Người dịch: Nguyễn Khiêm
Tin tức Thần Linh Đệ Tam thức tỉnh giống như gió lớn rất nhanh là đã thổi qua tất cả mọi nơi trong Chư Thiên, chuyện này lập tức đưa tới vô số tiếng hoan hô. Vào lúc này, tâm tình nguyên bản sợ hãi thấp thỏm của sinh linh trong Chư Thiên giờ đã trở nên tốt đẹp hơn, trong lòng tất cả đều có hi vọng khổng lồ.
Có lẽ bọn họ còn không có hiểu rõ lắm về Thần Linh Đệ Tam, nhưng ở dưới sự tuyên dương của Quy Khư Thần Điện, bọn họ biết được Thần Linh Đệ Tam là hi vọng cuối cùng của Chư Thiên. Hơn nữa, lần này, sau khi Thần Linh Đệ Tam thức tỉnh, đại quân của Thánh tộc nguyên bản vẫn đang tấn công cuồng mãnh lại là không chút do dự lựa chọn rút lui, không để ý chút nào đến chiến quả.
Hiển nhiên là Thánh tộc cực kỳ kiêng kị cùng sợ hãi Thần Linh Đệ Tam.
Sĩ khí của sinh linh trong Chư Thiên rất là phấn chấn.
Mà đặc biệt là sau khi tin tức Thần Linh Đệ Tam sẽ suất lĩnh đại quân của Chư Thiên phản công Thiên Vực của Thánh tộc truyền ra, sinh linh trong Chư Thiên càng vui đến phát khóc, sự tôn sùng đối với Thần Linh Đệ Tam kia có thể nói là đạt đến đỉnh điểm.
Dù sao, trong những năm này, Thánh tộc vẫn luôn tiến công Chư Thiên với quy mô lớn, vô số sinh linh đều hoảng sợ không chịu nổi, mỗi ngày đều lo lắng, e ngại Thánh tộc sẽ công phá phòng tuyến, xâm nhập Chư Thiên, biến vùng đất yên bình này thành núi thây biển máu.
Nhưng mà hiện tại Thần Linh Đệ Tam xuất hiện, không chỉ có khiến cho đại quân của Thánh tộc kinh sợ phải thối lui, thậm chí còn có thể suất lĩnh đại quân xưa nay thế yếu của Chư Thiên tấn công ngược Thiên Vực của Thánh tộc, bởi vậy có thể thấy được thần uy của vị Thần Linh Đệ Tam này là hiển hách bực nào.
Giờ này khắc này, bóng ma bao phủ ở trên đỉnh đầu của sinh linh trong Chư Thiên suốt mấy năm qua rốt cục có dấu hiệu lui tán, Chư Thiên vui mừng khôn xiết.
...
Tốc độ tập kết đại quân của Chư Thiên còn nhanh hơn sự tưởng tượng của rất nhiều người.
Chỉ trong vòng mười ngày, một đại quân hội tụ sức mạnh cao cấp nhất của Chư Thiên đã chờ xuất phát, đại quân lấy Thần Linh Đệ Tam cầm đầu, bốn đại Cổ Tôn đi theo, đằng sau chính là Thánh Giả Cảnh, Pháp Vực Cảnh tinh anh của Chư Thiên.
Đây là tất cả chiến lực đỉnh tiêm do Chư Thiên tích lũy suốt ngàn vạn năm qua.
Một ngày này, Đại Trận Hỗn Nguyên Tru Thánh bao phủ ở ngoài Chư Thiên kia chủ động mở ra.
Nhìn qua đại quân bay lên không, tất cả sinh linh trong Chư Thiên đều quỳ lạy cầu nguyện. Bọn họ hi vọng trận chiến này có thể giải quyết triệt để đại họa Thánh tộc này, làm cho Chư Thiên vĩnh viễn hưởng thụ an bình.
Thành Đại Chu, trên một tòa đài cao bên ngoài vương cung.
Chu Nguyên ngửa đầu nhìn qua hư không, hắn có thể nhìn thấy từng vệt sáng đi xa kia, ở dưới sự suất lĩnh của vị Thần Linh Đệ Tam kia, Chư Thiên phản công liền triển khai như vậy.
Thần Linh Đệ Tam...
ánh mắt của Chu Nguyên hơi có chút ảm đạm, vị Thần Linh Đệ Tam kia có gương mặt hoàn toàn tương tự với Yêu Yêu nhưng mà ở trên người nàng, hắn lại không phát hiện được chút cảm giác quen thuộc nào.
Chu Nguyên không có cách nào để biết được, một mặt nhân tính kia của Yêu Yêu đến tột cùng là bị làm sao? Là bị thần tính kia ngăn chặn hay là triệt để ma diệt rồi?
- Đây chính là sức mạnh của Tiên Thiên Thần Linh hay sao?
Bàn tay của Chu Nguyên chậm rãi nắm chặt, trong mắt có biểu cảm không cam lòng hiện lên. Đối mặt với Thần Linh Đệ Tam kia, cho dù chỉ là uy áp cũng đều đủ để làm cho những Thánh Giả như bọn họ cảm nhận được chênh lệch thật lớn ở giữa hai bên.
Phía sau hắn, bỗng nhiên có tiếng bước chân truyền đến, mang đến một mùi thơm thấm vào ruột gan.
- Điện hạ.
Nghe được tiếng nói nhu hòa kia, Chu Nguyên thu liễm cảm xúc, quay đầu nhìn qua cô gái thanh lệ tuyệt luân ở phía sau, nói:
- Ấu Vi, ta ở chỗ này cũng không có chuyện gì, muội cũng không cần phải lưu lại.
Tô Ấu Vi ngẩng đầu lên, gương mặt xinh đẹp nhìn qua rất nhiều vệt sáng xẹt qua đưa tới nguyên khí chấn động sâu trong hư không kia, nàng nở nụ cười yếu ớt nói:
- Có Thần Linh Đệ Tam suất lĩnh đại quân của Chư Thiên, thêm một người như muội cũng không nhiều mà thiếu một người cũng không ít. Cho dù muội có đi thì hơn phân nửa cũng chỉ là ở bên gào to trợ uy thôi.
Lời này ngược lại là ngay thẳng, kỳ thật tất cả mọi người biết rõ, lần này, đại quân tiến công, tất cả mọi người bao quát bốn vị Cổ Tôn đều chỉ là kẻ đi theo hò hét trợ uy mà thôi, chân chính động thủ chỉ cần một mình Thần Linh Đệ Tam là đủ rồi.
- Điện hạ cảm thấy lần tiến công này có thể diệt được Thánh tộc hay sao?
Tô Ấu Vi hỏi.
Chu Nguyên trầm mặc một chút, nói:
- Hiện tại mặc dù là Thần Linh Đệ Tam thức tỉnh trước, nhưng vị Thánh Thần kia cũng chưa hẳn không có một chút chuẩn bị. Ở trong mắt của ta, muốn diệt Thánh tộc, chỉ có trước diệt Thánh Thần.
- Mà trong hai vị Tiên Thiên Thần Linh này, đến tột cùng ai mạnh ai yếu thì ai cũng không biết được.
Tô Ấu Vi nói khẽ:
- Điện hạ vì sao muốn tiếp nhận Tuyệt Thần Chú Độc, rõ ràng người biết đó là chuyện cực kỳ phiền toái mà. Muội cảm giác điện hạ đây là đang... Cam chịu sao?
Tuyệt Thần Chú Độc kia là thứ đáng sợ có thể tạo thành một chút phiền toái đối với Thần Linh Đệ Tam, cho nên ngay cả bốn đại Cổ Tôn cũng không dám tiếp nhận, mà Chu Nguyên lại nhận lấy. Ở trong mắt của rất nhiều người, kể cả Tô Ấu Vi, hành động này của Chu Nguyên thực sự giống như là một loại cam chịu khi tâm như tro tàn.
Ánh mắt của Chu Nguyên sâu thẳm, bàn tay hắn nhẹ nhàng vỗ vỗ cột đá ở trước mặt rồi hắn bình tĩnh nói:
- Tuyệt Thần Chú Độc là sức mạnh duy nhất có thể tạo thành uy hiếp với Tiên Thiên Thần Linh trong trời đất này. Nó thật sự rất nguy hiểm, nhưng nếu như có thể lợi dụng tốt, chưa hẳn cũng không phải một cơ duyên trước nay chưa từng có.
Nghe thấy câu trả lời của Chu Nguyên, sắc mặt của Tô Ấu Vi biến đổi, đôi mắt đẹp có chút trợn to nhìn chằm chằm vào người trước:
- Điện hạ là muốn...