Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1761 - Chương 1760: An Trí Chú Độc

Chưa xác định
Chương 1760: An trí chú độc

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Mặc kệ Thần Linh Đệ Tam là bởi vì nguyên nhân gì mới ra tay nhưng chỉ cần có thể đi đối phó Thánh Thần, đó chính là chuyện tốt nhất!

- Sinh linh trong Chư Thiên ta chắc chắn toàn lực ủng hộ Thần Linh Đệ Tam!

Kim La Cổ Tôn không để ý mồ hôi lạnh hiện ra trên lưng, tranh thủ thời gian tỏ thái độ.

Xích Cơ Cổ Tôn thì là cẩn thận hỏi:

- Bây giờ Thần Linh Đệ Tam thức tỉnh trước Thánh Thần một bước, sao chúng ta không thừa dịp này phản công Thiên Vực của Thánh tộc trước, gạt bỏ cánh chim của đối phương?

Thần Linh Đệ Tam lạnh nhạt gật đầu.

Nhìn thấy cảnh tượng này, ba vị Cổ Tôn lập tức mỉm cười vui mừng, trong mắt thậm chí có biểu cảm kích động nổi lên. Đã bao nhiêu năm rồi, Chư Thiên bị Thánh tộc áp chế bao nhiêu năm rồi? Nhưng mà bây giờ, Chư Thiên lại còn có cơ hội phản công Thiên Vực của Thánh tộc. Trong dĩ vãng, chuyện này chính là một chuyện không thể tưởng tượng.

Mặc dù chuyện lần này bọn họ làm giống như là cáo mượn oai hùm, nhưng chỉ cần có thể giải quyết uy hiếp lớn là Thánh tộc, bọn họ cũng không quan tâm đến danh tiếng này.

- Chúng ta lập tức đi an bài, tranh thủ thời gian nhanh nhất để triển khai phản công.

Kim La Cổ Tôn vội vàng nói.

Thần Linh Đệ Tam lại lần nữa gật đầu, chợt nàng nâng cánh tay ngọc lên, từ trong lòng bàn tay đột nhiên có một quả cầu ánh sáng màu đen chậm rãi dâng lên, trong quả cầu ánh sáng kia có một loại sức mạnh đang tản ra khí tức cực kỳ vặn vẹo, ác độc.

Cảm nhận được loại sức mạnh vặn vẹo kia, ba vị Cổ Tôn đều cùng lui về phía sau một bước, sắc mặt có chút kinh hãi. Bởi vì vào thời khắc ấy, bọn họ cảm giác Thánh nguyên trong cơ thể của bản thân tựa như là có dấu hiệu tan rã.

Trong quả cầu ánh sáng màu đen ở trước mắt này, hiển nhiên tràn ngập một loại sức mạnh tà ác, vặn vẹo đáng sợ đến cực hạn.

- Thần Linh Đệ Tam, đây là...

Ba người không dám đến gần, đều cẩn thận hỏi.

- Đây là Tuyệt Thần Chú Độc. Trước đó Thánh Thần dùng loại độc này tới ám hại ta, ngược lại là tăng nhanh tốc độ thức tỉnh của ta. Bây giờ loại độc này bị ta khu trục, nhưng muốn hóa giải lại cần không ít thời gian.

- Mà muốn hóa giải loại độc này còn cần một chỗ chân chính ngăn cách trời đất, nếu không một khi loại độc này bộc phát, toàn bộ Thiên Vực đều sẽ bị nó ăn mòn hủy diệt.

Thần Linh Đệ Tam đạm mạc nói, chợt nàng nhìn chằm chằm vào ba vị Cổ Tôn, nói:

- Các ngươi tìm chỗ thích hợp, ta sẽ phong ấn loại độc này trước, đợi về sau ta lại đến hóa giải nó.

Nghe thấy câu nói này của Thần Linh Đệ Tam, trên mặt của ba người Kim La Cổ Tôn lập tức hiện lên biểu cảm khó xử. Tuyệt Thần Chú Độc ở trước mắt này cực kỳ đáng sợ, ngay cả Thần Linh Đệ Tam đều cảm thấy khó giải quyết, hiển nhiên là một củ khoai lang bỏng tay, nếu như trong quá trình phong ấn xảy ra điều gì ngoài ý muốn, vậy không thể nghi ngờ sẽ là một trận tai nạn to lớn.

Nhưng hiện nay , ở dưới ánh mắt đạm mạc kia của Thần Linh Đệ Tam, bọn họ cũng không thể không tiếp, trong lúc nhất thời không khỏi có chút tiến thối lưỡng nan.

Chỉ có điều, khi bọn họ còn đang không biết ứng đối ra sao đột nhiên có một giọng nói bất ngờ vang lên:

- Tuyệt Thần Chú Độc này giao cho ta đến an trí đi.

Ba người Kim La Cổ Tôn có chút kinh ngạc quay đầu, chỉ thấy Chu Nguyên kia chẳng biết lúc nào đã xuất hiện ở bên cạnh, khuôn mặt bình tĩnh nhìn qua bọn họ cùng Thần Linh Đệ Tam.

- Chu Nguyên, ngươi muốn an trí vật này đến nơi nào vậy?

Ở phía sau, Thương Uyên vừa mới chạy tới liền vội vàng hỏi.

- Ta định an trí nó ở chỗ sâu nhất của Thương Huyền Thiên. Nơi đó vốn dĩ là bị Thánh Thần ô nhiễm, ngoài ra còn có một sợi ý niệm sót lại ở trong đó. Ta dự định an trí Tuyệt Thần Chú Độc vào trong đó, thuận tiện mượn nhờ sức mạnh của chú độc xóa bỏ một sợi ý niệm đang xâm nhiễm Thương Huyền Thiên của Thánh Thần.

Chu Nguyên nói.

Nghe thấy câu nói này của Chu Nguyên, mấy người Kim La Cổ Tôn như có điều suy nghĩ. Bọn họ cũng biết chuyện Thương Huyền Thiên có thiếu hụt chỗ, nếu quả thật có thể mượn nhờ sức mạnh của Tuyệt Thần Chú Độc để giải quyết thì đúng là tất cả đều vui vẻ.

Chỉ có điều Thương Uyên lại nói với sắc mặt ngưng trọng:

- Chu Nguyên, con đây là đang đùa lửa, bất luận là ý niệm của Thánh Thần kia hay là Tuyệt Thần Chú Độc đều là những vật cực kỳ nguy hiểm, chỉ cần có chút thoát ly khống chế, con sẽ là người đứng mũi chịu sào, hẳn phải chết không nghi ngờ.

Ba người Kim La Cổ Tôn đều im lặng, không nói gì. Tuyệt Thần Chú Độc kia là vật nguy hiểm thế nào, ngay cả Thần Linh Đệ Tam trong thời gian ngắn đều không thể giải quyết, mà bọn họ càng không dám nhận vào tay. Hiện tại, Chu Nguyên đột nhiên chủ động tiếp nhận. Ở trong mắt bọn họ, chuyện này đơn giản chính là... muốn chết.

Là bởi vì... Yêu Yêu rời đi cùng Thần Linh Đệ Tam thức tỉnh sao?

Chu Nguyên đón nhận ánh mắt của bọn họ, nói:

- Chư vị, đề nghị của ta hiện nay là phương pháp tốt nhất để giải quyết Tuyệt Thần Chú Độc này.

Giọng nói của hắn vẫn bình tĩnh, nhưng trong đó ẩn chứa sự kiên quyết lại làm cho Thương Uyên đều không có cách nào để lại mở miệng thuyết phục.

Thế là cuối cùng, ánh mắt của bọn họ chỉ có thể nhìn về phía Thần Linh Đệ Tam.

Mà lúc này, con ngươi hờ hững kia của Thần Linh Đệ Tam cũng đang quan sát Chu Nguyên, ánh mắt của người sau vẫn bình tĩnh như một vũng nước sâu không có sinh cơ.

Sau một lúc lâu, Thần Linh Đệ Tam khẽ nhấc tay ngọc, quả cầu ánh sáng màu đen ẩn chứa Tuyệt Thần Chú Độc trôi hướng Chu Nguyên, giọng nói đạm mạc vang lên.

- Cho ngươi.

Ở một bên, trong mắt của Thương Uyên lộ biểu cảm bi thương, mà ba người Kim La Cổ Tôn cũng âm thầm thở ra một hơi dài. Thần Linh Đệ Tam này không có chút nào do dự, hiển nhiên cho dù là đối với người đã từng thân cận nhất như Chu Nguyên, nàng cũng không còn có dù là một tơ một hào tình cảm.

Bây giờ bọn họ xem như triệt để xác định, người trước mắt là Thần Linh Đệ Tam chân chính, lại không còn bất kỳ quan hệ gì với Yêu Yêu trong dĩ vãng kia.

Bình Luận (0)
Comment