quân an về.
- Nguyện giết sạch Thánh Cẩu!
Tiếng gầm gừ còn chưa dứt, thân hình của Chu Nguyên đã hóa thành một vệt sáng lao thẳng về phía đại quân của Thánh tộc đang cuồn cuộn xông vào trong không gian kia.
- Giết sạch Thánh Cẩu!