Người dịch: Nguyễn Khiêm
Ánh mắt của ba người khác xuyên thấu hư không và nhanh chóng nhìn thấy vào lúc này, bốn mặt cờ xí vô cùng to lớn, phía trên có dính máu kia đang dần dần tan rã, bóng người tản ra thần uy ở trên đó kia cũng đang mờ nhạt dần.
Cảnh tượng này lập tức làm cho bốn vị Cổ Tôn vui mừng nở nụ cười.
...
Cùng lúc đó.
Thánh Minh Thiên, Thánh Linh Thiên.
Trong hai đại Thiên Vực này, giữa trời đất đột nhiên có cột sáng màu đen to lớn xuất hiện, sóng ánh sáng nhanh chóng khuếch tán ra xung quanh, ở những nơi nó lướt qua, toàn bộ sinh linh ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra thì nhục thân cùng thần hồn đã lập tức tan rã trong khoảnh khắc, cuối cùng biến thành từng vệt sáng màu đỏ hồng như máu phóng lên tận trời.
Hưu! Hưu!
Cảnh tượng tráng quan xuất hiện, chỉ thấy trong hai đại Thiên Vực kia có vô số vệt sáng màu đỏ hồng như máu cuốn theo huyết khí cuồn cuộn chui vào trong cột sáng màu đen đang đứng sững ở giữa trời đất, mùi máu tanh nồng đậm kia trực tiếp là dẫn tới trong Thiên Vực có mưa máu rơi xuống như trút nước, toàn bộ trời đất dường như đều đã biến thành màu đỏ như máu.
Thảm liệt đến cực hạn.
Thánh Tổ Thiên, Thánh Sơn.
Thái Di cùng mấy vị Cổ Thánh khác đều đang đưa ánh mắt nhìn về phía một màn hình to lớn giữa hư không ở trước mặt, trong màn hình chính là cảnh tượng Thánh Minh Thiên, Thánh Linh Thiên bị mưa máu bao phủ kia.
Trên mặt cuả bốn vị Cổ Thánh lộ biểu cảm thương xót, chợt bọn họ đồng thời kết xuất ấn pháp.
Uỳnh!
Hư không ở trước mặt đột nhiên vỡ nát, có dòng lũ màu đỏ hồng như máu sền sệt lao nhanh ra, tựa như là sông lớn mênh mông, cuốn theo huyết khí đậm đặc đến mức không có cách nào để hình dung.
Dòng lũ đỏ hồng như máu lướt qua phía trên bốn ngươi, cuối cùng đều tràn vào bên trong tòa thánh điện kia.
Trong thánh điện, thông đạo tối tăm không biết thông hướng chỗ nào, cho dù dòng lũ đỏ hồng như máu kia tựa như là cuồn cuộn không dứt, nhưng thủy chung không có cách nào để lấp đầy lỗ đen quỷ dị này.
Chỉ có điều, khi càng ngày càng nhiều huyết khí tràn vào, ở chỗ sâu trong thông đạo tối tăm kia dường như có đường vân đỏ hồng như máu đang dần dần trở nên sáng lên.
...
- A?!
Khi Thánh Minh Thiên, Thánh Linh Thiên xuất hiện biến cố thì bốn vị Cổ Tôn ở bên ngoài tầng bảo vệ của bốn Thiên Vực đột nhiên có cảm ứng. Lúc này, cả bốn người đều kinh hãi và nghi hoặc lên tiếng, ánh mắt nhìn về phía chỗ hai Thiên Vực là Thánh Minh Thiên, Thánh Linh Thiên kia.
Bọn họ có thể nhìn thấy, tầng bảo vệ ở nơi đó đột nhiên biến thành màu đỏ như máu màu, mùi máu tanh nồng đậm đến cực hạn kia, cho dù là cách xa xôi như thế vẫn như cũ là để cho người ta cảm thấy rõ ràng
- Chuyện gì xảy ra?
Đế Long Cổ Tôn trầm giọng hỏi.
- Nguyên khí trong trời đất ở chỗ Thánh Minh Thiên, Thánh Linh Thiên kia đột nhiên trở nên âm u đầy tử khí, không có nửa điểm sinh động.
Kim La Cổ Tôn cau mày, nghi ngờ nói.
- Chuyện này...
Đối mặt với chuyện kỳ lạ như vậy, ngay cả bốn vị Cổ Tôn đều hai mặt nhìn nhau, trong lúc nhất thời cũng không nghĩ ra.
Chỉ có điều, xuất phát từ trực giác bén nhạy, bọn họ cảm giác đối với Chư Thiên, chuyện này chỉ sợ không tính là chuyện tốt lành gì.
Thế là, Kim La Cổ Tôn nhìn về phía Thần Linh Đệ Tam, cung kính nói:
- Không biết Thần Linh Đệ Tam đại nhân có biết chuyện gì đã xảy ra ở chỗ hai Thiên Vực kia hay không?
Nghe thấy câu hỏi này của Kim La Cổ Tôn, con ngươi thâm thúy như tinh không cuả Thần Linh Đệ Tam nhìn lướt qua phương hướng Thánh Minh Thiên, Thánh Linh Thiên rồi nàng thản nhiên nói:
- Toàn bộ sinh linh trong hai Thiên Vực kia đều đã bị hiến tế, bây giờ huyết khí thu được đã bị gom vào hết trong thánh điện, Thánh tộc này hẳn là định lấy huyết khí nhằm gia tăng tốc độ thức tỉnh của Thánh Thần.
Nghe thấy câu trả lời của Thần Linh Đệ Tam, sắc mặt của bốn vị Cổ Tôn đồng thời biến đổi, trong mắt hiện lên biểu cảm kinh hãi.
Bọn họ ngược lại là không nghĩ tới, Thánh tộc này vậy mà hung ác như thế, trực tiếp hiến tế toàn bộ sinh linh trong hai Thiên Vực!
- Thánh tộc này quả thật tàn nhẫn vô tình.
Đế Long nói với sắc mặt khó coi.
- Thánh Thần kia... Chẳng phải là cũng sắp thức tỉnh?
Nhưng Kim La Cổ Tôn chú ý đến một trọng điểm khác trong câu nói của Thần Linh Đệ Tam.
Bây giờ đại quân của Chư Thiên có thể bức Thánh tộc phải co đầu rút cổ không ra, hoàn toàn là bởi vì thực lực áp đảo của Thần Linh Đệ Tam. Nhưng nếu như Thánh Thần cũng tỉnh lại, như vậy cuối cùng vận mệnh của hai phe sẽ rơi vào trên kết quả của cuộc chiến giữa hai vị Thần Linh này.
Sắc mặt của ba vị Cổ Tôn khác cũng trầm xuống, ánh mắt của bọn họ nhìn về phía Thần Linh Đệ Tam, nhưng mà người sau vẫn không để ý tới bọn họ, ánh mắt đạm mạc kia chỉ là nhìn chằm chằm vào nơi nào đó trong Thánh Tổ Thiên.
Ở dưới bầu không khí giống như ngưng kết này, thời gian lại lần nữa trôi qua.
Xoẹt!
Thẳng đến thời khắc đột nhiên có âm thanh tựa như là tiếng xé vải vang lên, người trong đại quân của Chư Thiên cùng chấn động, đưa ánh mắt nhìn qua, sau đó liền mừng như điên nhìn thấy, bốn mặt cờ như màn trời bao trùm bốn đại Thiên Vực kia cuối cùng là đã bị thần hỏa bốn màu đốt thủng rồi.
Mà sau khi bốn mắt cờ bị đốt thủng, tầng bảo vệ của bốn đại Thiên Vực đã trần trụi bại lộ ở trước mắt đại quân của Chư Thiên.
Thần Linh Đệ Tam duỗi cánh tay ngọc tinh tế ra, thần lực mênh mông trào lên, hóa thành hai bàn tay to lớn. Ngay sau khi vừa xuất hiện, hai bàn tay này ngang ngược cắm vào trong tầng bảo vệ. Sau đó, thần lực trào lên, tầng bảo vệ kia bị hai bàn tay chậm rãi xé rách.
Mà lúc này, Thánh tộc trong Thánh Tổ Thiên, Thánh Vương Thiên đều kinh hãi nhìn thấy, cả bầu trời xa xôi kia tựa như là bị hai bàn tay khổng lồ xé rách, thần uy vô biên vô tận trút xuống, làm cho người ta cảm nhận được sự sợ hãi như rơi xuống vực sâu.
Sinh linh trong hai tòa Thiên Vực này đều khủng hoảng kêu gào thảm thiết.